Khí Vũ Trụ

Chương 1545 - Bí cảnh Cuồng Khuyết.

Lam Tiểu Bố không biết cái thông đạo này có nguy hiểm hay không, nhưng hắn đoán là nguy hiểm, những người này gọi hắn đến đây, chính là để hắn đi làm pháo hôi.
Không đi? Duyên sư huynh dáng lùn sầm mặt lại, sát khí trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ phi thuyền. Không chỉ như vậy, Trịnh Khoảnh và Phủ Hữu Tuyền ở bên cạnh cũng lộ ra tia mỉa mai, một trái một phải chặn đường chạy trốn của Lam Tiểu Bố. Lên thuyền rồi mà còn muốn đi, đừng có nằm mơ.
“Khổ Hạnh sư đệ, nhiệm vụ này cũng không phải ngươi muốn nói đi là đi được, muốn nói không đến là không đến. Ngươi biết lần này nếu như chúng ta thiếu đi một người, vậy thì không thể nào đến Cốt Đình Hà được, nhiệm vụ lần này cũng xem như thất bại. Nhiệm vụ Cốt Đình Hà nhận được không hề dễ dàng, nếu như ngươi phá hỏng nhiệm vụ của chúng ta, chỉ sợ ngươi không đủ khả năng gánh vác đâu, he he...” Trịnh Khoảnh không còn vẻ ôn hòa dễ nói chuyện như khi mời Lam Tiểu Bố tổ đội nữa, trong giọng nói tràn đầy sát ý lạnh lẽo.
Phủ Hữu Tuyền đứng bên kia thì dứt khoát cầm một thanh trường đao ra, thần nguyên rót vào, trường đạo ong ong chấn động...
Lam Tiểu Bố hoảng sợ lui về sau một bước, lúc này mới lắp ba lắp bắp nói, “Ta nhận lời sai bảo của Tang điện chủ Chấp Pháp điện và Đạo Chủ, ra ngoài làm việc. Lúc đầu ta muốn thuận tiện nhận một cái nhiệm vụ kiếm ít điểm cống hiến, chỉ là ta không ngờ nhiệm vụ Cốt Đình Hà lại nguy hiểm như vậy mà thôi. Nếu như các ngươi không tin, đây là lệnh bài thân phận của ta...”
Lúc nói chuyện, Lam Tiểu Bố tiện tay lấy hai cái lệnh bài ra.
Duyên sư huynh dáng lùn cầm lấy ngọc bài mà Lam Tiểu Bố lấy ra, khi hắn nhìn thấy rõ quan chấp pháp và đệ tử nội môn, sắc mặt lập tức thay đổi.
Lệnh bài quan chấp hành là do Tang điện chủ tự tay ban ra. Mà lệnh bài đệ tử nội môn cũng là do Đạo Chủ ban ra. Dựa theo quy củ của Trường Sinh Thánh Đạo, lệnh bài quan chấp pháp, bình thường là do chấp sự khu vực giao ra. Nhưng cái này ghi rõ là do điện chủ ban ra, vậy cho thấy rõ tên Khổ Hạnh này lai lịch không tầm thường. Còn lệnh bài đệ tử nội môn, Đạo Chủ ban ra lệnh bài đều có tiêu chí khác với lệnh bài do Đệ Tử điện phát ra, đây tuyệt đối sẽ không tính sai. Hai cái ngọc bài này, cho thấy Lam Tiểu Bố không hề bình thường.
Nếu như là một đệ tử râu ria, đã giết thì giết, cứ nói là vẫn lạc trong lúc làm nhiệm vụ. Bình thường chỉ càn không phải là đệ tử của năm gia tộc, trên cơ bản sẽ không có người tra xét. Thế nhưng quan chấp pháp của Chấp Pháp điện thì khác, cho dù không phải là đệ tử của năm gia tộc, bọn hắn cũng không dám làm như vậy. Huống chi, tên quan chấp pháp trước mắt này còn không phải bình thường.
Sắc mặt Duyên sư huynh thay đổi mấy lần, lúc này cười cười ha ha một tiếng, kín đáo trả lệnh bài lại cho Lam Tiểu Bố, “Ha ha, hóa ra là Khổ Hạnh chấp pháp, mặc dù lần này tổn thất tương đối lớn, nhưng có thể quan biết Khỏ Hạnh chấp pháp, Duyên Cường ta cũng vô cùng hứng khởi. Nếu như Khổ Hạnh chấp pháp không muốn tổ đội cùng với chúng ta, vậy chúng ta cũng không miễn cưỡng.”
“A, vậy đa tạ các vị sư huynh.” Lam Tiểu Bố nhận lấy ngọc bài, cẩn thận ôm quyền, sau đó mở cấm chế phi thuyền ra nhảy ra ngoài. Nếu như mấy tên này thật sự không để cho hắn chạy, vậy hắn chỉ có thể giết chết rồi nói.
“Gia hỏa này này sẽ không nói dối chứ?” Thấy Lam Tiểu Bố đi, Trịnh Khoảnh không nhịn được hỏi.
Duyên Cường lắc đầu, tuyệt đối không thể nào nói láo được, không ngờ gia hỏa này có lá gan nhỏ như vậy, nói chuyện cũng khúm núm, lai lịch lại không phải lớn bình thường đâu.
“Cho dù chúng ta có...” Phủ Hữu Tuyền làm một động tác cắt cổ, mới tiếp tục nói, “Đến lúc đó nói rằng hắn ta đã vẫn lạc trong nhiệm vụ, cũng sẽ không có ai hoài nghi.”
Duyên Cường lắc đầu, “Nếu như là đệ tử bình thường thì không tính, quan chấp pháp của Chấp Pháp điện một khi xảy ra chuyện đều sẽ được điều tra cẩn thận, hơn nữa Khổ Hạnh này còn là do điện chủ trực tiếp bổ nhiệm, lai lịch lại càng không tầm thường. Thậm chí Chấp Pháp điện còn không cẩn tra xét cẩn thận, đã biết Khổ Hạnh nhận nhiệm vụ cùng với chúng ta đến Cốt Đình Hà. Với đám người của Chấp Pháp điện kia, cho dù không thể nào định tội chúng ta, vậy thì cũng sẽ lột đi một lớp da của chúng ta, sau đó sẽ chết rất khó coi.”
Hai người còn lại đều im lặng, bọn hắn biết lời này là thật, quan chấp pháp của Chấp Pháp điện sao có thể tùy tiện nói giết là giết được?
...
Lam Tiểu Bố đoán được bọn gia hỏa này không dám ra tay với hắn, bây giờ quả nhiên là như vậy. Nhưng mà hắn cũng sẽ không đến bí cảnh Cuồng Khuyết như vậy, bây giờ hắn đã tự do, không có ai có thể theo dõi hắn, hắn nhất định phải dịch hình thành môt người khác.
Đối tượng Lam Tiểu Bố chọn dịch hình chính là Lưu Tinh, lúc trước Lưu Tinh lừa hắn làm pháo hôi, chuyện này Lam Tiểu Bố hắn sẽ không quên. Sau khi dịch hình thành Lưu Tinh, đương nhiên phải tìm một ít phiền phức cho Lưu Tinh, tương lai khi Lưu Tinh đến đây, cũng phải cho hắn ta ăn chút bụi.
Một ngày sau, Lam Tiểu Bố cất Luân Hồi Oa đi, đứng trên một cái quảng trường. Ở trước mắt hắn là một cái Thánh Đạo thành, phía trên cửa thành có hai chữ lơ lửng trên hư không, Côn Ngu.
Cái Thánh Đạo thành này không lớn, có lẽ xung quanh không có bí cảnh nào, cho nên cũng không tính là phồn hoa. Sau khi Lam Tiểu Bố tiến vào trong Thánh Đạo thành thì đi vào một thương lâu tạp hóa không lớn.
“Đạo hữu cần mua gì?” Nhìn thấy có khách vào, một tiểu nhị vôi vàng tiến lên nói.
“Có tư liệu về bí cảnh Cuồng Khuyết hay không?” Lam Tiểu Bố hỏi, hắn muốn đến bí cảnh Cuồng Khuyết, nhưng tất cả những thứ về bí cảnh Cuồng Khuyết hắn đều không biết.
Nghe thấy là mua tư liệu về bí cảnh Cuồng Khuyết, tiểu nhị này không còn nhiệt tình như trước nữa, lấy ra mấy cái ngọc giản đưa cho Lam Tiểu Bố, “Tổng cộng là mười viên thần tinh thượng phẩm, đều là tài liệu đầy đủ vê bí cảnh Cuồng Khuyết, còn có cả một cái ngọc giản định vị.”
“ĐƯợc.” Lam Tiểu Bố không có chút do dự nào, trực tiếp lấy mười viên thần tinh thượng phẩm đưa ra, thứ hắn cần chính là cái ngọc giản định vị kia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận