Khí Vũ Trụ

Chương 1529 - Chính là giờ phút này.

Thời gian từ từ trôi qua, pháp quyết trên tay Lam Tiểu Bố càng ngày càng phức tạp. Chính Lam Tiểu Bố cũng âm thầm cảm thán, mặc dù hắn là Thần Vương cảnh, nhưng mở một thế giới của Ngụy Thánh, vẫn có chút cố sức.
Nhưng cho dù cố hết sức, theo thời gian trôi qua vẫn bị hắn mở ra.
Răng rắc! Một tiếng nứt vang thanh thúy, một đại môn hư không xuất hiện trước mặt lt.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy đồ vật bên trong mà chấn động sững người, hắn không phải là người chưa từng nhìn thấy đồ tốt, ngược lại, đồ tốt trên người hắn còn nhiều hơn so với rất nhiều Thánh Nhân. Nhưng thế giới của Thân Bất Thanh lại đổi mới nhận thức của hắn. Tuy rằng trong này không có bao nhiêu bảo vật cấp bậc vũ trụ, nhưng đồ bên trong này có thể trợ giúp hắn chỉ sợ không kém mấy bảo vật cấp bậc vũ trụ kia, thậm chí là lớn hơn.
Trong thế giới của Thân Bất Thanh, vật liệu Thần cấp từ cấp một đến cấp chín chất từng đống. Dược viên thần linh thảo không phải từng cụm, mà là từng ngọn núi. Một cái được viên chính là một ngọn núi, nơi này vô số ngọn núi liên miên, không biết có bao nhiêu dược viên.
Thế giới của Thân Bất Thanh, hầu như không khác gì một cái tinh cầu bình thường. Mặc dù Thần Linh mạch hơi ít một chút, những cũng có hơn mười đầu Thần Linh mạch thượng phẩm và Thần Linh mạch trung phẩm. Thậm chí Lam Tiểu Bố còn nhìn thấy một đống Thần Nguyên Đan, cũng có ít nhất là mấy trăm vạn viên. Đây chính là tài nguyên tu luyện khan hiếm nhất ở Thần giới, trên thị trường cơ bản không thể tìm thấy được.
Lãnh Khinh Điệp nhìn từng đống tài nguyên trong thế giới, nàng càng cảm thấy mắt mình quá mù rồi. Bình thường lúc tu luyện, Thân Bất Thanh luôn luôn rộng lượng nói sẽ đưa hết tài nguyên tu luyện cho nàng dùng trước. Nhưng bây giờ nàng mới biết được, chuyện này buồn cười đến mức nào. Những thần tinh mà Thân Bất Thanh đưa cho nàng kia, trong thế giới của Thân Bất Thanh, ngay cả rác rưởi cũng không bằng.
Lam Tiểu Bố vươn tay ra nắm lấy, một đạo thủ ấn kéo Nguyên Hồn ra.
“Lam Đạo Quân, giết người không để đầu chạm đất, ngươi giết Nguyên Thần của ta, tiêu diệt thân thể của ta, đây chỉ là một chút tàn hồn của ta mà thôi…” Cái nguyên hồn này bị Lam Tiểu Bố nắm trong tay, giọng nói tràn đầy sợ hãi. Nhưng hắn ta biết rõ, chút nguyên hồn này mà bị Lam Tiểu Bố giết chết, vậy Thân Bất Thanh hắn sẽ hoàn toàn biến mất trong vùng vũ trụ này.
Trước đó mặc dù hắn có sợ hãi, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tuyệt vọng, đó là bởi vì hắn khẳng định Lam Tiểu Bố không thể mở thế giới của hắn ra được, chỉ cần thế giới của hắn vẫn còn, cho dù Lam Tiểu Bố có hủy đi thân thể và Nguyên Hồn của hắn, hắn vẫn còn cơ hội quay về một lần nữa.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, trong tay bùng lên một ngọn lửa, cái nguyên hồn này còn chưa kịp phản kháng, đã bị Lam Tiểu Bố đốt thành hư vô.
Điều này khiến Lam Tiểu Bố vô cùng cảm thán, Thánh Nhân quả thật khó mà giết chết được. Cho dù giết được thân thể của đối phương, chỉ cần thế giới của đối phương không bị mở ra, vậy đối phương sẽ có cơ hội sống thêm một lần. Đừng thấy rằng hắn đã mở thế giới của Thân Bất Thanh ra, nhưng nếu là một Thánh Nhân có đại đạo cường hãn, hơn nữa là do đại đạo tự thân ngưng luyện ra, hắn thật sự khó mà mở thế giới của đối phương ra.
NHìn Thân Bất Thanh đã bị hắn xử lý, Lam Tiểu Bố nhớ đến Khúc Bồng, mặc dù Khúc Bồng không phải là Thánh Nhân, nhưng đã gần đến Chuẩn Thánh, gia hỏa này đã bị Lưu Tinh xử lý, nhưng thế giới của hắn ta chắc hẳn Lưu Tinh không hề mở ra. Hoặc là Lưu Tinh chưa kịp mở thế giới của Khúc Bồng ra.
Đã như vậy, Khúc Bồng có phải cũng chưa hoàn toàn chết đi? Lam Tiểu Bố lập tức xác định, gia hỏa này nhất định không hề chết hẳn. Cho dù là hắn, tương lai cũng có thể gửi lại một tia hồn niệm trong thế giới của mình.
Cái này đã cho Lam Tiểu Bố một lời nhắc nhở, sau này khi giết tu sĩ từ Thần Vương trở lên, nhất định phải xé rách thế giới của đối phương.
Thần niệm của Lam Tiểu Bố cuốn lên, tất cả mọi thứ trong thế giới của Thân Bất Thanh đều bị Lam Tiểu Bố cuốn hết vào trong thế giới của mình.
Mặc dù thế giới của hắn còn chưa hoàn thiện như thế giới của Thân Bất Thanh, nhưng mà sớm muộn cũng có một ngày, cấp độ thế giới của hắn sẽ mạnh hơn cả thế giới của Thân Bất Thanh.
Nhìn thấy Thân Bất Thanh bị giết trước mặt mình, Lãnh Khinh Điệp không hề cảm thấy có chút đau buồn nào, chỉ có bi ai và tự giễu, nàng đang bi ai vì chính mình.
Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía Lãnh Khinh Điệp, Lãnh Khinh Điệp theo bản năng nhắm mắt lại. Lam Tiểu Bố trực tiếp kích phát Khốn Sát Thần Trận, Lãnh Khinh Điệp bị giết chết.
Nể tình Lãnh Khinh Điệp chủ động nói cho hắn biết vấn đề hắn đã hỏi, hắn không xé mở thế giới của Lãnh Khinh Điệp. Còn một nguyên nhân nữa, trên người Lãnh Khinh Điệp nhất định không có bao nhiêu đồ tốt.
Sở dĩ Thân Bất Thanh có nhiều đồ tốt như vậy, đó là do Thân Bất Thanh từng là Đạo Quân của Bất Thanh Thần Giới, có thể nói là phần lớn bảo vật của một giới, đều bị Thân Bất Thanh lấy đi.
Dọn dẹp Khốn Sát Thần Trận một chút, Lam Tiểu Bố không tiếp tục cảm ngộ hư không thần trận nữa. Hắn cảm thấy cho dù mình có trở thành Thần Trận vương cấp bảy, bố trí ra Hư Không Khốn Sát Thần Trận cấp bảy, vẫn không thể nào ngăn cản cường giả đến nơi này.
Cách duy nhất, chỉ có thể là để chính đạo tắc Hồng Mông diễn sinh ra cấm chế phong ấn, hoàn toàn phong ấn vùng không gian này lại, đợi đến khi diễn hóa xong quy tắc thiên địa của Đại Hoang Thần Giới, dung nhập vào trong Đại Hoang Thần Giới.
Vũ Trụ Duy Mô còn đang tạo dựng mô hình, tốc độ vô cùng chậm chạp. Lam Tiểu Bố dứt khoát lấy Vũ Trụ Duy Mô ra, đặt Vũ Trụ Duy Mô vào trong trận bàn Thời Gian.
Có hơn trăm đầu Thần Linh mạch cung cấp thần nguyên, tốc độ tạo dựng của Vũ Trụ Duy Mô khi ở trong trận bàn Thời Gian cuối cùng cũng nhanh hơn rất nhiều.
Lam Tiểu Bố cũng bắt đầu điên cuồng tu luyện. Tu luyện bên cạnh đạo tắc Hồng Mông, lại có nhiều Thần Nguyên cung cấp, tiến độ tu vi của Lam Tiểu Bố lại lần nữa tăng nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận