Khí Vũ Trụ

Chương 2401 - Cửu Anh có ý tưởng.

Phương Chi Khuyết không khiến Lam Tiểu Bố phải thất vọng, chỉ ngắn ngủi nửa nén hương, đã đến chỗ tức lâu nơi Lam Tiểu Bố đang ở.
“Nếu đã tới, vậy thì vào trong đi.” Giọng nói Lam Tiểu Bố truyền đến bên tai Phương Chi Khuyết, Phương Chi Khuyết lập tức cảm nhận được gian phòng của Lam Tiểu Bố, thân hình lóe lên một cái, đã xuất hiện trong phòng Lam Tiểu Bố.
“Cửu Anh à, có phải cảm thấy mình đã đến bước đại đạo thứ sáu rồi, cho nên có tư cách sĩ diện trước mặt ta?” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Gia hỏa này vậy mà ngay cả cấm chế cửa ra vào cũng không gõ, trực tiếp tiến vào gian phòng của hắn, chẳng có chút tự giác của gia nô gì cả.
“Bố gia, gia hỏa này nhất định muốn tạo phản, không bằng xử lý hắn sớm một chút?” Thái Xuyên ở bên cạnh kêu lên.
Trong lòng Phương Chi Khuyết đột nhiên giật thót, lập tức kính cẩn nói, “KHông dám, Cửu Anh vĩnh viễn là một thanh đao trong tay Bố gia, tuyệt đối không vi phạm ý chỉ của Bố gia.”
Mặc dù hắn ta cúi đầu nhưng lại kinh ngạc vô cùng, cừa rồi mới nói chuyện nhất định chính là Hỗn Độn Độc Giác Thú, hơn nữa còn là Hỗn Độn Độc Giác Thú biến dị. Trước đó hắn ta vẫn luôn tu luyện ở Trớ Chú đạo thành, cho nên cũng không biết chuyện Hỗn Độn Độc Giác Thú.
Còn về chuyện phản bội Lam Tiểu Bố, ha ha, đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Mặc dù hắn ta dựa vào một viên đạo chủng Trớ Chú mà tăng tu vi của mình lên đến bước đại đạo thứ sáu. KHông chỉ như vậy, thân thể của hắn ta cũng khôi phục một cách hoàn mỹ. Nhưng mà hắn ta hiểu rất rõ, muốn xử lý được Lam Tiểu Bố, phải đến bước đại đạo thứ bảy mới an toàn. Bởi vì trước khi xử lý Lam Tiểu Bố, hắn ta phải tìm ra được ấn ký đạo niệm trên người mình, đây là một mối họa lớn. Cho nên mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng bây giờ Phương Chi Khuyết thật sự không có ý định phản bội Lam Tiểu Bố.
Thái Xuyên chậc lưỡi một cái, gia hỏa này tuyệt đối là một cao thủ vuốt mông ngựa, nghe thấy mình gọi Bố gia, cũng gọi Bố gia theo.
“Tốt nhất là không dám, nếu không thì ngươi nhất định phải hối hận.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói,
Phương Chi Khuyết chỉ cúi đầu không nói lời nào, hắn ta không dám xác định có phải Lam Tiểu Bố đã hạ ấn ký đạo niệm trên người hắn hay không. Nhưng ít ra thì sau khi hắn ta bước vào bước đại đạo thứ sáu, vẫn luôn không thể tìm được. Hắn ta không tin thủ đoạn hạ ấn ký đạo niệm của Lam Tiểu Bố có thể cường đại như Khổ Nhất Sí, Khổ Nhất Sí là ai, đó là bước đại đạo thứ bảy. Hơn nữa nghe đồn rằng, dưới Đạo Tổ, Khổ Nhất Sí chính là người mạnh nhất. Lam Tiểu Bố này chỉ mới là bước đại đạo thứ tư, thậm chí còn chưa đến bước thứ năm, so với Khổ Nhất Sí, đó là cùng trời cuối đất.
“Chúng ta sắp đi Chân Diễn Thánh Đạo, mục đích chỉ có một, bắt Quan Dục Tuyết của Chân Diễn Thánh Đạo. Chuyện này ta dự định để ngươi đi làm, ngươi có vấn đề gì không?” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Phương Chi Khuyết rất muốn từ chối, nhưng bây giờ hắn ta không xác định được trên người mình có ấn ký đạo niệm hay không, hơn nữa khi Lam Tiểu Bố đưa đạo chủng Trớ Chú cho hắn ta, cũng đã nói rất rõ, là vì bắt Quan Dục Tuyết.
Do dự một chút Phương Chi Khuyết vẫn nói, “Bố gia cứ việc sai bảo, ta nhất định dốc hết toàn lực.”
Lam Tiểu Bố sao có thể không nhìn ra Phương Chi Khuyết do dự, cộng thêm giọng điệu của Phương Chi Khuyết, hắn đã biết, gia hỏa này còn chưa giúp hắn làm việc, đã bắt đầu chuẩn bị mưu đồ làm phản rồi.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố giả vờ không biết những chuyện này, hắn dứt khoát nói, “Ta sẽ nghĩ cách đưa ngươi đến Chân Diễn Thánh Đạo, vào lúc bắt Quan Dục Tuyết, ngươi phải không cẩn thận bị người ta nhìn thấy chân thân, đồng thời Thái Xuyên cũng sẽ không cẩn thận mà bị người nhìn thấy.”
“Bố gia, cho dù chúng ta có thể lẻn vào trong Chân Diễn Thánh Đạo, chỉ sợ cũng khó mà bắt được Quan Dục Tuyết. Chân Diễn Thánh Đạo có bốn Thánh CHủ, ai ai cũng là bước đại đạo thứ bảy. Ta hoài nghi chúng ta vừa tiến vào, có thể sẽ bị phát hiện ra. Chúng ta không bị phát hiện đã là rất may mắn rồi, nói chi đến chuyện cố ý để lộ chân thân...” Phương Chi Khuyết bất đắc dĩ nói, hắn ta thật lòng muốn nhắc nhở Lam Tiểu Bố, Chân Diễn Thánh Đạo không phải là Thánh Kiếm cung.
GIọng điệu Lam Tiểu Bố trở nên lạnh lẽo, “Ta chỉ bảo ngươi đi làm, không phải để cho ngươi cò kè mặc cả.”
Cảm nhận được sát ý thấm vào người, Phương Chi Khuyết giật nảy mình, vội vàng nói, “Ta nhất định sẽ làm theo lời Bố gia nói, không màng sinh tử.”
“Rất tốt, vậy thì chúng ta rời khỏi Nhất Tinh thánh thành trước đã.” Lam Tiểu Bố dẫn theo Thái Xuyên, đi trước rời khỏi tức lâu. Trong lòng Phương Chi Khuyết khó chịu, cũng chỉ có thể đi theo.
“Bố gia, nơi này mặc dù cách Chân Diễn Thánh Đạo rất gần, nhưng thời gian chúng ta đến đó cũng không ngắn.” Rời khỏi Nhất Tinh thánh thành, Phương Chi Khuyết lại nói một lần nữa, từ tận đáy lòng hắn ta không muốn làm chuyện này.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn không để ý đến Phương Chi Khuyết, mà lấy một đống trận kỳ ra, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã bố trí ra một cái truyền tống trận tạm thời.
“Ngươi muốn thông qua truyền tống trận mà đến Chân Diễn Thánh Đạo?” Phương Chi Khuyết trừng to mắt, không thể tin mà nhìn Lam Tiểu Bố.
“Thế nào, chẳng lẽ truyền tống trận không nhanh hơn sao?” Lam Tiểu Bố nói, khi hắn quyết định hành động, đã sớm bố trí một cái truyền tống trận bên ngoài Chân Diễn Thánh Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận