Khí Vũ Trụ

Chương 1692 - Lại lập đạo ngôn. (2)

Bộc Hòa Thần Đế vốn đang khống chế Đình Quắc Thánh Nhân, lúc này sao có thể không nắm lấy cơ hội? Trảm Thần Tiên trong tay hóa thành một đạo kim mang xé rách không gian, đập thẳng vào mi tâm của Đình Quắc Thánh Nhân.
Phốc! Một đạo huyết quang nổ tung.
ÁNh mắt Đình Quắc Thánh Nhân lóe lên tia tuyệt vọng, ánh mắt nhanh chóng mất đi tiêu cự. Ngay lúc này, Lam Tiểu Bố sải bước tiến lên, đứng trước mặt Đình Quắc Thánh Nhân, hai tay đánh ra vô số thủ quyết.
Pháp tắc KHông Gian bắt đầu dao động kịch liệt, Đình Quắc Thánh Nhân sắp vẫn lạc tức giận nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, hắn ta không cam tâm. Chính mình đã sắp bỏ mạng, vậy mà còn muốn xé mở thế giới của hắn ta?
Tuy giới tu đạo không nói ra lời, nhưng trong lòng mọi người đều thừa nhận một quy tắc ngầm, đó chính là giết chết đối phương thì được, nhưng mà mở thế giới của đối phương ra thì hơi quá đáng. Mà trên thực tế, có thể làm được chuyện này cũng chẳng có mấy ai, cho nên tất cả mọi người đều cho rằng thế giới của mình là an toàn.
Nhưng hết lần này đến lần khắc, hắn ta lại gặp trúng Lam Tiểu Bố không nói đến võ đức, người ta chẳng những để thủ hạ giết hắn ta, mà còn đánh lén, rồi tự mình xé mở thế giới của hắn ta.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đánh ra thủ quyết pháp tắc Không Gian, Bộc Hòa Thần Đế vô cùng tự giác lui ra sau. Hắn ta biết rõ, Lam Tiểu Bố đây là nhạt quá bạt mao, muốn xé mở thế giới của đối phương.
(*) Nhạn quá bạt mao - Nhổ lông chim nhạn bay qua. Đây là nói về tính tình một người. Chim nhạn bay ngang mà còn tính chuyện nhổ lông thì phàm việc gì có lợi, họ quyết chẳng bỏ qua.
(*) Nhạn quá bạt mao - Nhổ lông chim nhạn bay qua. Đây là nói về tính tình một người. Chim nhạn bay ngang mà còn tính chuyện nhổ lông thì phàm việc gì có lợi, họ quyết chẳng bỏ qua.
Quả nhiên chưa đến nửa nén hương, một đại môn hư không đã được Lam Tiểu Bố xé mở, trong nháy mắt có vô số đồ vật bị Lam Tiểu Bố cuốn đi.
Quy tắc thiên địa của Trường Sinh Giới hoàn thiện, vận may tăng vọt, mỗi một người khi tu vi đạt đến một cấp độ nhất định đều sẽ kiếm lời đầy bồn đầy bát. Lam Tiểu Bố chỉ mới đến chân núi Bất Chu sơn đi dạo một vòng, đã thu được NGũ Tùng Châm, Đình Quắc Thánh Nhân lại là đệ nhất Thánh Nhân của Ngân Không Thánh Môn, vậy thứ ở trên người có thể ít sao?
Lưu Tinh đứng ở đằng xa nhìn thấy mà khóe miệng co rút, thủ đoạn xé rách thế giới người khác của Lam Tiểu Bố càng ngày càng nhuần nhuyễn rồi, có lẽ qua một khoảng thời gian nữa, hắn không cần nửa nén hương, thậm chí chỉ cần mấy giây thôi là đã có thể xé mở thế giới của một Ngụy Thánh rồi.
Hắn ta cảm thấy vừa rồi mình không nên để Bộc Hòa Thần Đế ra tay, phải chính mình chủ động ra tay mới đúng. Chỉ cần hắn ta xử lý Đình Quắc Thánh Nhân, thế giới của Đình Quắc Thánh Nhân tuyệt đối là của hắn ta. Dù sao thì hắn ta cũng đến để giúp đỡ, tin rằng Lam Tiểu Bố sẽ không có ý cướp đoạt loại chiến lợi phẩm này với hắn ta.
“Lam Đạo Quân, qua một lát nữa, có lẽ sẽ có nhất chuyển, thậm chí là nhị chuyển Thánh Nhân đến, ta cần thêm mấy cái trận kỳ nữa.” Đề Phật Thánh Nhân đi tới, nhỏ giọng nói.
Cái Phòng Ngự Thần Trận phía ngoài cùng này, hắn ta đều dùng vật liệu bình thường để làm. Bây giờ muốn nhận được sự tán thành của Lam Tiểu Bố, cho nên muốn hoàn thiện trận cơ và trận tâm một lần nữa.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Không cần, ta muốn xem những Thánh Nhân này mạnh đến mức nào.”
Thật ra Lam Tiểu Bố cũng biết rõ, bây giờ bổ sung trận kỳ cũng không kịp, nhiều nhất qua một hai canh giờ nữa sẽ có cường giả tới.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lấy Khí Vận Đạo Quân Ấn ra, bước lên trước, đứng trong hư không cao giọng nói, “Ta Lam Tiểu Bố lấy danh nghĩa Đạo Quân Đại Hoang Đạo Đình lập ra đạo ngôn:
Kể từ hôm nay, Đại Hoang Thần Giới thừa nhận Trường Sinh Giới là một phần của mình, đồng thời không còn đơn độc lấy tên Trường Sinh Giới nữa. Ta lấy KHi Vận Đạo Quân Ấn trấn áp vận may một giới này, tăng cường đạo tắc một giới.
Kể từ hôm nay, bất kỳ thánh môn nào dám gây ra đại chiến ở Đại Hoang Thần Giới, Đại Hoang Đạo Đình đều không cho phép, Đại Hoang Đạo Đình nhất định sẽ trấn áp.
Kể từ hôm nay, ta sẽ ở nơi này thành lập Đạo ĐÌnh thánh thành thứ hai Đại Hoang Thần Giới. Thánh thành này sẽ có tên là Trường Sinh Thánh Đạo thành, bất kỳ đạo hữu nào có cống hiến cho Đại Hoang Thần Giới, đều có thể đến Trường Sinh Thánh Đạo thành gia nhập Đại Hoang Đạo Đình.
Kể từ hôm nay, tất cả tông môn, Thần ĐÌnh lấy tên Trường Sinh đều bị hủy bỏ.
Kể từ hôm nay, tất cả Thánh Đình, thành môn tồn tại ở Đại Hoang Thần Giới, phải nhận được sự tán thành của Đạo ĐÌnh Đại Hoang Thần Giới, nếu không đều không được Thiên Đạo bảo vệ…”
Lam Tiểu Bố đứng ở trong hư không phát ra đạo âm, tất cả tu sĩ đứng ngoài quan sát đều sợ ngây người. Cái này là điên rồi sao? Dám phát ra loại đạo ngôn như vậy?
Phải biết rằng một khi lập loại đạo ngôn này ra, đó chính là cục diện không chết không thôi. Hơn nữa một khi loại đạo ngôn này lập ra, không được Thiên Đạo tán thành, Lam Tiểu Bố sẽ mãi mãi không có nơi yên ổn mà sống.
Nhưng loại đạo ngôn này được Thiên Đạo tán thành thì sao? Lúc trước khi vận may của Trường Sinh Giới tăng vọt, các đại Thánh ĐÌnh thành lập, các đại đạo tràng xuất hiện, cũng được Thiên Đạo công nhận. Bây giờ với đạo ngôn này của Lam Tiểu Bố, nếu như Thiên Đạo quả thật tán thành một lần nữa, vậy thì những thứ tán thành lúc trước sẽ bị đổi mới, cái này rất nguy hiểm.
Đề Phật Thánh Nhân nghe vậy thì kích động vô cùng, hai tay không ngừng vân vê phật châu.
Lam Tiểu Bố pahts ra đạo ngôn này, cũng xem như là hắn ta giật dây. Nếu như đạo ngôn của Lam Tiểu Bố được Thiên Đạo tán đồng, vậy hắn ta sẽ quyết tâm đi theo Lam Tiểu Bố. Nếu như đạo ngôn này không được Thiên Đạo tán đồng, vậy hắn ta vẫn nên tìm kiếm con đường khác.
Nhưng mà hắn ta cũng sẽ không đắc tội với Lam Tiểu Bố, lần này vẫn phải giúp đỡ, còn về sau này có buộc chung mình và Lam Tiểu Bố cùng một chỗ không, vậy thì nói sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận