Khí Vũ Trụ

Chương 632: Một trận chiến có động tĩnh cực lớn.

Bị tiên nguyên cường đại phản phệ, Lam Tiểu Bố cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như sắp vỡ vụn ra. Chênh lệch cảnh giới thật sự quá lớn, cũng may hắn vẫn luôn tu luyện Bất Tử Quyết quanh năm. Nhưng cho dù là như vậy, Lam Tiểu Bố vẫn cảm thấy vết thương trên người mình đang nhanh chóng lan ra.
Nhìn bề ngoài thì sau một chiêu này, thần thông của Lam Tiểu Bố chiếm ưu thế tuyệt đối, thần thông chẳng những nghiền ép Kế Lãnh, mà còn hủy đi một cánh tay của Kế Lãnh.
Chỉ có trong lòng Lam Tiểu Bố là biết rõ, một chiêu này của hắn quả thật đã chiếm một chút ưu thế, những không rõ ràng như mặt ngoài như vậy. Trên thực tế, hắn nhất định phải dừng lại, nếu không vết thương của hắn mà khuếch tán ra thì sẽ mất đi cục diện lúc này.
Nhưng Lam Tiểu Bố rõ ràng sẽ không dừng lại, hắn không do dự nuốt một giọt Hư Không Tiên Tủy, Thất âm Kích lại vung lên.
Thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn, đây là nguyên tắc của Lam Tiểu Bố. Nếu đánh, vậy thì kiêng kị nhất chính là do do dự dự. Lần này Thất âm Kích thi triển thần thông Cung âm Sát!
Vừa rồi hắn thi triểu Cung âm Sát, bởi vì lâm thời cảm ngộ được thần thông “Đạo Bất Trầm Luân” cho nên mới đổi thần thông. Trong nháy mắt khi cảm ngộ ra đó, nếu như thi triển trễ một chút, Lam Tiểu Bố lo rằng sẽ không thể cảm ngộ ra được lần thứ hai.
Đạo Bất Trầm Luân là thần thông mà Lam Tiểu Bố vừa cảm ngộ ra, môn thần thông này còn vừa mới hình thành, ngay cả hình thức ban đầu cũng không phải chỉ có thể chém được một cánh tay của Kế Lãnh. Một khi môn thần thông này hoàn toàn thành thục, sẽ mạnh hơn cả thần thông Thất âm Sát.
Nhưng mà bây giờ, đối với Lam Tiểu Bố mà nói, thần thông Thất âm Sát càng hoàn thiện hơn. Hắn tuyệt đối sẽ không để cho Kế Lãnh có cơ hội thở dốc, phải nhân lúc này xử lý đối phương.
Kế Lãnh vừa lùi lại thì thở phào một hơi, cuối cùng cũng ngăn cản được một kích thần thông kia của Lam Tiểu Bố. Lúc này hắn khẳng định Lam Tiểu Bố đã là tiên tôn sơ kỳ, nói cách khác tu vi trước đó Lam Tiểu Bố biểu hiện ra là giả, gia hỏa này thật sự có thể giả bộ.
Tuy nói Lam Tiểu Bố có thể là tiên tôn, nhưng mà trước một quyền vừa rồi của hắn, tuyệt đối sẽ khiến Lam Tiểu Bố mất đi năng lực chiến đấu trong thời gian ngắn.
Hắn mất đi một cánh tay cũng không sao cả, phí thêm vài năm tu luyện ra là được.
Nhưng Kế Lãnh còn chưa thở xong đã cảm nhận được bản thân mình bị cuốn vào một chiến trường tiêu điều mênh mông. Kích âm nổ tung, tựa như tiếng giáo mác liên miên không dứt trên chiến trường. Sát ý xông phá không gian, ngưng luyện thành sát khí vô biên bàng bạc, những sát khí này lại tạo thành sát thế.
Kế Lãnh cảm thấy sát thế càng ngày càng mạnh vây chặt lấy hắn, muốn xé hắn ra thành từng mảnh nhỏ.
Giờ phút này Kế Lãnh đâu còn để ý đến chuyện mình sẽ bị phản phệ, lập tức lấy pháp bảo của mình ra, một cây Thiên Hạt Trường Mâu dài hai trượng. Hắn cảm nhận được sát ý cường đại của Lam Tiểu Bố, trước loại sát ý này, hắn đâu còn con đường nào khác?
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi này, Kế Lãnh cũng cảm nhận được toàn bộ thân thể của mình sắp bị sát khí này xé thành từng mảnh nhỏ, toàn thân trên dưới đều một màu đỏ tươi.
Hắn không rõ Lam Tiểu Bố vì ngăn cản một quyền kia của hắn mà bị phản phệ, sao lại còn có thể tiếp tục thi triển thần thông cường hãn như vậy, nhưng mà cho dù như thế nào, hắn cũng sẽ không khoanh tay chịu chết. Thiên Hạt Trường Mâu đánh ra, mâu nhận vô tận hóa thành vòng xoáy nổ tung trong chớp mắt, thật giống như vô số tinh cầu từ hư không đánh đến, che kín kích âm của Lam Tiểu Bố.
Rõ ràng là hai đạo thần thông đánh vào nhau, nhưng những người đứng ngoài quan sát tựa như đang nhìn thấy binh mã hai quân đang xông vào chém giết nhau, hơi thở tử vong trên chiến trường che kín cả vùng không gian này.
Không đợi Kế Lãnh thở phào, Thiên Hạt Trường Mâu vốn đang ngăn trở kích âm sát mang vô tận kia đột nhiên trở nên nặng nề, hơn nữa kích âm trong không gian tựa như vừa mới bắt đầu, sau đó tiếng giáo mác càng ngày càng cao, tựa như muốn xé rách bầu trời, quét sạch cả vũ trụ.
Cho dù là người đứng ngoài quan sát, cũng bị loại kích âm sát thế cường hãn này kích thích đến nhiệt huyết sôi trào. Giống như bản thân mình đang ở trong chiến trường, chém giết với vô cùng vô tận Yểm Ma.
Khi nhiệt huyết sôi trào mà không có chỗ phát tiết, kích âm đột nhiên nổ tung khiến toàn bộ vùng không gian này vỡ ra. Không gian không chịu nổi sát thế này, cuối cùng đạo âm đã phá không vỡ ra!
Nhất âm dương quan đoạn tràng thành, cung nhạc khởi, trường kích hoành trảm cửu vạn lý!
Giờ khắc này, mọi thứ trong không gian này nhất thời chậm lại, vô tận kích ảnh và kích âm đều ngưng tụ thành một lưỡi kích sát mang, đạo kích mang này xé rách không gian, xé rách tất cả quy tắc thần thông.
“Răng rắc!” Thiên Hạt Trường Mâu phát ra một tiếng vang giòn, trường mâu hóa thành vô sô tinh cầu kia giờ phút này đã gãy thành hai đoạn.
Mọi thứ trong thiên địa đều dừng lại tại thời khắc này, khác với khi hai thần thông đụng vào nhau khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, loại đứng im này dường như khiến người ta cảm thấy ngạt thở.
Từ động cực hạn đến tĩnh cực hạn, đó là miêu tả chính xác và tinh tế nhất về trận chiến giữa hai người.
Lam Tiểu Bố nắm Thất âm Kích trong tay, Thất âm Kích chống xuống đất. Chỉ là khóe miệng của hắn không ngừng có máu tươi tràn ra, cho thấy bản thân Lam Tiểu Bố đang bị trọng thương, hoặc là nói thời gian vẫn còn đang trôi qua.
Kế Lãnh nắm chặt Thiên Hạt Trường Mâu, đứng đối diện Lam Tiểu Bố, cứ như vậy nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố.
“Nhất âm dương quan đoạn tràng thành, cung nhạc khởi, trường kích hoành trảm cửu vạn lý!” Giọng nói của Kế Lãnh phá vỡ cục diện yên tĩnh này.
Lam Tiểu Bố vẫn không nói chuyện, hắn chỉ lẳng lặng nhìn Kế Lãnh.
Đinh đang! Trường mâu lúc này mới đứt gãy ra.
Phốc! Một vệt máu bắn ra, thân thể Kế Lãnh từ giữa chia ra làm hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận