Khí Vũ Trụ

Chương 2383 - Nữ nhân số khổ.

Sau khi Lam Tiểu Bố chắc chắn không có người đuổi theo, lúc này mới tìm một chỗ yên tĩnh mà khôi phục lại dung mạo của mình, rồi mới đưa Tề Mạn Vi ra ngoài.
Theo Lam Tiểu Bố nghĩ, bây giờ hắn khôi phục lại dung mạo lúc đầu đã an toàn rồi, hắn lên Thính Đạo Hào đã là chuyện mấy trăm năm trước, lúc đó người biết hắn chắc hẳn chỉ có Hồ Hữu Kình. Đã nhiều năm như vậy, Hồ Hữu Kình đã sớm không còn nhớ rõ hắn rồi.
Hơn nữa, Hồ Hữu Kình đang ở Ma Như thế giới, nơi này là Trung Ương thế giới, cho dù ngồi thuyền lớn thì phải hơn mấy trăm năm nữa, Hồ Hữu Kình cũng chưa chắc sẽ đến đây.
Phá Khư Thánh Đạo cũng không biết dung mạo của hắn, hơn nữa có truy nã cũng sẽ chỉ truy nã ở Ma Như thế giới.
“Tiểu Bố…” Tề Mạn Vi vừa ra ngoài đã kích động ôm lấy Lam Tiểu Bố. Đã trải qua sinh tử, chuyện thận trọng đã sớm không còn.
Sau khi Đại Diễn giới bị người ta cuốn đi, nàng từng cho rằng mình sẽ tự vẫn, hơn nữa nàng đã sớm chuẩn bị xong để tự vẫn. Nàng chưa bao giờ nghĩ đến mình còn có thể sống sót, hơn nữa còn là Lam Tiểu Bố đến cứu nàng. Ở trong Kiếm Cung Thụ nhìn thấy Lam Tiểu Bố, vào giây phút đó, nàng đã biết mình không thể nào tự vẫn được.
Chẳng qua lúc đó Lam Tiểu Bố vô cùng tỉnh táo, khiến nàng cưỡng ép đè nén kích động trong lòng mình xuống, đồng thời phối hợp với Lam Tiểu Bố, không để lộ mối quan hệ của hai người.
Giờ phút này xung quanh đã không còn người ngoài, Tề Mạn Vi đương nhiên cũng hoàn toàn thả lỏng tâm tình của mình. Cho dù đang ôm chặt Lam Tiểu Bố, thân thể vẫn khẽ run.
Lam Tiểu Bố xoa đi nước mắt trên mặt Tề Mạn Vi, cúi đầu nhìn dung nhan không chút tỳ vết của Tề Mạn Vi, trong lòng âm thầm cảm thán, may mắn Quan Dục Tuyết là một nữ nhân, nếu không chỉ sợ mạng Tề Mạn Vi đã sớm tận.
“Mạn Vi, ngươi nói tình hình lúc đó một chút đi, Thái Xuyên nói không rõ lắm.” Sau một hồi lâu, chờ cảm xúc của Tề Mạn Vi dần nguôi ngoai, Lam Tiểu Bố mới lên tiếng.
Tề Mạn Vi cũng từ từ tỉnh táo lại, vội vàng hỏi, “Tiểu Bố, ngươi làm sao mà tìm được Thái Xuyên vậy?
Nàng ở trong Trường Sinh giới đã gặp được Thái Xuyên, chỉ là có rất nhiều chuyện Thái Xuyên nói không được rõ ràng lắm, chỉ biết là Lam Tiểu Bố đến Đại Băng Bàn Cung cứu nó ra. Còn rất nhiều chuyện sau đó chưa kịp hỏi thăm, Lam Tiểu Bố đã đưa nàng ra ngoài.
Lam Tiểu Bố bắt đầu giải thích với Tề Mạn Vi hắn đến đại vũ trụ như thế nào, làm sao biết được Thái Xuyên xảy ra chuyện, kết quả lại biết được nàng sắp bị đưa đến đại hội Vĩnh Sinh cho người ta cảm ngộ đạo vận Hỗn Độn…
“Tiểu Bố, người bị đưa đến đại hội Vĩnh Sinh không phải là ta, mà là một nữ tử khác…” Tề Mạn Vi vội vàng nói.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ta biết, khi ta cứu ngươi, cũng thuận tay cứu nàng ra ngoài, bây giờ nàng còn đang hôn mê ở trong Vũ Trụ Duy Mô của ta, đợi lát nữa gọi nàng ra hỏi thăm một chút.”
“Tiểu Bố, ngươi phải cẩn thận Thiên Độc Thánh Nhân, người này đầu phục Quan Dục Tuyết, một khi phát hiện ra ngươi nhất định sẽ đoán ra được ngươi cứu ta.” Tề Mạn Vi nói.
Lúc này Lam Tiểu Bố mới nhớ đến mình không để ý đến Thiên Độc Thánh Nhân, khác với Hồ Hữu Kình, Thiên Độc Thánh Nhân chẳng những biết hắn mà còn biết quan hệ của hắn và Tề Mạn Vi. Xem ra tương lai nếu đi ngang qua An Lạc Thiên Thành, vẫn không thể lấy dung mạo thật mà xuất hiện.
“Ta nghe Thái Xuyên nói, Nghi Thanh San bị giết? Vậy Đỗ Bố đâu?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Cảm xúc kích động lúc ban đầu nhìn thấy Lam Tiểu Bố của Tề Mạn Vi đã dần dần bình lặng lại, sự nóng nảy ban đầu cũng theo thời gian mà trôi đi, lúc này nghe nói đến Nghi Thanh San và Đỗ Bố, chỉ biết thở dài một tiếng, “Thật ra tu luyện đến Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh, đồng thời rời khỏi vũ trụ cấp thấp nơi mình đang ở, có mấy ai là tầm thường chứ? Thanh San tỷ tỷ chẳng những là Thiên Mị Thể, mà dung mạo lại càng xinh đẹp hơn cả ta…”
Lam Tiểu Bố kinh ngạc, Nghi Thanh San hắn đương nhiên có biết, khi hắn ở Tần Thiên cổ lộ đã quen biết với Nghi Thanh San, dung mạo của Nghi Thanh San chỉ có thể nói là thanh tú, không được tính là xinh đẹp, lại càng không phải là Thiên Mị Thể.
“Ta và Thanh San tỷ tỷ cùng nhau tu luyện, thậm chí đến khi nàng đột phá lên bước đại đạo thứ tư, ta cũng không biết nàng là Thiên Mị Thể. Cũng không biết dung mạo chân thực của nàng, mãi đến khi cái người tên Quan Xung kia bắt toàn bộ chúng ta lại…” Tề Mạn Vi dường như đang nhớ lại tình hình lúc đó, trong giọng nói còn có chút đau buồn.
Lam Tiểu Bố đột nhiên có một dự cảm, Tề Mạn Vi không phải là do Quan Xung buông tha, mà là do Nghi Thanh San cứu Tề Mạn Vi.
Tề Mạn Vi tiếp tục nói, “Lần đầu tiên Quan Xung nhìn thấy ta đã biết ta là Hỗn Độn Đạo Thể, hắn mừng rỡ vô cùng, nhưng mà hắn lại lập tức phát hiện ra Thanh San tỷ tỷ là Thiên Mị Thể. Hắn lập tức vươn tay ra bắt lấy Thanh San tỷ tỷ, ngay tại chỗ xé toang quần áo Thanh San tỷ tỷ, đồng thời gỡ bỏ lớp dịch hình của Thanh San tỷ tỷ, khiến Thanh San tỷ tỷ khôi phục dung mạo ban đầu. KHi hắn kéo Thanh San tỷ tỷ vào phòng, cả người ta run rẩy vô cùng, thậm chí ta muốn tự vẫn ngay lập tức, nhưng ta không cam tâm, ta luôn mong có thể nhìn thấy ngươi một lần…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận