Khí Vũ Trụ

Chương 816: Bọn cướp đường hư không cường đại.

“Tên tiên đình vương mới vừa bị chúng ta giết kia nói, mặc dù ngươi chỉ là một tiên vương, nhưng trên người lại có một lá Thiên Cương trận kỳ.” Một tên nam tử trên mặt có chút râu bạc nhìn Lam Tiểu Bố, lạnh giọng nói.
Lam Tiểu Bố biết, tên gia hỏa này mặc dù đang nói chuyện với hắn, nhưng thần niệm luôn chú ý đến hai người Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ.
“Ta chỉ ở chỗ này chờ một người bạn mà thôi…” Khi Lam Tiểu Bố đang nói chuyện thì lùi về sau một chút, nhìn ngoài mặt thì tựa như hắn đang dẫn mấy người kia đến phạm vi đánh lén của Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ, nhưng trên thực tế là mấy người kia còn đang ở bên ngoài Hư Không Khốn Sát tiên trận của hắn.
Trong lúc vội vàng, rõ ràng Lam Tiểu Bố không thể nào bố trí Hư Không Khốn Sát tiên trận có phạm vi lớn được.
Khóe mắt mấy tên cướp đường này lộ ra vẻ mỉa mai, tu vi của Lam Tiểu Bố thật sự rất thấp, chắc là cảnh giới Tiên Vương rồi. Một con kiến hôi như vậy mà cũng dám dùng thủ đoạn đánh lén để đối phó với bọn hắn?
“Lão Thất, chúng ta còn phải nắm chặt thời gian đi chỗ khác nữa, đừng chậm trễ thời gian.” Một tên đại hán râu quai nón nói xong thì trực tiếp nhào về phía Lam Tiểu Bố.
Một tiên đế viên mãn mà lại gióng trống khua chiến nhào về phía Lam Tiểu Bố, rõ ràng không phải là vì Lam Tiểu Bố, mà là vì Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ.
Hầu như ngay khi tên đại hán râu quai nón này nhào về phía Lam Tiểu Bố, hai người còn lại trong bốn người kia tách ra nhào về phía Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ đang ẩn nấp.
Tên đại hán đang nhào về phía Lam Tiểu Bố kia giữa đường đột nhiên quay người lại, nhào về phía Cung Duẫn Kỳ. Một con kiến hối như Lam Tiểu Bố, còn không đáng để bọn hắn lãng phí nhân lực.
Hai người còn lại thì cảnh giác đề phòng những vị trí còn lại trong hư không, mặc dù bọn họ không đặt Lam Tiểu Bố vào trong mắt, nhưng mà là một cướp đường, cho đến bây giờ đều không khinh thường bất kỳ một đối tượng đánh cướp nào.
Trước đó bọn họ quả thật đã nhìn thấy Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ chỉ lóe lên một cái rồi ẩn nấp đi, nhưng mà nhìn thấy thì nhìn thấy, bọn hắn cũng không dốc hết toàn bộ lực lượng đối phó với Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ. Dù biết rằng khả năng cố ý để bọn hắn trông thấy vị trí kẻ đánh lén là không lớn, nhưng bọn họ cần phải chuẩn bị kỹ càng mọi chuyện.
“Ra tay.” Cùng lúc đó, Lam Tiểu Bố nhanh chóng lùi lại.
Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ đồng thời khởi động trận kỳ trong tay, một khắc sau bọn họ xuất hiện ở một vị trí hoàn toàn khác biệt, Tu Di Tiễn của Cung Duẫn Kỳ không chút chần chừ đánh về phía sau lưng tên tu sĩ đang đánh lén Nhiếp Tương Vũ kia. Mà trường kiếm trong tay Nhiếp Tương Vũ cũng cuốn lên một đám kiếm khí, bao lấy tên tu sĩ đánh lén Cung Duẫn Kỳ.
“Không hay rồi, bị đánh lén.” Hai tên tiên đế đánh lén kia sau khi vồ hụt, lập tức biết bọn họ đã bị trúng kế rồi.
Hai gã tu sĩ đang áp trận kia cũng biết mình đã bị gài bẫy, bọn hắn không chút do dự nhào về phía Nhiếp Tương Vũ và Cung Duẫn Kỳ.
Tình cảnh trực tiếp thay đổi, hai tên cướp đường đánh lén Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ, sau khi Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ thay đổi vị trí đã đánh lén được hai tên cướp đường náy. Hai tên tu sĩ cướp đường hư không đnưgs bên ngoài áp trận, lại ở phía sau đánh len Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ.
Có lẽ bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi, chính là đang nói đến cảnh tượng trước mắt này. Hoặc là còn phức tạp hơn so với cái đó, bởi vì đại hán râu quai nón phóng đến chỗ Lam Tiểu Bố lúc trước cũng nhào về phía Cung Duẫn Kỳ.
Nhưng mà chim sẻ thật sự không phải là hai tên cướp đường hư không đang nhào về phía Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ, cũng không phải đại hán râu quai nón kia, mà là Hư Không Khốn Sát tiên trận trong tay Lam Tiểu Bố.
Sau khi đòn đánh lén liên hoàn này hình thành, Lam Tiểu Bố kích phát Hư Không Khốn Sát tiên trận.
Tên tiên đế xông về phía Lam Tiểu Bố rồi nửa đường quay sang Cung Duẫn Kỳ này cảm nhận được không gian trước mắt thay đổi, sau đó từng đạo sát thế xé rách không gian trùng điệp ập đến, giờ khắc này hắn đâu còn quản Cung Duẫn Kỳ ở đâu nữa, lập tức di chuyển qua bên cạnh.
Phốc! Một đạo không gian sai số bổ mặt hắn ra làm hai, lúc này hắn đã biết lần này lớn chuyện rồi, bọn hắn đã tiến vào một Khốn Sát tiên trận đỉnh cấp.
Khốn Sát tiên trận đỉnh cấp thì cũng thôi đi, bọn hắn cũng chưa phải chưa từng gặp qua, nhưng hết lần này đến lần khác, cái Khốn Sát tiên trận trước mắt này quả thật là bọn hắn chưa từng gặp qua, đây tuyệt đối chính là Hư Không Khốn Sát tiên trận trong truyền thuyết.
Loại Khốn Sát tiên trận này, khắp nơi đều là sát cơ không gian đảo lộn, không thể động đậy được. Một khi động, rất có thể sẽ không xé toang mặt hắn như lúc này, mà là xé toang cả người hắn thành hai nửa.
Tu Di Tiễn của Cung Duẫn Kỳ trực tiếp cắt một tên cướp đường hư không thành hai đoạn, mà trường kiếm của Nhiếp Tương Vũ cũng đâm xuyên mi tâm của một tên cướp đường hư không khác.
Hai tên cướp đường đang chuẩn bị đánh lén sau lưng Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ kia lại đột nhiên bị không gian đột nhiên thay đổi ngăn cản, trước mắt bọn họ đã mất đi vị trí của Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ. Một khắc sau, vô cùng vô tận nhận mang hư không bao trùm hai người.
“Dừng tay, bằng hữu, có chuyện gì từ từ nói, chúng ta lúc đầu cũng không muốn ra tay với ngươi…” Đại hán râu quai nón lớn tiếng kêu lên.
Lam Tiểu Bố lại khắc họa ra mấy đạo trận văn, Nhiếp Tương Vũ và Cung Duẫn Kỳ lập tức nhìn thấy hai tên đang chuẩn bị đánh lén bọn họ, hai tên này đang vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm phía trước. Ở trong loại Hư Không Khốn Sát tiên trận này, bọn hắn cũng không dám di chuyển loạn.
Lúc này Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ sao có thể khách sáo nữa, hai người không chút do dự ra tay, hai tên cướp đường này bị Hư Không Khốn Sát tiên trận cấp chín của Lam Tiểu Bố vây khốn không dám động, cộng thêm tu vi của bọn chúng cũng không kém Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ, lúc này bị đánh lén, hai tên cướp đường hư không này dường như không có chút năng lực phản kháng nào, lập tức bị giết chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận