Khí Vũ Trụ

Chương 856: Lạc Thải Tư bị bắt đi.

“Ta cũng không biết.” Bách Thạch Vương lắc đầu, hắn cũng chỉ đi ngang qua Côn Khư Hải mà thôi, thế lực ở Côn Khư Hải rất phức tạp, hắn làm sao biết được là ai đang thu thập Thiên Cương trận kỳ chứ.
Tình hình ở Côn Khư Hải Lam Tiểu Bố cũng đã hiểu được khái quát, hắn bảo Bách Thạch Vương khống chế Luân Hồi Oa, còn hắn thì chuẩn bị cảm ứng xem Thiên Cương trận kỳ của Nguyệt Linh Tiên Vực đang ở đâu.
Thiên Cương trận kỳ là do hắn tìm ra, đó là để bảo vệ cho 36 tiên vực, Côn Khư Hải là cái gì chứ, cũng xứng lấy đi trận kỳ của hắn?
Trận cơ của Thiên Cương trận bàn được Lam Tiểu Bố kích phát, không gian xung quanh trận cơ liên tục dao động thành gợn sóng. Lam Tiểu Bố lập tức bắt được vị trí của trận kỳ, vậy mà cách bọn họ không xa lắm. Không chỉ như vậy, khoảng cách giữa bọn hắn và trận kỳ cũng càng lúc càng gần.
Luân Hồi Oa của hắn đang tiến về phía Côn Khư Hải, bây giờ hắn lại cách trận kỳ càng lúc càng gần, khả năng duy nhất chính là đối phương cũng đang trên đường tiến về Côn Khư Hải, chỉ là tốc độ không nhanh bằng hắn mà thôi.
Nghĩ tới đây, Lam Tiểu Bố không tiếp tục nữa, hắn lấy Hư Không Phương Vị Bàn ra. Cái Hư Không Phương Vị Bàn này là hắn lấy được từ trên người đại hán râu quai nón, theo lời Bách Thạch Vương nói, đại hán râu quai nón này là người của Côn Khư Hải. Nếu như người của Côn Khư Hải, vậy trong này chắc cũng có phương vị của Côn Khư Hải mới đúng.
Thần niệm của Lam Tiểu Bố thẩm thấu vào trong Hư Không Phương Vị Bàn, khi nghĩ đến Côn Khư Hải, trên trận bàn lập tức xuất hiện vị trí của Côn Khư Hải. Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, thật sự là trên người có bảo vật mà hắn không biết dùng.
Nếu sớm biết dùng Hư Không Phương Vị Bàn có thể tìm được Côn Khư Hải, hắn còn cần gì phải đến Song Nguyệt thương hội?
Nhưng mà cũng tốt, bởi vì hắn đến Song Nguyệt thương hội, cho nên mới cứu được Ngũ Thiên Thành. KHông chỉ như vậy, hắn cũng lấy được một ít tin tức của Côn Khư Hải.
Đồ của đại hán râu quai nón trước đó, trừ mấy món cực kỳ quan trọng ra, còn lại đều bị Lam Tiểu Bố tùy tiện vứt qua một bên. Đối phương đến từ Côn Khư Hải, có lẽ có thứ gì đó hữu dụng. Lần này Lam Tiểu Bố dứt khoát kiểm tra cẩn thận lại, sau đó hắn nhanh chóng kiểm tra ra một cái ngọc bài thân phận, còn có một ít ghi chú về Côn Khư Hải.
Trên ngọc bài thân phận này có mấy chữ, “Mộ Bất Vũ, Loan Tiểu đảo, phụ úy.”
Rõ ràng đại hán râu quai nón kia tên là Mộ Bất Vũ, đến từ Loan Tiểu đảo của Côn Khư Hải, còn là một phụ úy trên Loan Tiểu đảo.
Lam Tiểu Bố cất cái ngọc bài thân phận này đi, tương lai nếu như cần, hắn sẽ dịch hình thành Mộ Bất Vũ.
Rời khỏi phòng, Lam Tiểu Bố nói với Bách Thạch Vương, “Ngươi tự do rồi, ta định tự mình đến Côn Khư Hải, bây giờ không cần ngươi dẫn đường nữa.”
Bách Thạch Vương sửng sốt, lập tức vui mừng nói, “Đa tạ Ngũ Vũ Vương, vậy ta cáo từ trước.”
Đi theo Lam Tiểu Bố trải qua một quãng đường dài như vậy, Lam Tiểu Bố thả hắn đi, hắn còn phải đa tạ.
Trên thực tế thì sau khi đi đến vị trí này, Bách Thạch Vương đã quyết định sẽ về Côn Khư Hải một chuyến. Tốc độ Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố quá nhanh, hắn cũng không muốn đi cùng Lam Tiểu Bố. Đi cùng với Lam Tiểu Bố, nguy hiểm quá cao. Bây giờ Lam Tiểu Bố lại cho hắn chạy, trong lòng hắn chỉ có vui mừng.
Sau khi Bách Thạch Vương đi, Lam Tiểu Bố lấy Hư Không Phương Vị Bàn ra định vị Côn Khư Hải, cái này so với việc dựa vào kinh nghiệm đến Côn Khư Hải còn thuận tiện hơn nhiều.
Luân Hồi Oa được kích phát đến tốc độ tối đa, chỉ trong vòng nửa tháng, Lam Tiểu Bố đã xác định được vị trí của Thiên Cương trận kỳ, đó là trên một chiếc tiên thuyền hư không to lớn.
Lam Tiểu Bố cất Luân Hồi Oa đi, dịch hình thành một khối thiên thạch, khi sượt ngang qua tiên thuyền, trực tiếp trốn vào trong đó.
Cấm chế trên tiên thuyền hư không này cũng không thấp, đều là tiên trận cấp chín. Chỉ là đối với Lam Tiểu Bố mà nói, tiên trận cấp chín hay tiên trận cấp môt cũng chẳng khác nhau lắm.
Phi thuyền chia thành ba tầng, mỗi một tầng đều cực kỳ rộng lớn. Tầng dưới chót chính là nơi sinh hoạt của một vài tu sĩ cấp thấp, tiên linh khí thiếu thốn, chỗ ở cũng chật hẹp. Tầng hai thì lại có rất nhiều người, còn có một số cửa hàng. Còn tầng ba, đây rõ ràng là chỗ ở của những người có thân phận. CHẳng những không có cửa hàng mà còn rộng rãi không gì sánh được.
Thiên Cương trận kỳ nằm trong người một tên nam tử trẻ tuổi ở tầng ba, khi Lam Tiểu Bố lên đến tầng ba, nam tử này đang xem xét lá Thiên Cương trận kỳ ở trong tay. Có lẽ thần niệm của Lam Tiểu Bố khiến hắn cảnh giác, hắn cất Thiên Cương trận kỳ đi, nhìn về phía Lam Tiểu Bố đang ẩn nấp.
Chỉ là giờ phút này Lam Tiểu Bố đã dịch hình thành một cái thùng gỗ, thanh niên này tìm kiếm nơi Lam Tiểu Bố ẩn nấp một vòng, không có bất cứ phát hiện nào, cảm thấy có lẽ mình đã suy nghĩ nhiều rồi.
TRong khoảng thời gian ngắn này, đã đủ cho Lam Tiểu Bố để lại ấn ký của mình lên người đối phương. Ấn ký trận văn hư không, đừng nói đối phương chỉ là một tên tiên đế bình thường, cho dù có mạnh hơn nữa cũng không thể nào phát hiện ra.
Lam Tiểu Bố đến đây chủ yếu là vì để lại ấn ký của mình thôi, hắn muốn biết, rốt cuộc là ai muốn cướp đoạt Thiên Cương trận kỳ.
Một lúc lâu sau, Lam Tiểu Bố rời khỏi chiếc tiên thuyền kia, cái Thiên Cương trận kỳ kia hắn vẫn chưa lấy. Bây giờ mà lấy Thiên Cương trận kỳ đi, nhất định sẽ khiến đối phương quay lại tiên giới một lần nữa. hắn đang muốn biết, rốt cuộc là thế lực nào đang tìm kiếm Thiên Cương trận kỳ. Chờ sau khi lá Thiên Cương trận kỳ này đến Côn Khư Hải rồi, hắn lấy lại cũng không muộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận