Khí Vũ Trụ

Chương 1014: Rời khỏi rừng bia.

Đảo mắt đã qua ba năm, Lam Tiểu Bố đã đến Dục Thần tầng hai.
Lúc đầu Lam Tiểu Bố định để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng xong mô hình của cung điện dưới đáy hồ để xem xét một chút, sau đó sẽ rời khỏi nơi này.
Nhưng mà qua ba năm, Vũ Trụ Duy Mô còn chưa tạo dựng được 1% mô hình. Điều này cho thấy đẳng cấp của cung điện rất cao, ít nhất thì đẳng cấp trận văn vô cùng cao, không phải thứ mà bây giờ hắn có thể hiểu được, Lam Tiểu Bố quyết định từ bỏ suy nghĩ ở lại chờ đợi.
Xét đến cùng là do tu vi của hắn quá kém, nếu như bây giờ hắn là thiên thần cảnh, nói không chừng chỉ cần mấy năm là có thể tạo dựng ra mô hình của cung điện dưới đáy hồ. Nếu như bây giờ hắn là thần quân cảnh, nói không chừng chỉ cần mấy tháng, nếu như tu vi cao hơn, có lẽ có thể tạo dựng ra ngay lập tức.
Lam Tiểu Bố cất Thần Nguyên điện đi, thần niệm quét vào trong Thần Nguyên điện, bên trong có khoảng 500.000 thần tinh.
Tiện tay lấy một viên thần tinh ra, Lam Tiểu Bố lập tức phát hiện thần tinh này hơi khác với thần tinh hắn lấy được ở dưới đáy Chiểu Nê Hà ở tiên giới
Lấy một viên thần tinh ở dưới đáy Chiểu Nê Hà ra so sánh một chút, Lam Tiểu Bố đã phát hiện ra sự khác biệt trong đó. Thần tinh mà Thần Nguyên điện thu thập được ở nơi này, cho dù là mức độ nồng đậm của thần linh khí hay quy tắc thiên địa đều hơn xa thần tinh thu thập được ở đáy Chiểu Nê Hà.
Loại thần tinh này mới thật sự là thần tinh thượng phẩm, trước đó Bàng Bất Lận có nói viên thần tinh mình đưa cho hắn là thần tinh thượng phẩm, nếu như không phải Bàng Bất Lận chưa từng nhìn thấy thần tinh thượng phẩm, thì chính là cấp bậc thần tinh thượng phẩm của thần giới quá thấp.
Cất Thần Nguyên điện đi, Lam Tiểu Bố cao giọng nói, “Các vị, chúng ta phải rời khỏi nơi này rồi.”
Nghe thấy giọng Lam Tiểu Bố nói, tất cả mọi người đều dừng tu luyện lại. Những năm qua ở cùng nhau, tất cả mọi người đều vô cùng tín nhiệm Lam Tiểu Bố.
Thần niệm Lam Tiểu Bố đảo qua, vô cùng hài lòng nói, “Lúc đầu chúng ta có tất cả là 67 tu sĩ Dục Thần cảnh, bây giờ đã có 60 người bước vào thiên thần cảnh, còn lại đều là tu sĩ Dục Thần. Có thể nói lần này chúng ta ra ngoài đã thu hoạch được rất lớn.”
60 tu sĩ Thiên Thần cảnh, trước đó đều là Dục Thần cảnh. Cảnh giới tiên đế, cho dù là tiên đế viên mãn, ở nơi này chưa đến mười năm mà có thể bước vào thiên thần cảnh, chuyện đó hoàn toàn không có khả năng.
Tu sĩ Dục Thần sở dĩ có thể bước vào thiên thần cảnh, đó là do đã tích lũy đầy đủ. Tiên đế cho dù có tích lũy nhiều đến đâu, cũng không liên quan gì đến Dục Thần.
“Đa tạ lĩnh trưởng, không có lĩnh trưởng dẫn bọn ta đến đây, bây giờ chúng ta vẫn còn đang quanh quẩn trong cảnh giới ban đầu.” Diêm Ảnh tin tưởng Lam Tiểu Bố, là người đầu tiên đứng ra lên tiếng ủng hộ Lam Tiểu Bố.
Những người tu luyện ở nơi này, hắn biết rõ còn có rất nhiều người còn chưa muốn đi.
Mục đích chủ yếu bọn họ tham gia quân tu sĩ không phải là vì tìm kiếm một nơi tốt để tu luyện hay sao? Có hoàn cảnh tu luyện nào tốt hơn nơi này chứ?
Quả nhiên, Diêm Ảnh vừa dứt lời, một tu sĩ thiên thần cảnh đã đứng dậy, hắn hành lễ với Lam Tiểu Bố một cái, sau đó nói, “Lĩnh trưởng, ta cảm thấy chúng ta có thể ở lại nơi này tu luyện. Thật ra sau khi rời khỏi nơi này, về sau chưa chắc đã tìm được nơi tốt hơn chỗ này.”
KHông phải là chưa chắc có thể tìm được, mà chắc chắn là không thể tìm được nơi tốt hơn.
Chỉ là vì Lam Tiểu Bố là lĩnh trưởng, nói chuyện cũng nên cho lĩnh trưởng một chút mặt mũi chứ?
“Đúng, ta cũng cảm thấy ở lại nơi này tu luyện thì tốt hơn.” Lập tức có người phụ họa theo, trong số những người phụ họa có thiên thần cảnh và dục thần cảnh.
Tu sĩ thiên thần cảnh vừa nói chuyện chính là Tiền Chấn, ở nơi này cũng xem như là nhóm tấn cấp thiên thần cảnh từ sớm. Người này Lam Tiểu Bố cũng có chút ấn tượng, lúc trước khi tiến vào tiểu thế giới của hắn, người này chính là người cuối cùng đi vào.
Lam Tiểu Bố hiểu rất rõ, đây là chuyện không thể nào tránh khỏi. Thật sự là vì không thể mang nơi này đi được, nếu như có thể mang đi, nói không chừng tất cả mọi người đã ra tay đánh nhau cướp đoạt rồi.
Đảo mắt qua tất cả mọi người, Lam Tiểu Bố chậm rãi nói ra, “Thật ra lúc ban đầu mọi người ở lại nơi này tu luyện ta cũng rất ủng hộ, nhưng ta đề nghị mọi người tốt nhất đừng ở lại nơi này tu luyện nữa.”
“Vì sao?” Tiền Chấn bật thốt lên hỏi.
Diêm Ảnh vô cùng khó chịu nói, “Tiền Chấn, giọng điệu của ngươi giống như đang chất vấn vậy, từ khi Lam lĩnh trưởng trở thành lĩnh trưởng của chúng ta đến này, hắn có từng hại chúng ta chưa? Cho dù là ở nơi này, cũng là do lĩnh trưởng dẫn chúng ta đến đây, ngươi phải biết đội ơn, mà không phải dùng loại giọng điệu chất vấn ấy mà hỏi.”
Tiền Chấn cũng biết trong lúc vội vàng giọng điệu của mình không tốt lắm, vội vàng giải thích, “Ta không có ý đó, ta chỉ là…”
Lam Tiểu Bố xua tay ngăn lại, từ tốn nói, “Thứ nhất ta ra ngoài là vì có một số việc, ta không thể ở lại đây lâu dài được. Thứ hai là thực lực của chúng ta bây giờ, hắn có thể đối phó với quân tu sĩ bình thường, ta muốn ra ngoài hỏi thăm xem tình hình Quân soái như thế nào. Quân soái đối với chúng ta không tệ, lúc trước nến không có QUân soái, thậm chí chúng ta còn không chạy thoát khỏi móng vuốt của Mông u. Người mà nếu như cảm ơn mà cũng không nhớ đến, vậy thì đại đạo cũng không thể tu được.
Đương nhiên còn có nguyên nhân thứ ba, mọi người hẳn phải biết, chúng ta đuổi đám người đối diện đi. Bọn hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy. Vì sao ta đuổi đám người kia đi rồi ba năm sau mới rời khỏi? Bởi vì bọn hắn có gọi cường giả tới, ít nhất cũng cần phải mất ba đến bốn năm. CHờ bọn hắn đến đây, chúng ta đã sớm rời khỏi đây rồi.”
Một tên tu sĩ Dục Thần muốn ở lại thì thào nói, “LĨnh trưởng, ý của ngươi là nếu chúng ta tiếp tục ở lại nơi này, có thể sẽ có người đến đối phó chúng ta?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận