Khí Vũ Trụ

Chương 2284 - Vẫn phải uống nước rửa chân (2)

Nhìn trước mắt dường như là hư không chẳng có gì, Mộng Nguyên hít vào một hơi, “Đúng là kết giới vũ trụ, cái này bố trí như thế nào? Khó trách hai người kia lại yên tâm ở lại nơi này, cái kết giới này ngươi có thể mở ra không?”
“Nếu như có Tần Thiên Cổ Đạo của ta ở đâu, ta có thể dễ dàng xé mở kết giới nơi này, đáng tiếc là Tần Thiên Cổ Đạo không có.” Tần Kình Thiên thở dài.
“Vậy chúng ta tiến vào như thế nào?” Mộng Nguyên nhìn Tần Kình Thiên.
TRong lòng nàng đang nghĩ, tốt nhất là không thể vào trong, sau đó nàng sớm thoát khỏi tên trước mắt này. Nàng đến là để tìm kiếm hung thủ tiêu diệt đạo tràng của Mông Mỗ Đại Diễn, nhưng nàng không nghĩ đến chuyện sẽ góp luôn cả bản thân mình vào.
Tần Kình Thiên mỉm cười, “Còn có một cách nữa, đó chính là ta dùng Tần Thiên Thạch bố trí một cái Liệt Giới Trận, ngươi cũng đưa ra một đạo đạo tắc Đại Mộng vào trong cái Liệt Giới Trận này, cưỡng ép phá vỡ.”
Sắc mặt Mộng Nguyên âm trầm, nàng lạnh lùng nói, “Vì sao ta phải bỏ đạo tắc Đại Mộng ra, ngươi không thể bỏ ra sao?”
Tần Kình Thiên tỏ vẻ áy náy nói, “Ta có thể bỏ ra được, chỉ là nếu như ngươi có thể bố trí Liệt Giới Trận, vậy ta sẽ bỏ ra đạo tắc đại đạo Liệt giới của ta.”
Sắc mặt Mộng Nguyên lại càng khó coi, nàng rõ ràng không thể bố trí Liệt Giới Trận được. Nhưng bây giờ nàng phải giúp đỡ Tần Kình Thiên xé mở kết giới vũ trụ ở nơi này, nếu không chỉ sợ nàng không thể đi nổi.
“Đã như vậy, ngươi bắt đầu đi.” TRong lòng Mộng Nguyên quyết tâm, nếu như có thể quay về, nàng nhất định phải chứng bước đại đạo thứ năm, sau đó đến xé tên Tần Kình Thiên này thành bã vụn.
Tần Kình Thiên bắt đầu bố trí trận kỳ, từng cái Tần Thiên Thạch được hắn ta lấy ra, dễ dàng huyễn hóa thành trận kỳ. Mặc dù Mộng Nguyên là cường giả bước đại đạo thứ tư, nhưng mà nàng lại không thể nhìn ra Tần Kình Thiên luyện chế trận kỳ như thế nào. TRong lòng nàng có chút hốt hoảng, nếu như mình chứng bước thứ năm rồi, thật sự có thể dễ dàng nghiền ép được Tần Kình Thiên sao? Tên Tần Kình Thiên trước mắt này rốt cuộc là bước thứ tư hay bước thứ năm? Hoặc là đang ở giữa bước thứ tư và thứ năm?
Chỉ qua một nén nhang, Tần Kình Thiên đã nắm chặt một cái trận kỳ nói. “Chờ lát nữa khi ta vứt cái trận kỳ thứ mười bảy này xuống, ngươi rót đạo tắc Đại Mộng của mình vào, tốt nhất còn ẩn chứa lực lượng của một cường giả bước đại đạo thứ tư nữa.”
“Được.” Nếu như đã đồng ý, Mộng Nguyên cũng lười nói nhảm với Tần Kình Thiên.
Tần Kình Thiên không ngừng ném trận kỳ , sau khi ném xuống mười bảy cái trận kỳ. Mộng Nguyên không cần Tần Kình Thiên nhắc nhở, cũng biết rõ đã đến lúc rót đạo tắc Đại Mộng của mình vào. Nàng cũng chẳng nhăn nhó, trực tiếp đánh một đạo đạo tắc Đại Mộng ra.
Tần Kình Thiên không chút do dự ném cái trận kỳ thứ mười tám, sau đó một luồng lực lượng cường hãn đến cực hạn muốn xé rách tất cả nổ tung. Cho dù là Mạc Vô Kỵ, Lam Tiểu Bố và Thiên Độc Thánh Nhân đang mai phục ở rất xa, cũng bị loại lực lương đáng sợ này lan đến. Cũng may ba người đều là người cứng cỏi, cố gắng không động đậy một chút nào.
OanH! Kết giới bị xé mở, một màu xanh tươi nhàn nhạt xuất hiện trước mắt Tần Kình Thiên.
Tần Kình Thiên không xông vào trước mà nói, “Mộng đạo hữu, ngươi đi vào chặn đường lui của bọn hắn, ta bố trí một cái phong ấn, không cho phép hai tên này chạy trốn.”
Hầu như ngay khi Tần Kình Thiên vừa dứt lời, một cái bóng dường như vừa xé rách giới vực từ sâu trong tinh cầu lao ra.
“Thất Giới Thạch?” Hai mắt Tần Kình Thiên sáng lên, hắn ta khẳng định mình không hề nhìn lầm, đây tuyệt đối là Thất Giới Thạch. lực lượng bảo vật Khai Thiên kia, không cần dùng thần niệm cũng có thể biết được.
Lúc này, không cần Tần Kình Thiên thúc giục, nàng đã điên cuồng xông về phía Thất Giới Thạch. Chỉ cần nàng lấy được Thất Giới Thạch, vậy thì cho dù Tần Kình Thiên có muốn nắm thóp nàng, cũng phải cân nhắc một chút.
Chỉ là tốc độ của nàng rõ ràng không bằng Tần Kình Thiên, Tần Kình Thiên từ sau mà lại xông lên trước. Chỉ qua mấy giây đã vọt lên phía trước. Giờ phút này trong lòng Tần Kình Thiên còn thở phào một hơi, xem ra là do hắn ta quá cẩn thận, xem trọng hai người Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ rồi. Thất Giới Thạch có thể xuyên qua giới vực, nhưng mà hắn ta nắm chắc Hỗn Độn đại trận của hắn ta có thể cản Thất Giới Thạch lại mười mấy giây. TRong khoảng thời gian này, đủ cho hắn ta lấy đi Thất Giới Thạch.
Chỉ là khi hắn ta càng đến gần Thất Giới Thạch, đột nhiên cảm thấy không đúng. Cái tinh cầu màu xanh tươi kia rõ ràng phải càng ngày càng gần mới đúng, nhưng hắn ta lại cảm thấy hắn ta càng đến gần, khoảng cách đến Bách Linh vũ trụ lại chẳng có chút thay đổi nào cả.
Đây là kết giới chuyển đổi? Nơi mà hắn ta nhìn thấy và phương vị hắn ta tiến đến thật ra cũng không giống nhau. Đây là đạo lý và bố trí đơn giản nhất, nhưng mà trong lúc nhất thời ai lại nghĩ nhiều như vậy?
Thân hình Tần Kình Thiên siết chặt, lập tức cảm thấy khí thế của Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố hình như quá yếu. Hắn ta có thể cảm nhận được khí thế chỉ hợp ở mặt ngoài, chứ không phải khí thế đại đạo thật sự. Trừ Thất Giới Thạch ra, mọi thứ đều có vấn đề.
Không hay rồi, mình bị trúng bẫy rồi.
Cho dù Thất Giới Thạch khiến hắn ta động tâm, nhưng Tần Kình Thiên vẫn điên cuồng ngừng lại, muốn quay người bỏ chạy.
Chỉ là một khắc sau, từng đạo lực lượng hủy diệt đáng sợ đã khóa chặt hắn ta. Tần Kình Thiên xác định, không hề sai, chính là đang khóa chặt hắn ta, hoàn toàn không quản đến Mộng Nguyên đang ở phía sau hắn ta.
Hắn ta định để Mộng Nguyên làm tấm chắn, kết quả vẫn khiến chính hắn ta gánh chịu tất cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận