Khí Vũ Trụ

Chương 1884 - Thái Khư Phần (2)

Hắn đứng lên cất Luân Hồi Oa đi, nhìn Thái Xuyên đứng trong hư không, có chút do dự không biết có nên để Thái Xuyên vào trong Vũ Trụ Duy Mô hay không. Nhưng mà thấy ánh mắt Thái Xuyên có vẻ không muốn lắm, tay Lam Tiểu Bố dừng một chút, sau đó nói, “Thái Xuyên, ngươi là Thần Thú dị biến Hỗn Độn Độc Giác Thú, ta khẳng định, chỉ cần chúng ta cứ nư thế này đi đến quảng trường kia, sẽ có rất nhiều người chú ý đến ngươi. Nơi này quá nhiều cường giả, trước đó ngay cả tốc độ của một tứ chuyển Thánh Nhân, ta cũng không bằng. Cho nên, một khi xuất hiện cường giả ta không đánh lại được, ngươi rất có thể sẽ bị người ta bắt đi nô dịch. Nếu như ngươi không sợ, vậy ta sẽ dẫn ngươi đi đến đó.”
“Đại ca, ta không sợ.” Thái Xuyên lập tức nói.
“Được, vậy chúng ta đi.” Lam Tiểu Bố không nói tiếp nữa, đại đạo chi tâm. Cho dù chính đạo của hắn, hắn vẫn còn chưa rõ ràng, nhưng tu luyện đến ngũ chuyển Thánh Nhân, còn sợ hãi rụt rè, ngay cả một con thú sủng mà cũng không dám lấy ra, vậy thì nhất định sẽ tạo thành bóng ma trong lòng hắn.
Chẳng những là hắn, ngay cả Thái Xuyên cũng giống như vậy. Thần Thú cấp chín, chỉ thiếu một chút nữa là có thể chứng đạo cao hơn, đương nhiên không thể một mực trốn trong thế giới của hắn.
Cấm chế trên quảng trường này bất cứ người nào cũng có thể ra vào, Lam Tiểu Bố và Thái Xuyên vừa xuất hiện trong quảng trường này, đông đảo ánh mắt lập tức quét đến, sau đó tụ vào trên người Thái Xuyên, sau đó lại càng có nhiều thần niệm quét đến chỗ Lam Tiểu Bố. Rõ ràng nơi này có rất nhiều người biết nhìn hàng, mọi người đều biết Thái Xuyên là thứ gì.
Lam Tiểu Bố không để ý đến những gia hỏa dùng thần niệm quét đến người hắn, mà là nhìn ba chữ trên không quảng trường, Thái Khư Phần. Lập tức thần niệm của hắn đã phát hiện ra, nơi này trừ một cái Thái Khư điện ra, còn có một cái lối vào Thái Khư Phần.
TRong lòng hắn có chút kiềm nén, nơi này có đại trận Khốn Sát đỉnh cấp, hơn nữa hắn đang ở bên trong cái đại trận Khốn Sát đỉnh cấp này. Một khi đại trận này bị kích phát, hắn không thể nào khống chế được vận mệnh của mình.
Lam Tiểu Bố vừa đi đến lối vào, đang định hỏi thăm xem từ nơi này có thể tiến vào Thái Khư Phần hay không, đã nghe một giọng nói truyền đến, “Vị đạo hữu này, ngươi từ đâu đến vậy?”
Cho dù trong miệng đang hỏi thăm Lam Tiểu Bố từ đâu tới, nhưng mà lĩnh vực cường đại đã bao phủ Lam Tiểu Bố lại, ý tứ hết sức rõ ràng, là đang nói cho Lam Tiểu Bố biết, thực lực của hắn ta có thể nghiền ép Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố quay đầu lại, đứng trước mặt hắn chính là một nam tử có thân hình cao lớn tráng kiện, nam tử có tóc dài tán loạn vắt sau vai, đạo vận cường đại vờn quanh người. Cái khí thế sát phạt như có như không kia, cho thấy dưới tay hắn ta không biết đã từng chết bao nhiêu người.
“Ta từ đâu tới có liên quan gì đến ngươi?” Lam Tiểu Bố nhàn nhạt nói một câu trực tiếp đi thẳng đến lối vào Thái Khư Phần, một lục chuyển Thánh Nhân, hắn còn chưa để ý. Cho dù đại đạo của hắn không phải là đỉnh cấp, nhưng Thánh Nhân bình thường hắn không cần để trong lòng.
Cái nam tử kia mặc dù có tu vi là lục chuyển Thánh Nhân, nhưng bàn đề trình độ đại đạo rõ ràng, Lam Tiểu Bố khẳng định đối phương còn không bằng tên tứ chuyển Thánh Nhân định đánh lén hắn kia.
“Ha ha, ngươi nói không liên quan thì không có liên quan sao? Thú sủng này là ta để lại ở bên ngoài, lúc đầu thấy ngươi đã giúp ta tìm được, cho nên định cho ngươi một ít đồ tốt, nếu như ngươi đã không cần, vậy thì đừng trách ta không khách sáo.” Nam tử tóc dài này vừa nói xong, lĩnh vực không chút khách sáo mà đánh về phía Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố bị lĩnh vực của đối phương đánh trúng, trực tiếp bay ra ngoài, sắc mặt có chút tái nhợt dừng ngay lối vào Thái Khư Phần. Hắn chỉ đối phương, khóe miệng tràn ra một tia máu, giọng nói có chút run rẩy, “Ta và ngươi không thù không oán, vì sao ngươi lại ra tay với ta?”
Đừng nói là lĩnh vực của đối phương chẳng thể áp chế được hắn, cho dù lĩnh vực của đối phương có mạnh hơn nữa, cũng không thể nào đánh hắn đi. Thậm chí hắn không cần ra tay, lĩnh vực cũng đánh trả về, như vậy thì tên tu sĩ tóc dài kia cũng sẽ không chịu được. Nhưng mà Lam Tiểu Bố không biết ở nơi này có thể đánh nhau được hay không, cho nên hắn giả bộ như bị đối phương đánh lén rồi tính tiếp.
Nếu như xác định ở nơi này có thể đánh nhau, vậy hắn sẽ lập tức xử lý nam tử tóc dài này. Nếu như không thể đánh nhau, vậy hắn tuyệt đối không thể ra tay trước.
Quảng trường này có đại trận cấm chế cường đại khóa lại, chỉ cần hắn vi phạm quy củ, rất có thể sẽ không ra ngoài được.
TRong lòng Lam Tiểu Bố có chút vô lực, nếu như trình độ Trận Đạo của hắn mạnh đến một trình độ nhất định, hắn sẽ không chút do dự mà thay đổi trận tâm Khốn Sát Thần Trận tại cái quảng trường này, nắm quyền khống chế cái Khốn Sát Thần Trận nào vào trong tay. Đi vào trong Khốn Sát Thần Trận của người khác như thế này, thật sự không phải chuyện hắn muốn.
“Ta không có ra tay.” Nam tử tóc dài nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, sắc mặt không hề thay đổi, giọng điệu vẫn vô cùng bình tĩnh.
Đây là có thể đánh nhau hay không? Lam Tiểu Bố nhíu mày.
Ngay lúc này, hắn nghe một truyền âm đến, “Người mới đến, gia hỏa này tên là Giang Sâm, hắn có thể ở chỗ này ra tay, nhưng ngươi thì không thể. Nếu ngươi mà ra tay, ngươi nhất định sẽ chết.”
Lam Tiểu Bố nghe thấy truyền âm này, không tiếp tục để ý đến Giang Sâm nữa, mà nhìn về gã hộ vệ đứng ở lối vào Thái Khư Phần, “Làm sao để vào Thái Khư Phần?”
“Muốn vào Thái Khư Phần phải mua ngọc phù mới được.” Hộ về nhàn nhạt nói một câu.
“Còn phải mua sắm ngọc phù?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi một cầu, theo lý mà nói Thái Khư Phần là di tích hư không, bất cứ người nào cũng có thể vào mới đúng.
“Ha ha, đây là địa bàn của chúng ta, đương nhiên là cần mua ngọc phù.” Hộ vệ cười ha ha một tiếng.
Lam Tiểu Bố nghe nói như vậy, trong lòng chấn động, hắn đột ngột hiểu ra đại đạo của mình thiếu cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận