Khí Vũ Trụ

Chương 2276 - Bao lâu thì Tần Kình Thiên sẽ ra ngoài. (2)

Thiên Độc Thánh Nhân cười lạnh một tiếng, “Nếu như Tần Kình Thiên thật sự đang ở trạng thái nguyên thần, vậy thì hắn sẽ không thể nào để Tần Nguyên Sát biết. Người khác không hiểu rõ Tần Kình Thiên, nhưng ta hiểu rất rõ người này. Ở trong mắt Tần Kình Thiên, trong vũ trụ này chỉ có một người hắn có thể tin tưởng, đó là chính bản thân hắn.”
Lam Tiểu Bố nhìn Mạc Vô Kỵ nói, “Hóa ra vấn đề nằm ở chỗ này.”
Hắn và Mạc Vô Kỵ dự định ở lại Đại Diễn giới tu luyện trăm năm, sau đó tính toán Tần Kình Thiên. Kế hoạch thì là như vậy, nhưng hai người đều không nắm chắc, luôn cảm thấy có chút không ổn, nhưng không ổn ở đâu thì cũng không biết.
Những lão gia hỏa này quả nhiên không có ai là đèn cạn dầu, hắn và Mạc Vô Kỵ không hiểu rõ được, vậy mà Quảng Xán vừa nghe thấy Tần Kình Thiên đã nghĩ ra được vấn đề. Mặc dù có liên quan đến việc gia hỏa này hiểu rõ Tần Kình Thiên, nhưng mà không thể không nói kinh nghiệm sinh tồn của bọn gia hỏa này mạnh hơn bọn hắn.
“Tiểu Bố, bây giờ chúng ta nhất định phải bước vào bước thứ tư mới có thể đi tìm Tần Kình Thiên. Hơn nữa chúng ta cần phải xem Tần Kình Thiên như bước thứ năm mà đối phó.” Mạc Vô Kỵ nghiêm mặt nói.
Đối kháng với loại người như Tần Kình Thiên này, hơi sơ ý một chút là rất có thể sẽ phải uống nước rửa chân của hắn ta.
Thiên Độc Thánh Nhân đột nhiên hỏi, “Các ngươi biết Tần Kình Thiên đang ở đâu không?”
Mạc Vô Kỵ đáp, “Hắn đến Tần Thiên Cổ Đạo, lúc đầu ta và Lam Tiểu Bố định đến Tần Thiên Cổ Đạo tính kế hắn, sau này bởi vì có chuyện khác trễ nải, cho nên không đi.”
Mạc Vô Kỵ còn chưa nói, hắn và Lam Tiểu Bố đều cảm thấy Tần Kình Thiên không thích hợp, cho nên mới không dám đến Tần Thiên Cổ Đạo.
Thiên Độc Thánh Nhân thở dài, “May mắn là các ngươi không đi, nếu như các ngươi đến Tần Thiên Cổ Đạo, chẳng khác nào đi nộp mạng cho Tần Kình Thiên. Đến Tần Thiên Cổ Đạo của Tần Kình Thiên, ở trong vùng Hạo Hãn này, chắc hẳn không có ai có thể khống chế được hắn.”
Sau khi nói xong, Thiên Độc Thánh Nhân nhìn về phía u Bình, “Ta rất khâm phục vị hộ pháp Mộng Nguyên của Mông Mỗ Đại Diễn ngươi, lại dám hợp tác với Tần Kình Thiên. Chờ sau khi hợp tác xong, nếu như Mộng Nguyên còn một chút xương vụn, vậy thì cứ xem như là ta thua.”
Sắc mặt u Bình khó coi, “Lão Độc Vật, nói chuyện chú ý một chút. Bây giờ ta và Mông Mỗ Đại Diễn đã không còn quan hệ nữa, bây giờ ta là đồng minh của Lam đạo hữu và Mạc đạo hữu.”
Thiên Độc Thánh Nhân không để ý đến u Bình, trong mắt hắn ta, u Bình chỉ là một tên ngụy bước thứ tư không đáng nhắc đến mà thôi. Ngược lại là hai người Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, tiềm lực rất lớn, tương lai thậm chí có cơ hội vượt qua hắn ta và Lạc Chính Diễn.
Lam Tiểu Bố nói, “Tần Kình Thiên ở Tần Thiên Cổ Đạo chờ ta và Mạc Vô Kỵ, nếu như qua thời gian dài không đợi được, chắc hẳn hắn sẽ ra ngoài. Ngươi cảm thấy qua bao lâu thì hắn sẽ ra ngoài?”
Sở dĩ hỏi như vậy, là bởi vì Lam Tiểu Bố cảm thấy thời gian hắn và Mạc Vô Kỵ nói chưa chắc phù hợp với Tần Kình Thiên. Bởi vì bọn hắn không hề hiểu rõ Tần Kình Thiên, ngược lại là vị Thiên Độc Thánh Nhân Quảng Xán trước mắt này hiểu rất rõ về Tần Kình Thiên. Cho nên ý kiến của Quảng Xán, có lẽ so với ý kiến của bọn họ còn chuẩn xác hơn.
“Nhiều nhất là mười năm, qua mười năm, Tần Kình Thiên sẽ không ở lại Tần Thiên Cổ Đạo chờ các ngươi nữa, hắn sẽ chủ động ra ngoài tìm các ngươi. Nếu như ta đoán không sai, Tần Kình Thiên mà đã tính toán đến chuyện các ngươi có thể đến Tần Thiên Cổ Đạo, vậy thì có thể tính toán được bây giờ các ngươi đang ở đâu.” Thiên Độc Thánh Nhân nói.
Sắc mặt Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ lập tức trở nên nghiêm trọng, bọn hắn dự tính khoảng trăm năm, Tần Kình Thiên không đợi được bọn hắn đến Tần Thiên Cổ Đạo sẽ rời khỏi Tần Thiên Cổ Đạo mà đi tìm bọn hắn. Mà thời gian Thiên Độc Thánh Nhân dự đoán lại là mười năm, chỉ bằng một phần mười suy đoán của bọn hắn.
“Vô Kỵ, Quảng đạo hữu suy đoán chắc hẳn là chính xác, bởi vì Tần Kình Thiên biết chúng ta có cái gì, cộng thêm hắn lại biết chúng ta sẽ đến Hạo Uyên vũ trụ, nếu như ta đoán không sai, chỉ sợ không đến mười năm, thậm chí là không đến năm năm, hắn sẽ rời khỏi Tần Thiên Cổ Đạo.” Giọng điệu Lam Tiểu Bố vô cùng trầm trọng.
Mạc Vô Kỵ bước đến trực tiếp cất đi nửa đầu đạo mạch cực phẩm, sau đó nói, “u Bình, ngươi ở chỗ này tu luyện, thuận tiện trông coi Đại Diễn giới. Quảng đạo hữu, ngươi và chúng ta rời khỏi nơi này.”
“Đi đâu?” Thiên Độc Thánh Nhân nghi ngờ hỏi một câu.
Mạc Vô Kỵ cười he he, “Đương nhiên là đến Bách Linh vũ trụ, không đúng, bây giờ là Mạc Lam vũ trụ. Trước đó chúng ta đã phán đoán sai, ta đoán có lẽ nếu như Tần Kình Thiên rời khỏi Tần Thiên Cổ Đạo, chẳng mấy chốc nữa hắn sẽ đến Mạc Lam vũ trụ. Mặc dù chuyện gia hỏa này chỉ còn lại nguyên thần là giả, nhưng ta có cảm giác, thực lực của người này tuyệt đối còn chưa khôi phục, hơn nữa chênh lệch rất lớn với lúc còn ở đỉnh phong. Nếu như thật sự là như vậy, chúng ta ở trong Mạc Lam vũ trụ cho hắn một kích đón đầu, cho dù không xử lý được hắn, cũng phải khiến hắn ăn không hết gói mang đi. Tính toán chúng ta, cũng phải bỏ ra một chút đền bù.”
Còn một câu nữa Mạc Vô Kỵ chưa nói, đó chính là sau khi khiến Tần Kình Thiên bị thương nặng rồi, hắn và Lam Tiểu Bố mới có thể tranh thủ thời gian tu luyện, nếu không, bọn hắn vẫn sẽ mãi bị Tần Kình Thiên giám thị, tu luyện cũng không yên lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận