Khí Vũ Trụ

Chương 2100 - Thế giới thật nhỏ. (2)

Hơn nữa tu sĩ này hoàn toàn còn chưa nhìn thấy hắn, đã bảo hắn chạy, nói rõ đây là một người thiện lương.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố bước đến, vươn tay kéo tu sĩ này, sau đó thi triển độn thuật Vô Quy Tắc, chỉ trong chớp mắt biến mất không còn tung tích.
Hầu như ngay sau khi Lam Tiểu Bố biến mất, Chung Hòa đã xuất hiện, hắn ta nhìn hố đất trên mặt đất, lập tức nhìn quanh bốn phía. Hắn ta biết mình đã bị mất dấu rồi, bởi vì nơi này hoàn toàn không có bất cứ vết tích bỏ chạy nào cả, hắn ta làm sao mà tiếp tục đuổi theo?
Sau khi kéo tu sĩ bị thương này vào tay, mùi hương nhàn nhạt và cảm giác mềm mại truyền đến, Lam Tiểu Bố đã biết đây là một nữ tử. ĐỐi với hắn, mặc kệ là nam hay nữ, chỉ cần là kẻ thù của Vĩnh Sinh Thánh Nhân, hắn sẽ giúp đỡ.

Tề Mạn Vi mở mắt, nàng lập tức cảm nhận được hơi thở nam tử, sau đó nàng lập tức hiểu ra có chuyện gì. Mình bị Chung Hào đánh trọng thương, sau đó trong quá tình chạy trốn được người cứu giúp, bây giờ chắc hẳn là người cứu nàng đang kéo nàng chạy trốn.
Tề Mạn Vi nhanh chóng vận chuyển chu thiên chữa thương, chỉ là nàng bị thương quá nặng, trong thời gian ngắn mà khôi phục là chuyện gần như không thể.
Nữ tử trong tay vừa tỉnh dậy, Lam Tiểu Bố lập tức biết được, Lam Tiểu Bố đoán có lẽ người truy sát kia không đơn giản, hắn không hề dừng lại. Bây giờ hắn cũng đang bị thương không nhẹ, nếu như bị người đuổi kịp, đó chính là Thất Giới Thạch cũng không kịp lấy ra.
Một lúc lâu sau, vết thương của Tề Mạn Vi khôi phục một chút. Nàng lập tức cảm nhận được không thích hợp, nam tử đang ôm nàng lại có dấu vết thần thông đạo ngấn mà nàng để lại.
Nàng biết rất rõ, thần thông đạo ngấn của mình tu luyện chính là dùng để đánh lén người, bị nàng đánh lén rồi, trừ chính bản thân nàng ra, không có người thứ hai có thể cảm nhận được. Mà từ khi nàng tu luyện cái thần thông này, cho đến bây giờ chỉ đánh lén một người.
Tề Mạn Vi không phải là đồ ngốc, nàng lập tức tỉnh ngộ lại, người tu sĩ cứu nàng này, chính là người trước đó nàng đánh lén, cũng là người đã cướp đi Quang Minh Đạo Quyển và Không Gian Đạo Quyển của nàng.
Thế giới này thật là nhỏ, trước đó không lâu nàng còn đánh lén người này, chỉ chớp mắt đã được người này cứu, còn được hắn ôm vào người chạy trốn. Ý niệm này chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, sau đó có một đạo sát ý xông lên đầu. Cho dù cứu nàng, nàng cũng phải giết tên súc sinh trước mắt này. Nàng tuyệt đối không tin, người này sẽ có ý tốt mà cứu nàng.
Mặc dù Lam Tiểu Bố đang độn gấp, nhưng mà Tề Mạn Vi trong tay động sát tâm, hắn lập tức cảm nhận được. Giờ phút này hắn hoàn toàn không thể nào lý giải, ở Vĩnh Sinh chi địa này chẳng lẽ không có một người nào bình thường sao? Ông đây tốt xấu gì cũng cứu ngươi, sau khi ngươi tỉnh lại không phải nghĩ đến chuyện cảm tạ ta, lại muốn giết ta.
TRong lòng hắn cười lạnh, lúc này ngày cả chuyện xấu như giết người cướp của hắn cũng có thể làm được. Nếu như người đã ra tay giết ta, vậy thì cũng đừng trách ta không khách sáo. Chỉ cần nữ nhân này dám ra tay, hắn lập tức phản sát đối phương, mở thế giới của đối phương ra, lấy chút đồ tiêu vặt.
Tề Mạn Vi nhắm mắt lại, trong lòng nàng mặc dù nghĩ người này nhất định không có ý tốt mà cứu nàng, nhưng mà trên thực tế nàng đã được người ta cứu. Nếu như không phải người này ra tay kéo nàng đi, bây giờ nàng chắc hẳn đã bị Chung Hòa bắt đi rồi.
Vậy thì phải giết thế nào để báo thù?
Qua mười mấy giây sau, lúc này Tề Mạn Vi mới mở to mắt, nhìn Lam Tiểu Bố, “Đa tạ ngươi đã cứu ta, ta tên…”
Lời vừa đến khóe miệng, Tề Mạn Vi lại nuốt xuống, nàng cảm thấy bây giờ không thể nói tên mình cho đối phương biết, lập tức đổi lời, “Xin hỏi có phải ngươi đã dịch hình rồi không?”
Giọng điệu của Lam Tiểu Bố có chút lạnh, “Không sai, ta quả thật đã dịch hình.”
Trong lòng Tề Mạn Vi thở dài, hoàn toàn phù hợp với suy nghĩ của nàng, người trước mắt này chính là Ác Ma kia dịch hình.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố cũng cảm thấy không đúng, hắn cũng chẳng còn chút khách sáo nào cả, dựa vào cơ hội nữ tử này đang chữa thương, thần niệm không chút do dự mà xâm nhập vào toàn bộ cơ thể đối phương.
Người ta đã muốn giết hắn, hắn còn để ý cái quái gì nữa.
Cảm nhận được Lam Tiểu Bố dựa vào Đạo Nguyên thần niệm trị thương cho mình, sắc mặt đang Tề Mạn Vi tái nhợt, lập tức đỏ bừng cả người. Đây là lần đầu tiên nàng bị một nam tử xa lạ tra xét khắp người như vậy.
Không đúng, khí thế thần nguyên này không phải là của người kia, đối phương chứng chính là đại đạo Không Gian, đại đạo Không Gian nàng cũng đã từng chứng qua, không phải loại khí thế đại đạo này. Chẳng lẽ mình tính sai người rồi? Nghĩ đến chính mình có thể đã tính sai người, Tề Mạn Vi bắt đầu sợ hãi.
Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng hiểu rõ nữ nhân trong tay này là ai, lại là tên gia hỏa đã giao dịch Không Gian Đạo Quyển với hắn, gia hỏa này dùng đạo ngấn đánh lén hắn, nếu như hắn không có bản lĩnh, nói không chừng đã chết trong tay nữ nhân này, nếu đã bị hắn bắt được, vậy thì đừng trách hắn không khách sáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận