Khí Vũ Trụ

Chương 737: Hỗn loạn trong lượng kiếp. (2)

“Hơn nữa, ở Hư Không đảo này không tuân theo bất cứ trật tự tiên giới nào cả. Lúc đó mọi người đều vô cùng điên cuồng, bất kỳ ai đi đến, chỉ cần thực lực không đủ, chỉ sợ sẽ bị người ta cướp bóc chém giết luôn ở đó. Cho dù có may mắn tiến được vào trong bí cảnh Hỗn Độn ở Hư Không đảo, sau này đi ra ngoài, vẫn sẽ có người cướp đi đồ trên người.”
Lời Mưu Y Trần nói khiến Lam Tiểu Bố hơi kinh ngạc, “Mưu đạo hữu, thế này chẳng phải là khi tiến vào trong bí cảnh Hỗn Độn sẽ hoàn toàn không còn xem xét gì đế quy tắc đạo đức nữa sao? Chỉ dựa vào pháp bảo trong tay và thực lực của bản thân?”
Mưu Y Trần gật đầu, “Ngươi nói thế cũng không sai, sự thật chính là như vậy. Ngươi nghĩ lại mà xem, sau khi lượng kiếp đến, tiên vực cũng không còn, lúc này còn có ai quan tâm đến trật tự đạo đức nữa?”
Lam Tiểu Bố tin lời Mưu Y Trần nói, đúng thế, khi lượng kiếp đến, đến mạng và nơi náu thân cũng chẳng còn, có ai còn để ý đến rah giới đạo đức cuối cùng nữa chứ? Vậy thì tương đương với tận thế ở thế giới phàm nhân rồi.
Tiên Nhân chỉ có tuổi thọ lớn hơn phàm nhân một chút mà thôi, từ một góc độ nào đó mà nói, cũng chỉ là một người thường mà thôi.
Thấy Lam Tiểu Bố tin minh, Mưu Y Trần càng tự tin hơn nói, “Ngũ Vũ Vương, Cửu Kiếm Tiên Sơn ta mặc dù không phải là tông môn nhất đẳng, nhưng cũng là đại tông môn. Tông môn có bảy tiên đế, tiên tôn thì hơn cả chục. Loại thực lực này, chỉ cần không khiêu khích đến người khác, vẫn có được năng lực tự vệ.
Hơn nữa, khi lượng kiếp vị diện tiên giới đến, Thanh Phương Tiên Vực nhất định có thể bảo vệ được. Diện tích của Cửu Kiếm Tiên Sơn ta rộng trăm vạn, tương lai nếu như Ngũ Vũ Vương muốn đến Thanh Phương Tiên Vực, Cửu Kiếm Tiên Sơn ta nhất định có thể cung cấp chỗ ở.” Câu nói này Lam Tiểu Bố hiểu, đó chính là sau khi lượng kiếp đến, Thanh Phương Tiên Vực nhất định có thể bảo toàn, nhưng Ngũ Vũ Tiên giới thì chưa chắc. Sau khi Ngũ Vũ Tiên giới bị hủy đi, chỉ cần Ngũ Vũ Vương này và Cửu Kiếm Tiên Sơn có quan hệ tốt, vậy Cửu Kiếm Tiên Sơn kia sẽ cho phép hắn đến Cửu Kiếm Tiên Sơn định cư.
Chuyện này thật ra cũng chính là điều kiện mà Duy Tinh Tiên Vực kia đưa ra cho mấy người Tín Trăn, đó chính là hủy Ngũ Vũ Tiên giới của ngươi đi, có thể đến Duy Tinh Tiên Vực ở lại.
Lam Tiểu Bố cảm thấy lời Mưu Y Trần nói là thật, cũng không hề lừa dối mình, hắn thở dài nói, “Mưu đạo hữu, thật ra Ngũ Vũ Tiên giới ta không cần mười danh ngạch này, nếu như có thể, ta cũng muốn đưa cái danh ngạch này cho ngươi. Đáng tiếc là…”
Mưu Y Trần nghe được nửa câu đầu thì vô cùng mừng rỡ, thế nhưng sau đó tại sao lại là đáng tiếc?
“Là ý gì?” Mưu Y Trần không nhịn được hỏi.
Lam Tiểu Bố không hề giấu diếm, “Ta vừa mới trở về Ngũ Vũ Tiên giới không lâu, mặc dù ta lấy được vị trí tiên đình vương của Ngũ Vũ Tiên Đình, nhưng đã sớm có người đến trước ngươi rồi, hắn đã báo danh cho Ngũ Vũ Tiên giới ta rồi. Cho nên bây giờ chính ta cũng không có danh ngạch…”
Suy nghĩ của Lam Tiểu Bố là, muốn lấy lại danh ngạch, vậy thì nhất định phải tìm được Tiềm Cung tính sổ. Nếu đã chọn hợp tác với Cửu Kiếm Tiên Sơn, vậy lúc đến đối phó với Tiềm Cung, đương nhiên phải kéo theo Cửu Kiếm Tiên Sơn lên thuyền.
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, Mưu Y Trần sửng sốt, lập tức cười ha ha nói, “Ngũ Vũ Vương, chắc là ngươi đã bị người ta lừa rồi. Có người đến đây sớm hơn ta, không có nghĩa là hắn có thể đại diện Ngũ Vũ Tiên giới báo danh. Trên thực tế chuyện báo danh đi vào bí cảnh Hỗn Độn ở Hư Không đảo vẫn còn chưa bắt đầu, nhiều nhất chỉ mới đăng ký tên tiên vực mà thôi. Báo danh thực sự, nhất định phải do tiên vực vương của một tiên vực, hoặc là đại diện tiên vực vương, bọn hắn phải mang theo ấn giám tự mình báo danh. Hơn nữa thời gian báo danh sớm hơn một năm, không phải bây giờ. Cho nên lúc các đại tiên vực báo danh, thật ra còn hơn mười năm nữa. Nói là đã báo tên, đều là giả.”
Lam Tiểu Bố sửng sốt, lập tức hiểu cả Tín Trăn cũng không biết chuyện này. Có lẽ là khi Tiềm Cung báo danh mới dẫn Tín Trăn đi theo.
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lam Tiểu Bố tốt hơn, hắn cười ha ha nói, “Thế thì dễ rồi, đại ấn Ngũ Vũ Vương ở trong tay ta…”
Không đúng, Lam Tiểu Bố nói đến đây mới nhớ trong tay mình chỉ có Linh Vi vương ấn, Ngũ Vũ vương ấn hắn cũng không có. Theo suy nghĩ lúc đầu của hắn, sau khi xử lý Tiềm Cung xong, tập hợp đủ bốn cái Thiên Vực Bia, sau đó luyện chế thành Ngũ Vũ Vương ấn.
Bây giờ hắn nhất định phải nhanh chóng luyện chế ra Ngũ Vũ Vương ấn, nếu không ai biết sau này còn xảy ra chuyện gì nữa?
Theo lý mà nói, Ngũ Vũ Tiên Đình thành lập, vậy thì Ngũ Vũ Vương ấn nhất dịnh phải được sự tán đồng của Ngũ Vũ Tiên giới, cũng giống như lúc trước hắn thành lập Đại Hoang Tiên Môn vậy.
“Mưu đạo hữu, ta nhất định phải luyện chế Ngũ Vũ Vương ấn ngay bây giờ…” Lam Tiểu Bố vội vàng vứt lại một câu, sau đó vọt thẳng ra khỏi vương điện.
Mưu Y Trần lập tức hiểu ý của Lam Tiểu Bố, loại chuyện này hắn đương nhiên vô cùng tán thành. Lúc hắn đi ra ngoài, Lam Tiểu Bố đã đứng trên không Mưu Bắc đại tiên thành.

Lam Tiểu Bố đứng trên bầu trời Mưu Bắc đại tiên thành, toàn bộ hộ trận của Mưu Bắc đại tiên thành đều bị Lam Tiểu Bố dừng lại.
“Ngũ Vũ Vương?” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đột nhiên dứng trên không Mưu Bắc đại tiên thành, cho dù là Cổ Phi Hòa hay bọn người Hoắc Lan đều vô cùng khó hiểu, có chuyện gì thế?
Nhưng Cung Duẫn Kỳ và Yến Huyên thì đã đoán được một chút, nhanh chóng đứng một bên hộ pháp cho Lam Tiểu Bố.
“Tông chủ quay về rồi?” Lam Tiểu Bố xuất hiện, có rất nhiều đệ tử của Đại Hoang Tiên Môn lập tức nhận ra.
Giờ phút này tin tức Lam Tiểu Bố trở về đã truyền khắp Mưu Bắc đại tiên thành và Đại Hoang Tiên Môn.
KHổng Trang Hành, Phục Thiên Ngấn, Văn Luân, Doãn Hạo lần lượt chạy đến, cho dù là bế quan hay là không bế quan, sau khi biết Lam Tiểu Bố trở về, cùng nhau tụ về Mưu Bắc đại tiên thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận