Khí Vũ Trụ

Chương 364: Bí mật của Lam gia. (2)

Lam Tiểu Bố không nghĩ ra, hắn vỗ vỗ đầu mình, hay là đừng suy nghĩ nữa. Nhưng muốn nói hắn chẳng có chút ý nghĩ gì khác với Lạc Thải Tư thì cũng không đúng. Lạc Thải Tư đã cứu hắn, động thời cùng nhau sinh sống rất nhiều ngày, hai người cũng được xem là sinh tử tương giao.
Khác với Tô Sầm, ở kiếp trước khi hắn ở cùng với Tô Sầm, mãi cho đến khi hắn chết, hắn vẫn luôn là người bỏ ra trong mối quan hệ này. Kiếp này hắn với Lạc Thải Tư, mới là hai người cùng nhau bỏ ra chăm sóc lẫn nhau.
Có lẽ khi ở cùng với nhau thì không để ý đến, nhưng đến lúc xa nhau rồi, mới có thể nhớ lại đoạn thời gian tươi đẹp kia. Có so sánh mới có thể nhớ đến, người đã từng lơ đãng kia mới là người thích hợp với mình nhất.
Lam Tiểu Bố rời khỏi sảnh hàng không dưới đất này, đồng thời dùng trận kỳ bố trí đại trận che giấu hòn đảo này đi. Trước kia người Lam gia có thể tìm đến nơi này, tu chân giả cũng có thể dựa vào thần niệm của mình để tìm ra được. Bây giờ Lam Tiểu Bố dùng đại trận cấp sáu che hòn đảo này đi, chỉ sợ không còn ai có thể tìm được nơi này nữa
Địa Cầu có tu sĩ, đồng thời tu sĩ Kim Đan cũng ngày càng nhiều, còn có cả tu sĩ Luyện Thần cảnh, không cần đến hắn nữa. Lam Tiểu Bố lấy Cực Hải Vân Chu ra, dùng tốc độ nhanh nhất xông ra ngoài tầng khí quyển, tiến vào tinh không mênh mông.
Mặc dù Lạc Thải Tư dùng phi thuyền tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp sáu, nhưng vì thiếu đi nhiên liệu đỉnh cấp, lúc rời khỏi Địa Cầu phải dựa vào tháp phát xạ.
Không đúng, cha Lam Hướng Thần của hắn phải mượn tháp phát xạ để khởi hành Phá Hà 01, nhưng Lạc Thải Tư rất có thể không cần dùng đến. Bởi vì Lạc Thải Tư nhất định có linh thạch, nếu không thì cũng không thể tu luyện đến Kim Đan hậu kỳ. Nếu Lạc Thải Tư có linh thạch, vậy thể có thể dựa vào linh thạch để khởi động phi thuyền rời khỏi Địa Cầu.
Nếu như cha Lam Hướng Thần của hắn bảo lưu lại kiến thức khoa học kỹ thuật của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật, vậy thì Phá Hà Hào nhất định có chỗ khảm để thiêu đốt linh thạch. Phá Hà Hào là phi thuyền trí năng, nhất định có thể cho Lạc Thải Tư biết linh thạch có thể khởi động phi thuyền.
So với phi thuyền văn minh khoa học kỹ thuật, tốc độ của Cực Hải Vân Chu có thể dễ dàng vượt qua cả tốc độ ánh sáng, sau đó di chuyển trong không gian chồng chất.
Cực Hải Vân Chu là Tiên khí trung phẩm, phi hành trong không gian chồng chất, mức độ nguy hiểm còn nhỏ hơn xa so với phi thuyền văn minh khoa học kỹ thuật.
Chỉ ngắn ngủi mấy tháng, Cực Hải Vân Chu đã chở Lam Tiểu Bố đến tinh hệ Bách Ma. Tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp hai Chân Nặc tinh chính là điểm dừng chân đầu tiên trong tinh hệ Bách Ma mà lần đầu tiên hắn ra ngoài vũ trụ, nhưng mà bây giờ Lam Tiểu Bố không định quay về đó. Đinh Hòa và Kerr đều không có ở đấy, hắn không cần phải tốn thời gian đến đó làm gì.
Lam Tiểu Bố tiến về tinh cầu đứng đầu Thiên La tinh trong tinh hệ Bách Ma, hắn muốn tìm Mộc Trạch Cực.

Mộc Trạch Cực là quốc chủ của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp năm, càng là người đứng đầu trong tinh hệ Bách Ma, theo lý mà nói phải vô cùng vinh quang mới đúng. Mà những năm gần đây, hắn lại không được như vậy.
Chủ yếu là vì tinh hệ Bách Ma đắc tội với tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp bảy Kim Tuyền Tinh, Đại Đế Hầu Dập của Kim Tuyền Tinh không phải là người dễ nói chuyện, không có việc gì cũng phải cho vài đòn. Nói cái gì mà Mộc Trạch Cực đã từng đắc tội với huynh đệ của hắn là Lam Tiểu Bố, điều này khiến hắn rất khó chịu gì đó.
Giờ phút này Mộc Trạch Cực đang ngồi trong đại điện đế vương Thiên La tinh, bầu không khí trong đại điện có chút nghiêm túc, còn có chút kích động và sốt ruột. Ngồi hai bên là hơn 20 vị đại thần, trừ kích động ra, trong mắt đều ẩn chứa sự chờ mong.
“Tử Kiều, ngươi nói một chút đi.” Mộc Trạch Cực nói với vị nam tử trung niên đứng bên trái mình.
Đây là đứa con trai thứ hai Mộc Tử Kiều của hắn, sau khi đứa con trai thứ ba Mộc Nguyên Tang chết ở Ngọc Khải tinh, bây giờ rất nhiều chuyện Mộc Trạch Cực chỉ có thể giao cho đứa con trai thứ hai Mộc Tử Kiều này làm.
Con trai thứ ba rất có thể đã bị Lam Tiểu Bố giết chết, mà hắn vẫn còn vì Lam Tiểu Bố mà bị chèn ép, trong lòng thực sự không cam lòng. Cũng may thời cơ chuyển mình sắp đến, tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp bảy thì sao chứ? Hắn cũng có thể xử lý được.
Người bước ra là một nam tử có dáng người không cao, nam tử này vừa đứng ra đã kích động nói, “Phụ vương, ta đã xem xét kỹ rồi, vết nứt đối diện đó rất có thể chính là Hồng Hoang. Ta tu luyện ở gần đó một năm, bây giờ đã Uẩn Đan thành công. Còn có một tin tức tốt nữa, người bị thương mà chúng ta mang về kia đã tỉnh lại, khi ta hỏi hắn đến từ nơi nào, hắn cũng nói là hắn đến từ vũ trụ Đại Hoang.”
“Nhanh, nhanh mang người kia đến đây.” Mộc Trạch Cực kích động kêu lên.
“Tiểu Mộc à, đã lâu không gặp, ngươi già đi nhiều rồi.” Giọng điệu đáng ăn đòn của Lam Tiểu Bố truyền đến, khiến Mộc Trạch Cực phản xạ có điều kiện nhảy dựng lên.
“Là ngươi, Lam Tiểu Bố?” Mộc Trạch Cực như nhìn thấy quỷ khi nhìn thấy Lam Tiểu Bố, đây chính là Lam Tiểu Bố khiến hắn quanh năm mất ăn mất ngủ. Hơn nữa đây là đại điện vương cung của hắn, làm sao Lam Tiểu Bố lại có thể đến đây mà hắn không phát hiện ra như vậy?
Lam Tiểu Bố đi đến bên cạnh Mộc Trạch Cực, kéo Mộc Trạch Cực ra khỏi chỗ ngồi, sau đó ngồi vào ghế Đại Đế nói, “Đã lâu không gặp, ngươi nhìn thấy ta hình như không vui lắm nhỉ? Ta nhớ năm đó ngươi ở bên ngoài Ngọc Khải tinh chờ ta, nhìn thấy ta đi ra thì vô cùng cao hứng mà.”
“Lam Tiểu Bố, ngươi, ngươi,…” Mộc Trạch Cực chỉ chỉ vào Lam Tiểu Bố, trong lòng vừa sợ lại vừa giận. Hắn sợ không phải là Lam Tiểu Bố, mà là Hầu Dập kìa. Hầu Dập là Đại Đế của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp bảy, nghe nói ngay cả Đại Đế Hắc Tu Trần của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp bảy Linh Lạc tinh còn chết trong tay Hầu Dập. Hắc Tu Thần là ngươi như thế nào chứ? Dám tùy ý diệt đi tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp năm, người độc ác như vậy mà còn mất mạng rồi, Mộc Trạch Cực hắn ở trước mặt Hầu Dập có khác gì con kiến đâu chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận