Khí Vũ Trụ

Chương 1965 - Một kích giết năm người.

“Đại trận đã bị khống chế rồi, bây giờ đại trận đang công kích chúng ta…” Một tên cường giả cửu chuyển không thể nào kích phát được đại trận, ngược lại đã bị đại trận Khốn Sát công kích, giọng điệu vội vàng nói.
“KHông cần phải để ý, trực tiếp liên thủ đối phó với hắn.” Cái tu sĩ có dáng người cực cao kia giọng nói khàn khàn, trong lòng hắn ta cũng vô cùng khinh bỉ, đại trận Khốn Sát của Cửu Toa Hư Không Thành bị Lam Tiểu Bố khống chế, đây là chuyện mọi người đều biết, vậy mà thằng ngu như ngươi còn lãng phí thời gian mà thử.
Rầm rầm rầm! Tám tên cửu chuyển Thánh Nhân đồng thời công kích vào hộ trận của Lam Tiểu Bố. Cho dù hộ trận của Lam Tiểu Bố là dùng trận kỳ không quy tắc bố trí ra, hơn nữa còn cao hơn thần trận cấp chín. Nhưng dù sao cũng vội vàng bố trí ra, đối mặt với sự công kích của tám tên cửu chuyển Thánh Nhân này, vẫn bị đánh vỡ ra. Lam Tiểu Bố đang khống chế hộ trận há miệng phun ra một ngụm máu.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố mới hiểu rõ, vì sao khi kéo cung ra, mũi tên chưa bắn ra là lúc nguy hiểm nhất. Nếu như đại trận KHốn sát của hắn mà không kích phát, đối với uy hiếp của tám tên Thanh Nhân này tuyệt đối còn lớn hơn sau khi kích phát.
Sau khi KHốn Sát TRận được kích phát, từng đạo nhận mang không gian đảo lộn ập đến, Lam Tiểu Bố phát hiện, những nhận mang không gian giảo sát này quả thật có thể khiến tám tên Thánh Nhân phải hao phí một lượng lớn sức lực để ứng phó, nhưng mà bọn hắn vẫn có thể liên thủ công kích mình.
Lam Tiểu Bố đột nhiên nghĩ đến, nếu như tập trung sát thế của cái Khốn Sát Trận này vào trong một người, có phải trong thời gian ngắn nhất hắn có thể xử lý một người?
Nhưng mà Lam Tiểu Bố nhanh chóng ném cái ý nghĩ này đi, nếu như không có đại trận Khốn Sát kiềm chế, tám người kia sẽ dốc toàn lực ra tay với mình. Cái hắn muốn chính là, trong thời gian ngắn nhất cố gắng xử lý càng nhiều cường giả cửu chuyển của đối phương càng tốt. Còn muốn nhanh chóng giết chết một tên cửu chuyển Thánh Nhân trong đó, vậy thì hắn còn cần gì đến KHốn Sát Trận?
Nghĩ tới đây, Lam Tiểu Bố trực tiếp nhào về phía cửu chuyển Thánh Nhân có dáng người cao kia.
Trên thực tế lần đầu tiên liên thủ công kích, khiến Lam Tiểu Bố phun ra một ngụm máu xong, lòng tin của tám tên cường giả Thánh Nhân này đều tăng lên rất nhiều, cảm thấy Lam Tiểu Bố cũng không thể kiên trì được bao lâu nữa. Còn cả chuyện bọn hắn vừa đến đã bị Lam Tiểu Bố giết chết một người, đó là do bọn họ không chú ý.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố nhào về phía tên cửu chuyển Thánh Nhân kia, bảy tên cửu chuyển Thánh Nhân còn lại đều không chút do dự mà tấn công Lam Tiểu Bố, cho dù bị đại trận Khốn Sát kiềm chế, cường độ công kích của bọn hắn giảm đi, nhưng mà tuyệt đối có thể kiềm chế được sáu phần thực lực của Lam Tiểu Bố.
Mà tên cửu chuyển Thánh Nhân bị Lam Tiểu Bố để mắt đến kia, đầu tiên là lấy pháp bảo phòng ngự ra. Lúc này hắn ta đang đề phòng Lam Tiểu Bố công kích, còn bảy người còn lại tấn công Lam Tiểu Bố, đây là cách hợp tác tốt nhất.
Trường Sinh Kích cuốn theo vòng xoáy sát thế cuồng bạo, uy thế kia giống như muốn xé rách toàn bộ Cửu Toa Hư Không Thành. LOại uy thế này, càng khiến cường giả cửu chuyển dáng người cao kia tê cả da đầu, hắn ta nhìn thấy toàn bộ quá trình vừa rồi khi Lam Tiểu Bố giết chết Hành Mạc Bà, đến bây giờ thậm chí hắn ta còn không rõ đó là thần thông gì. Bây giờ Lam Tiểu Bố lại dốc ra uy thế như vậy đánh về phía hắn ta, nếu như hắn ta hơi chủ quan một chút, chỉ sợ cũng sẽ nối gót Hành Mạc Bà.
Thế nhưng hắn ta lập tức cảm thấy không đúng, thần thông từ một kích này của Lam Tiểu Bố mặc dù có uy thế kinh người nhưng hết lần này đến lần khác hắn ta lại không cảm nhận được uy hiếp của cái chết, đây là có chuyện gì?
Khi hắn ta nhìn thấy sát mang từ một kích này của hắn ta cách hắn ta càng lúc càng xa, trong lòng hắn ta trầm xuống, vội vàng kêu lên, “KHông hay rồi, hắn muốn ra tay với các ngươi…”
Khi câu nói này được nói ra, lĩnh vực của Lam Tiểu Bố và sát thế từ Trường Sinh Kích đã cuốn về phía bảy tên cửu chuyển Thánh Nhân kia.
Tiếng kích đào sát phạt dường như có bao nhiêu công kích cũng không thể áp chế được, mà sát thế của bảy người còn lại đang đánh về phía Lam Tiểu Bố trong luồng kích mang này cũng dần bị áp chế đi. Khiến bọn hắn có chút bất an là, bọn hắn dường như cảm nhận được trong không gian lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, cảm ứng quy tắc thiên địa trong thần thông của bọn hắn cũng dần trở nên mơ hồ, cái này khiến công kích của bọn hắn với Lam Tiểu Bố nhanh chóng yếu đi.
Phát hiện không ổn đầu tiên chính là một tên cường giả cửu chuyển tóc dài, hắn ta cảm nhận được kiềm chế tử vong bao trùm đến, hắn ta lập tức hét lên, “Hắn không nhằm vào Lộc KHoan Bình, mà là chúng ta…”
Rất rõ ràng, tên gia hỏa có dáng người cực cao kia tên là Lộc Khoan Bình.
Còn chưa nói hết câu, đã bị sát thế Kích ĐẠo đáng sợ của Lam Tiểu Bố áp chế xuống, giờ phút này hắn ta rõ ràng hơn ai hết, tuyệt đối không thể lấy pháp bảo về mà tự vệ được nữa. Nếu như lúc này kéo pháp bảo về tự vệ, vậy thì hắn ta sẽ chết càng nhanh hơn.
Đạo vận từ Thiên Nguyệt xúc của hắn tăng vọt, đạo vận tăng vọt kia đánh ra từng khe hở trong hư không, những khe hở hư không bị đánh ra này từng đạo tiếp từng đạo, giống như cầu thang, liên miên không dứt ập về phía Lam Tiểu Bố. Mỗi một đạo khe hở mà Thiên Nguyệt xúc đánh ra, khí thế sát phạt đánh về phía Lam Tiểu Bố lại hung hãn hơn một phần.
Trừ hắn ta ra, một tên cường giả cửu chuyển mặt trắng khác cũng biết, chỉ có thể lấy công đối công, phải bảo của hắn là Hoang Cổ móc, khác với từng đạo khe hở hư không tạo thành cầu thang như Thiên Nguyệt xúc mà nam tử tóc dài kia thi triển, Hoang Cổ móc không ngừng cuốn lên vòng xoáy hư không, vừa hay hô ứng với Thiên Nguyệt xúc. Một cái đánh Lam Tiểu Bố, một cái làm suy yếu đạo vận thần thông Trường Sinh Kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận