Khí Vũ Trụ

Chương 1560 - Đại chiến Thánh môn. (2)

Trưởng lão gầy yếu vẫn không nói gì Tán Tu Hình nói, “Ta nghe nói trước đây không lâu có một tên quan chấp pháp của Chấp Pháp điện Trường Sinh Thánh Đạo ở Chân Sắc phường thị giết chết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, nếu như Thái Hàn Thánh Sơn lòng lang dạ sói, chỉ sợ sẽ không bỏ qua chuyện này,”
“Chuyện đó ta cũng đã nghe nói đến, hoàn toàn là do đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn khinh người quá đáng, kết quả lại không ngờ rằng đệ tử Khổ Hạnh của Trường Sinh Thánh Đạo quá mạnh, trực tiếp giết chết đối phương.” Khổng Lăng nói.
Tây Quảng Thành mở miệng lần nữa, “Trước đó người Thái Hàn Thánh Sơn giết đệ tử của Vạn Đạo Thánh Môn ta, chúng ta không ra mặt, Thái Hàn Thánh Sơn cũng không thể mượn cơ hội đó mà ra tay. Bây giờ đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo giết chết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, Thái Hàn Thánh Sơn tám chín phần mười sẽ đối phó với Trường Sinh Thánh Đạo. Môn chủ, suy nghĩ của ta là tốt nhất là phái người đến Trường Sinh Thánh Đạo, còn cả Nguyệt Tuyền Thánh Am gặp mặt một chút, một khi xảy ra đại chiến, chúng ta cũng có mấy minh hữu...”
Tây Quảng Thành vừa nói xong câu đó, một phi kiếm truyền thư đã đột ngột xuất hiện trong hư không, rơi vào tay Hàn Việt.
Thần niệm Hàn Việt khẽ quét qua, đột nhiên đứng lên, “Thái Hàn Thánh Sơn đã khai chiến với Trường Sinh Thánh Đạo, không chỉ như vậy, hai bên đã tổn thất mất một Chuẩn Thánh, mấy trăm đệ tử. Mà trận đại chiến này hình như sắp mở rộng...”
Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đứng lên.
Tây Quảng Thành dứt khoát nói, “Môn chủ, ta đến Trường Sinh Thánh Đạo một chuyến, chúng ta bây giờ nhất định phải gia nhập vào, tuyệt đối không thể dể đối phương tiêu diệt từng bộ phận.”
“ĐƯợc.” Hàn Việt nói xong, đi đầu rời khỏi mật thất, nói với một tên đồng tử đang đứng bên ngoài mật thất, “Ngươi lập tức tuyên bố mênh lệnh của ta, triệu tập đại hội toàn tông.”
“Vâng.” Đồng tử này lên tiếng xong thì mới nói tiếp, “Chủ thượng, vừa rồi có đệ tử đến thông báo, nói có một trưởng lão của Trường Sinh Thánh Đạo đến đây bái kiến.”
Hàn Việt và mấy người Tây Quảng Thành liếc mắt nhìn nhau, trong lòng mọi người đều chắc chắn. Trường Sinh Thánh Đạo và bọn hắn suy nghĩ giống nhau, muốn liên thủ đối phó với Thái Hàn Thánh Sơn.
...
Trong đại điện nghị sự của Thái Hàn Thánh Sơn, lần này không có nhiều người, chỉ có bảy người, trừ Đại Thánh Nhân Côn Vi, sáu người còn lại không phải Thái Thượng trưởng lão Thánh Nhân thì chính là Chuẩn Thánh đỉnh phong.
“Lần thăm dò công kích thử này, Thái Hàn Thánh Sơn ta không có ưu thế áp đảo rõ ràng, không chỉ như vậy, còn tổn thấy một cường giả Chuẩn Thánh.” Giọng điệu của Côn Vi có chút trầm thấp, hắn biết thực lực của Trường Sinh Thánh Đạo rất mạnh, nhưng không nghĩ rằng có thể đối chọi gay gắt với Thái Hàn Thánh Sơn như vậy.
Một nữ tử ở gần Côn Vi nhất nói, “Điều ta lo lắng nhất không phải là Trường Sinh Thánh Đạo, Thái Hàn Thánh Sơn ta còn chưa dốc hết toàn lực. Mặc dù nói Trường Sinh Thánh Đạo cũng chưa dốc hết toàn lực, nhưng nội bộ của Trường Sinh Thánh Đạo không vững, một khi bị tổn thất thương căn động cốt, nhất định sẽ bảo tồn thực lực cho riêng mình. Ta lo chính là lỡ như Vạn Đạo Thánh Môn và Nguyệt Tuyền Thánh Am, một khi bọn hắn cũng gia nhập, đối với Thái Hàn Thánh Sơn ta không phải là chuyện tốt gì.”
Côn Vi im lặng một hồi lâu, thở dài một tiếng, “Mặc dù ta cũng dự định để mấy đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn đi giết mấy đệ tử thánh môn khác, nhưng ta còn chưa bắt đầu, đã có người giúp ta làm rồi. Nhưng thời cơ này không đúng, nếu để cho chúng ta một lần đối phó với mấy thánh môn, đối với chúng ta mà nói không phải là chuyện tốt.”
Tất cả mọi người đều im lặng, theo ý ban đầu của Thái Hàn Thánh Sơn, đầu tiên phái đệ tử ra ngoài phách lối giết chết một hai đệ tử thánh môn khác. Một khi đối phương đến đây hỏi tội, vậy Thái Hàn Thánh Sơn sẽ mượn cơ hội này mà diệt đi một cái thánh môn đỉnh cấp, Vạn Đạo Thánh Môn là một lựa chọn tốt. Chỉ là bọn hắn còn chưa phái đệ tử ra khiêu khích, đã có người giúp bọn hắn làm chuyện này trước. Bọn hắn chỉ cần chờ Vạn Đạo Thánh Môn không nhịn được nỗi hận này đến tra hỏi, vậy sẽ giết chết người đến tra hỏi này.
Còn về lý do, còn không phải do chính bọn hắn nói sao, bọn hắn nói là Vạn Đạo Thánh Môn yêu cầu quá hà khắc, chuyện này ai có thể biết được chứ? Nếu như vậy, hai bên nhất định phải đánh nhau.
Chỉ cần vừa đánh nhau, bọn hắn sẽ mượn cơ hội này diệt đi Vạn Đạo Thánh Môn.
Bước đầu tiên này sau khi làm xong, tên tuổi của Thái Hàn Thánh Sơn nhất định sẽ tăng cao, lúc đó bọn hắn sẽ có thể mời chào đệ tử, lấy chuyện này làm cớ, thành lập quân tu sĩ Thái Hàn.
Bất kỳ một thánh môn nào, muốn chiếm cứ được một giới, quân tu sĩ nhất định phải có. Bây giờ bọn hắn không có cớ thành lập quân tu sĩ mà thôi, sau khi diệt được Vạn Đạo Thánh Môn, mặc dù lấy cái cớ này rất miễn cưỡng. Nhưng mà chỉ cần thánh môn khác lo lắng dẫm vào vết xe đổ của Vạn Đạo Thánh Môn, vậy quân tu sĩ Thái Hàn của bọn hắn thành lập sẽ không gặp phải vấn đề gì lớn.
Đáng tiếc là, Vạn Đạo Thánh Môn không tỏ bất cứ thái đồ nào đối với chuyện này, chỉ phía người đến trông coi bí cảnh Cuồng Khuyết mà thôi. Còn chuyện người giết chết đệ tử của bọn hắn có phải là người Thái Hàn Thánh Sơn hay không, bọn hắn hình như lại càng tin tưởng vào lời đồn bên ngoài hơn, người ra tay không phải là người của Thái Hàn Thánh Sơn hắn. Thái Hàn Thánh Sơn cũng không thể qua đó nói, giết đệ tử Vạn Đạo Thánh Môn ngươi chính là người của chúng ta đó, ngươi đến đây đi được.
Lại có một trưởng lão Chuẩn Thánh nói, “Cho dù như thế nào, trận chiến thăm dò này, chúng ta cũng không chịu thiệt. Tiếp theo đây cho dù Vạn Đạo Thánh Môn có tham gia hay không, ta cảm thấy cũng nên mượn cơ hội giận dữ lần này, chiếm lấy bí cảnh Trường Sinh trước rồi nói tiếp.”
Côn Vi là một kẻ dứt khoát, quyết đoán, tên trưởng lão này vừa hay đã nói trúng chuyện mà hắn muốn làm, hắn lập tức đứng lên nói, :Vậy cũng không cần thương lượng nữa, triệu tập đệ tử tông môn, lập tức tiến đánh bí cảnh Trường Sinh, sau đó nhập bí cảnh Trường Sinh vào giới vực Thái Hàn Thánh Sơn ta.”
Quyền đặt tên cho một giới đã bị người ta đoạt, tư cách thành lập Trường Sinh Đạo ĐÌnh cũng bị người ta đoạt, đó là bởi vì Thái Hàn Thánh Sơn chậm một bước. Điều này khiến một Đại Thánh Nhân như Côn Vi cảm thấy nguy cơ, hắn cảm này lời nói phải đi đôi với hành động, có như vậy thì mới không tiếp tục đánh mất cơ hội tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận