Khí Vũ Trụ

Chương 1366 - Chiến Thần Vương.

Có Ca Thù Thần Vương chặn đường chạy trốn của Lam Tiểu Bố, Khổ Nhược Thần Vương không còn băn khoăn gì nữa, trực tiếp nhào về phía có hơi thở của Lam Tiểu Bố. Người còn đang ở trong không trung, mà trường kiếm trong tay hắn đã biến thành một lưỡi kiếm mảnh dài bao phủ trung tâm của thần trận cấp ba lại.
Còn về cái thần trận cấp ba mà Lam Tiểu Bố bố trí ra, hắn trực tiếp không nhìn đến, chỉ là một cái thần trận cấp ba mà có thể ngăn cản được Khổ Nhược hắn, vậy những năm qua hắn tu luyện uổng phí rồi.
Lam Tiểu Bố trốn ở một chỗ khác nhìn Khổ Nhược Thần Vương không chút nương tay đánh lén vị trí hắn để lại hơi thở, trong lòng thì thầm mắng. Ngươi nói xem ngươi là một Thần Vương, còn ta chỉ mới cảnh giới Thần Quân, vậy mà ngươi còn đánh lén, có còn mặt mũi nào nữa không.
Oanh! Tiếng nổ kịch liệt truyền ra, trong lòng Khổ Nhược Thần Vương lại trầm xuống, hắn đánh lén, vậy nhưng lại đánh lén trúng một con rối cấp thấp.
Trên thực tế khi chưa đánh trúng con rối này, Khổ Nhược Thần Vương cũng cảm thấy không ổn. Dựa theo phán đoán của hắn, trong nháy mắt khi hắn đánh lén Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố chắc hẳn phải phát động Khốn Sát Thần Trận cấp ba khóa hắn lại, nhưng trên thực tế, cái Khốn Sát Thần Trận cấp ba này không phát động. Kết quả, thứ hắn đánh được quả nhiên không phải Lam Tiểu Bố, nói rõ đây là một cái bẫy.
Chỉ trong chớp mắt, Khổ Nhược Thần Vương đã hiểu ra, đây là cái bẫy rập thứ hai của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố đoán được hắn có thể nhìn thấu được thần trận cấp ba, cũng biết tu sĩ của Ám Nguyệt Hà dựa theo hơi thở mà tìm được người, cho nên bố trí bẫy trong bẫy ở nơi này.
Cái bẫy thứ nhất là cái thần trận cấp hai có ấn ký thần niệm mà Lam Tiểu Bố bố trí bên ngoài kia, thần trận kia Lam Tiểu Bố biết hắn có thể nhìn ra, trên thực tế thì hắn cũng đã nhìn ra. Cái bẫy thứ hai chính là thần trận cấp ba, hắn nghĩ là khi mình đánh lén Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ phát động thần trận cấp ba nhốt hắn lại, sau đó thừa cơ đánh lén.
Mà thực sự đây chính là một cái lồng. Lam Tiểu Bố biết hắn có thể nhìn thấu thần trận cấp ba, cho nên cái thần trận cấp ba này cũng không phải là thứ Lam Tiểu Bố đối phó với hắn. Điều này cho thấy Lam Tiểu Bố còn có cái bẫy thứ ba…
Phải nhanh chóng chạy thôi, đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Khổ Nhược Thần Vương. Hắn hung ác với bản thân mình, nhưng mà cũng vô cùng cẩn thận. Cho dù muốn đối phó với Lam Tiểu Bố, cũng phải chạy ra ngoài trước rồi nói.
Oanh! Oanh! Oanh!
Không gian liên tục có tiếng ầm vang, từng luồng khí thế sát phạt ập đến, không gian trở nên mơ hồ vặn vẹo, thậm chí bắt đầu chồng lấn nhau, ở trong không gian này, thần niệm của hắn lúc có lúc không, lúc có cũng vô cùng mơ hồ. Mà những gì hai mắt hắn nhìn thấy so với dùng thần niệm quét được hoàn toàn khác biệt.
Khổ Nhược Thần Vương hít vào một hơi thật sâu, đây là liên hoàn thần trận cấp bốn. Chẳng những có Khốn Sát Thần Trận, còn có huyễn trận và giảo trận, đây mới là đòn sát thủ dùng để đối phó với hắn.
Lam Tiểu Bố ở lại nơi này, hoàn toàn không phải là lo lắng mình trốn không thoát, người ta nhất định có thể chạy thoát, ở lại nơi này là vì cố ý giết người của Ám Nguyệt Hà hắn.
Khổ Nhược Thần Vương biết rõ, lần này Ám Nguyệt Hà đã chọc phải một nhân vật hung ác rồi.
Nếu là người bình thường, cho dù có là Thần Vương hậu kỳ, tiến vào bên trong loại Khốn Sát Thần Trận được chuẩn bị tỉ mỉ như thế nào, cũng sẽ bị xử lý. Nhưng mà hắn không sợ, cái này mặc dù là liên hoàn thần trận cấp bốn, nhưng dù sao thì hắn cũng là thần trận sư cấp ba đỉnh phong, còn là một Thần Vương. Hắn không tin một Thế Giới Thần có thể dùng thần trận cấp bốn vây nhốt được hắn.
KHổ Nhược cất trường kiếm đi, giơ tay lấy ra một cái Lưu Tinh CHùy, thôi thúc thần nguyên, Lưu Tinh Chùy lập tức biến thành một ngọn núi to đập xuống.
Thần trận cấp bốn thì hắn không thể bố trí ra được, nhưng mà muốn tìm được trận cơ của cái thần trận cấp bốn này, sau đó mạnh mẽ đánh vỡ trận cơ đó, hắn vẫn còn có thể làm được.
Oanh! Răng rắc! Từng tiếng vỡ vụn truyền đến, Khổ Nhược Thần Vương cảm nhận trước mắt sáng lên, tựa như có một loại gông cùm xiềng xích đã bị hắn đánh nát, không gian cũng sáng lên.
Khổ Nhược Thần Vương vô cùng vui mừng, hắn biết mình đã phá được một cái Khốn Thần Trận cấp bốn, chuyện này khiến hắn không còn cảm thấy sợ hãi nữa.
Chỉ là không gian đã sáng lên lại tối đi, trở lại tình cảnh trùng điệp mơ hồ. Khổ Nhược Thần Vương cũng không thèm để ý, hắn biết đây không phải là vấn đề của mình. Mà là cái Lam Tiểu Bố bố trí ra không phải chỉ có một cái Khốn Sát Thần Trận, cho nên hắn phá vỡ một cái, sẽ lập tức có thần trận thứ hai bù vào.
Cho nên Khổ Nhược Thần Vương bắt đầu tìm kiếm trận cơ của cái Khốn Sát Thần Trận thứ hai, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Khổ Nhược Thần Vương lại lấy Lưu Tinh Chùy ra một lần nữa, hắn đã tìm được trận cơ. Chỉ cần Lam Tiểu Bố không dám mặt đối mặt với hắn, hắn cứ phá nát một đường như thế, mãi đến khi đánh nát hết cái liên hoàn thần trận này.
Suy nghĩ của Lam Tiểu Bố là chờ đến khi Khốn Sát Thần Trận khóa Khổ Nhược Thần Vương lại, hắn sẽ đột nhiên đánh lén. Đáng tiếc hắn còn chưa nghiên cứu ra thần thông Thần Hồn Thứ có thể đối phó với Thần Vương, nếu không thì ngay bây giờ hắn có thể ra tay luôn rồi.
Nhưng Lam Tiểu Bố không ngờ được là, trình độ trận đạo của gia hỏa này cũng không tệ, mặc dù bị thần trần cấp ba của hắn đánh lừa mà nhốt trong liên hoàn Khốn Sát Thần Trận cấp bốn, nhưng gia hỏa này có thể tìm được trận cơ, sau đó không ngừng đánh nát, Khốn Sát Thần Trận cấp bốn không thể nhốt được Khổ Nhược Thần Vương, nhận mang vụn vặt cũng chỉ tạo thành vết thương lặt vặt trên người Khổ Nhược Thần Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận