Khí Vũ Trụ

Chương 895: Vây công. (2)

Nguyên Bố điên cuồng quát lên, “Tất cả dốc toàn lực tấn công, ngăn chặn kích mang kia.”
Tuyệt đối không thể để cho kích mang kia chém ngang chín vạn dặm, một khi thật sự xảy ra, bọn họ chết chắc.
Chẳng những Nguyên Bố cảm thấy vậy, mỗi người ở trong cuộc chiến này đều cảm thấy như vậy, bao gồm cả Lam Tiểu Bố đã đánh ra Cung âm Sát. hắn cảm thấy mặc dù CUng âm Sát của mình đã đánh ra, nhưng lại không có uy thế nghiền ép, Cung âm Sát đã gặp phải lực cản quá mạnh.
Oanh! Hơn mười cường giả tiên đế đỉnh phong bộc phát toàn bộ nguyên lực của mình, thậm chí còn có người thiêu đốt tinh huyết thi triển cấm thuật, loại tiên nguyên bộc phát này va chạm với kích mang Cung âm Sát của Lam Tiểu Bố.
Bành bành bành! Tất cả thân cảnh đang đứng xung quanh Lam Tiểu Bố đều bị đánh bay ra ngoài, những tiên nguyên và pháp bảo vốn bị giam cầm trong không gian này không còn bị chặn lại nữa, từ cực chậm trở thành nhanh như tia chớp, chỉ trong chớp mắt đã đánh nát toàn bộ đại điện Tân Khách.
Tất cả tu sĩ ở trong đại điện Tân Khách đều lấy pháp bảo ra, vừa tự vệ vừa lui về sau.
Bọn người Nguyên Bố lại thở phào một hơi, bọn hắn cuối cùng cũng có thể ngăn lại đạo thần thông đáng sợ của Lam Tiểu Bố. Từng tia máu bắn ra, tất cả tu sĩ đang vây công Lam Tiểu Bố đều nhanh chóng lùi về sau.
Chỉ có Vụ Luân, sau khi đám người Nguyên Bố đều lùi lại, Vụ Luân cũng bị Trấn Hải Chùy của chính hắn đập trúng, cả người biến thành một đám sương máu.
Lam Tiểu Bố nắm chặt Thất âm Kích không nhúc nhích, hai chân hắn đang run nhè nhẹ, lục phủ ngũ tạng đang bị thiêu đốt.
Không gian cũng yên tĩnh hoàn toàn, tất cả mọi người không nói gì, cứ như vậy mà im lặng.
Sau một hồi lâu, lúc này Nguyên Bố mới thở phào một hơi, nhưng mà hắn không dám ra tay tiếp, thậm chí ngay cả vết máu nơi khóe miệng cũng không lau đi, chỉ ôm quyền với Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, ngươi có ý gì? Đại Côn Tiên Cung ta chưa bao giờ đắc tội với ngươi, cũng chưa gặp ngươi bao giờ, chắc là người nghĩ Đại Côn Tiên Cung ta dễ bắt nạt lắm nhỉ? Hôm nay Nguyên Bố ta đứng ở đây, cho dù Đại Côn Tiên Cung có chết hết, cũng sẽ không lùi một bước, mặc người chém giết?”
Không có người hát đệm, lời Nguyên Bố nói rõ ràng là đang sợ hãi, chỉ là tên tuổi Đại Côn Tiên Cung không cho phép hắn nhận thua mà thôi.
Lam Tiểu Bố nhắm mắt lại, Trường Sinh Quyết không ngừng vận chuyển, vết thương cũng nhanh chóng khôi phục. Hắn biết chiến lược của mình không sai, thủ đoạn của mình cũng không sai. Sở dĩ quyết đấu ở đây, hắn chỉ giết Vụ Luân mà thôi, đó là bởi vì tu vi của hắn còn hơi yếu.
Nếu như bây giờ hắn là tiên đế hậu kỳ, không, không cần tiên đế hậu kỳ, chỉ cần là tiên đế tầng năm hoặc tầng sáu, thần thông Cung âm Sát vừa rồi kia, những tiên đế ở Đại Côn Tiên Cung vây công hắn, tuyệt đối không ai có thể chạy thoát. Nhưng bây giờ hắn chỉ mới là tiên đế tầng một.
Bởi vì tu vi không đủ, thi triển Cung âm Sát ra, sau khi đám người Nguyên Bố liên thủ lại, khí thế sát phạt vẫn không thể bạo phát ra được.
Chỉ có Già Quân Không hít vào một luồng hơi lạnh, hắn biết mình vẫn đánh giá thấp Lam Tiểu Bố rồi. Hắn biết thực lực của Lam Tiểu Bố rất mạnh, nhưng mà muốn tiêu diệt toàn bộ Tịch Thần cốc, cũng phải dựa vào trận đạo. Hôm nay hắn mới hiểu được, cho dù không dùng trận đạo, đối kháng chính diện, Lam Tiểu Bố cũng chưa chắc không diệt được Tịch Thần cốc.
Bởi vì Lam Tiểu Bố không để ý đến lời Nguyên Bố nói, cho nên không gian lại yên tĩnh một lần nữa.
Đại điện Tân Khách của Đại Côn Tiên Cung bị đánh nát, nhưng không có ai rời khỏi. Sau Nguyên Bố, không có ai lên tiếng.
Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng mở mắt ra, hắn nhìn Già Quân Không hỏi: “GIà đảo chủ, đạo lữ Lạc Thải Tư của ta đang ở đâu?”
Thấy Lam Tiểu Bố không ra tay nữa, bọn người Nguyên Bố cuối cùng cũng thở phào một hơi. Nhưng mà sau khi nghe lời Lam Tiểu Bố nói xong, da mặt hắn tê dại một lúc.
Trước đó LƯợng gia của Cổ Côn đảo truy nã Lạc Thải Tư và Già Quân Không, mà sau đó Cổ Côn đảo bị tiêu diệt, Lượng gia bị tiêu diệt. Tất cả những người tiến về Cổ Côn đảo tham gia đại điển của người thức tỉnh huyết mạch Cổ Côn của LƯợng gia, không một ai trở về.
Rõ ràng là do Lam Tiểu Bố làm, từ những chuyện này có thể thấy được, Lam Tiểu Bố ra tay vô cùng độc ác. Nếu như hôm nay đối phương muốn tiêu diệt Đại Côn Tiên Cung, tuyệt đối sẽ không nhẹ tay.
Nghĩ đến đây, Nguyên Bố lập tức truyền âm ra ngoài, một khi Lam Tiểu Bố tiếp tục ra tay, toàn bộ người của Đại Côn Tiên Cung đều ra tay, đồng thời kích phát Khốn Sát tiên trận tàn nhẫn nhất của tiên cung.
Chẳng những là Nguyên Bố nhìn thấu chuyện này, chín phần người ở đây đều hiểu rõ. Dù sao thì thế lực của mấy khách nhân ở đây đều phái người tham gia đại điển Lượng gia của Cổ Côn đảo, nhưng không có một ai dám ra mặt chất vấn Lam Tiểu Bố, thậm chí không ai dám bước ra hỏi thăm Lam Tiểu Bố.
Già Quân Không vội vàng thi lễ với Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, tám năm sau khi người rời khỏi Côn Tiền đảo, Lạc tiên tử đã đến Côn Tiền đảo. Sau khi biết ngươi muốn đến Lượng gia Côn Khư Hải, Lạc tiên tử lập tức muốn đi Lượng gia Côn Khư Hải. Ta cân nhắc đến tu vi của Lạc tiên tử hơi kém một chút, cho nên chủ động dẫn Lạc tiên tử đến Côn Khư Hải.
Chỉ là chúng ta còn chưa đến Lượng gia, ta đã nghe được tin tức, Lượng Trường Tư của Lượng gia đã quay về, mà ngươi thì không thấy xuất hiện. Ta lo lắng xảy ra chuyện, cho nên dẫn Lạc tiên tử đến nơi khác, những năm này vẫn luôn ẩn nấp trốn tránh. Mãi đến năm tháng trước, ta thăm dò được con ta là Già Tân Vũ bị mất tích trong bí cảnh của Đại Côn Tiên Cung, lúc này mới đến đây nghe ngóng tin tức.”
Nói đến đây, Già Quân Không truyền âm cho Lam Tiểu Bố, “Lúc ta đi, Lạc tiên tử còn đang ở tức lâu Vô Lượng Tiên Hải của Vô Lượng phường thị.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận