Khí Vũ Trụ

Chương 1646 - Thánh Nhân không dễ chọc. (2)

KHông đúng, vì sao đạo quyển Luân Hồi mà Vũ Trụ Duy Mô của hắn tạo dựng ra, hắn có thể học tập được, hơn nữa còn có thể thi triển ra thần thông Luân Hồi? Mà trước đó khi hắn cảm ngộ nguyên bản đạo quyển Luân Hồi, thì lại bị ném vào vực sâu? Thậm chí cả linh hồn cũng sắp bị tan biến?
Lam Tiểu Bố lật bản đạo quyển Luân Hồi lúc đầu ra, phát hiện bên trong đã trống rỗng. Nhưng mà trong đó có một luồng đạo vận bị Lam Tiểu Bố phát hiện ra, Lam Tiểu Bố tiện tay đánh ra mười mấy đạo cấm chế khóa luồng đạo vận này lại, sau đó dùng thần niệm dò xét.
“Nặc Nhất Sinh, ngươi chắc hẳn lại vì tạo dựng ra thông đạo Luân Hồi mà cống hiến mọi thứ nhỉ? Tư chất ngươi tầm thường, tâm cơ cũng tầm thường, vận may lại không tệ, lại có thể tìm được Khô Thánh Đằng. Nhưng mà chỉ như vậy mà muốn tính toán ta, ngươi còn kém xa lắm. Đáng tiếc ngươi không biết, ta vốn chuẩn bị luân hồi. Không chỉ là vì ĐẠi Trớ Chú Thuật, mà là vì ta muốn chứng đạo thất chuyển Luân Hồi Thánh Nhân. Từ nay về sau, linh hồn của ngươi cứ vĩnh viễn bị trấn áp trong đạo Luân Hồi của ta, ở trong đó mà trầm luân đi…”
Thật là lợi hại, trong lòng Lam Tiểu Bố thầm sợ hãi.
May là hắn ở trong Vũ Trụ Duy Mô, mọi quy tắc trong Vũ Trụ Duy Mô đều liên hệ với tâm thần của hắn. Nếu như hắn không ở trong Vũ Trụ Duy Mô, mà ở bên ngoài cảm ngộ đại đạo Luân Hồi, nói không chừng đã thật sự bị Luân Hồi Thánh Nhân trấn áp bên trong đạo Luân Hồi rồi.
Những Thánh Nhân này đúng là giỏi tính toán, tên vương bát đản Nặc Nhất Sinh kia suýt chút nữa đã hại hắn.
Nhưng mà từ hôm nay trở đi, Luân Hồi Thánh Nhân chỉ có thể nghĩ đến đạo quyển Luân Hồi mà thôi, còn về chuyện lấy lại đạo quyển Luân Hồi một lần nữa, đừng có mà nằm mơ. Chờ hắn chứng đạo Thánh Nhân xong, đạo quyển Luân Hồi sẽ trở thành một nhất chuyển của hắn.
Còn nữa tương lai gặp được Luân Hồi Thánh Nhân, hắn nhất định phải cẩn thận, Luân Hồi Thánh Nhân chính là thông qua luân hồi gian nan nhất để chứng đạo, mạnh mẽ chứng đạo đến cảnh giới thất chuyển Thánh Nhân, cái này thật sự quá đáng sợ.
Sắp xếp lại tâm tình một chút, lúc này Lam Tiểu Bố mới nhớ đến mình đang ở trong Vũ Trụ Duy Mô, mà Vũ Trụ Duy Mô thì đang vượt qua đường hầm hư không. Đã trôi qua bao lâu rồi? TRong lòng Lam Tiểu Bố giật mình, hắn ở trong Vũ Trụ Duy Mô cảm ngộ thần thông Luân Hồi, hoàn toàn quên mất trận pháp giám sát bên ngoài. Cho dù trận pháp có bị tác động đến, hắn cũng không thể kịp thời cảm nhận được.
Vũ Trụ Duy Mô tuyệt đối đừng nên bị cuốn vào trong vòng xoáy hư không, nếu như bị cuốn vào trong vòng xoáy hư không, chờ hắn quay lại Đại Hoang Thần Giới hoặc là Trường Sinh Giới, cũng không biết phải mất bao nhiêu năm.
Thần niệm nhanh chóng quét ra, Lam Tiểu Bố kinh ngạc phát hiện Vũ Trụ Duy Mô không còn ở trong đường hầm hư không nữa, nơi mà thần niệm dò xét đến, đều là những bộ phận thi thể.
Lam Tiểu Bố từ Vũ Trụ Duy Mô ra ngoài, thần niệm mở rộng ra, phản ứng đầu tiên chính là chỗ này chắc hẳn là Vô Căn Thần Giới, hắn không hề nhầm. Thứ hai là chỗ hắn đang đứng này trước đó không lâu vừa xảy ra một trận đại chiến, nói chính xác là một trận tu sĩ đại chiến.
Nhìn thi thể trên mặt đất, khoảng hơn mấy ngàn.
Những thi thể này chỉ cần có nhẫn đều bị lấy đi. Lam Tiểu Bố âm thầm cảm thán, ngươi nói xem ngươi đã lấy nhẫn của người ta rồi, sao không chôn mấy thi thể này luôn được chứ, chuyện này thì tốn bao nhiêu sức lực đâu? Đừng tưởng rằng cường giả Thần giới không có ôn dịch, vũ trụ Đại Hoang có một vị Ôn Dịch Thần. Cho dù là Tiên Nhân hay Thần Nhân đều sẽ bị trúng chiêu.
Luân Hồi Thánh Nhân trước đó lợi hại như vậy, không phải cũng trúng độc sao? Mặc dù Luân Hồi Thánh Nhân trúng độc là do cố ý, nhưng mà độc đó Luân Hồi Thánh Nhân nhất định cũng không giải được.
Lam Tiểu Bố cảm nhận quy tắc thiên địa một chút, sau đó biết được Vô Căn Thần Giới và Trường Sinh Giới không khác gì nhau lắm, quy tắc thiên địa càng ngày càng hoàn thiện. Chỉ chờ đến lúc Vô Căn Thần Giới hoàn toàn dung hợp với Đại Hoang Thần Giới, nguyên khí thiên địa cũng sẽ tăng vọt.
Thần niệm lại quét đến thi thể trên mặt đất, những thi thể này dường như không phải do đại chiến quân tu sĩ tạo thành, mà là đại chiến hai đại tông môn tạo thành.
Cho dù là xảy ra chuyện gì, Lam Tiểu Bố cũng dự định thuận tay chôn hết những người này đi.
Không đợi Lam Tiểu Bố đào ra một cái hố to, một bóng người đột nhiên lướt qua người Lam Tiểu Bố. Thần niệm Lam Tiểu Bố đã sớm phát hiện ra gia hỏa này, là một tu sĩ Hợp Thần cảnh.
KHi Lam Tiểu Bố đang định gọi đối phương lại, tu sĩ Hợp Thần cảnh này đột nhiên độn trở về, xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố. Đây là một gia hỏa có dáng người trung đẳng, tu vi ở Hợp Thần cảnh tầng bốn. Hợp Thần cảnh tầng bốn, ở Trường Sinh Giới cũng không là gì cả, nhưng mà ở Vô Căn Thần Giới, đã được tính là tu vi không tệ.
“Ngươi là người sống sót sau khi Thiên Phàm tông và Loan Hồn Thần Phủ sống mái với nhau? Ngươi là người tông môn nào?” Tu sĩ Hợp Thần cảnh này đánh giá Lam Tiểu Bố một chút, đột nhiên hỏi.
Thiên Phàm tông? Loan Hồn Thần Phủ?
Cho đến giờ phút này, Lam Tiểu Bố mới biết được trong hai tông môn sống mái với nhau, có một tông môn tên là Thiên Phàm tông, Thiên Phàm tông hắn có biết đó, chính là tông môn mà Quan Hoan đại ca khai sáng.
KHông ngờ tông môn mà Quan Hoan đại ca khai sáng lại ở trong Vô Căn Thần Giới, hai tông môn này sống mái với nhau, không biết Quan Hoan đại ca có ở đó không. NHất định là không ở đây rồi, nếu như Quan Hoan ở đây, cần gì mà phải sống mái với nhau? Thực lực của Quan Hoan tuyệt đối đã đạt đến nhất chuyển Thánh Nhân, một vị nhất chuyển Thánh Nhân, ở nơi này tiêu diệt một cái tông môn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao, sao cần phải xảy ra chiến hỏa như vậy, thậm chí chết đi nhiều đệ tử như thế?
Có lẽ bây giờ tông chủ Thiên Phàm tông chính là đồ tử đồ tôn của Quan Hoan đại ca.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền nói, “Ta là đệ tử Thiên Phàm tông.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận