Khí Vũ Trụ

Chương 1286 - Tranh đoạt đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp.

KHi cảm nhận được thực lực thật sự của Lam Tiểu Bố là thấp kém, trên người còn có chí bảo đỉnh cấp, Vọng Luân cuối cùng cũng không lo đến chuyện Quy Tắc Phù của mình có bị xé nát hay không nữa, hắn điên cuồng nhào về phía Lam Tiểu Bố, đồng thời thần nguyên cuốn lên một quyền ấn cực lớn.
Thất âm Kích cũng vung lên, vô tận kích mang lại lần nữa va chạm với quyền ấn của Vọng Luân.
Lỗ đen vòng xoáy hư không kia theo thần nguyên và động tác của Vọng Luân trở nên càng lúc càng lớn, một cái lỗ đen dài đáng sợ từ chỗ Lam Tiểu Bố và Vọng Luân tranh đấu mở ra, sau đó dọc theo lực lượng đáng sợ này mà kéo dài.
TRong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống, nếu như còn tiếp tục đối kháng với gia hỏa này, vậy sẽ khiến đại lục Chân Khư biến thành tro bụi.
Oanh! Vòng xoáy lỗ đen tựa như đã xé ra một không gian, một loại khí thế vô cùng mênh mông còn mang theo hơi thở khai thiên tích địa, phủ trời ngập đất tràn ra.
Xuất hiện trước mắt Lam Tiểu Bố và Vọng Luân chính là một đạo tắc đại đạo màu tím, đạo tắc đại đạo màu tím này tựa như một hàng rào, bao quanh đạo vận HỦy Diệt kinh khủng kia.
Ngay cả Vọng Luân đang điên cuồng xử lý Lam Tiểu Bố nhìn thấy tình cảnh này cũng dại ra, hắn thì thào nói, “Đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp, đạo tắc Hồng Môn…”
Sau đó trong mắt hắn lập tức lộ ra vẻ điên cuồng, hầu như không muốn mạng mà nhào về phía đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp đáng sợ kia.
Hắn biết cơ duyên của mình đến rồi, chỉ cần hấp thu được đạo tắc Hồng Môn màu tím và đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp, ở Trường Sinh giới còn ai có thể làm gì Vọng Luân hắn? Sau ngày hôm nay, Hủy Diệt Thánh Nhân hắn sẽ đứng ở đỉnh Trường Sinh giới.
Lam Tiểu Bố cũng dại ra, hắn không ngờ đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp lại bị đạo tắc Hồng Môn bao lại, phong ấn trong hư không mênh mông bên ngoài đại lục Chân Khư, thậm chí còn mở ra một không gian để khóa lại.
Thật mạnh, ai mới có thể làm được việc này?
Nhưng mà Lam Tiểu Bố nhanh chóng hiểu rõ, bây giờ không phải là lúc cảm thán, hắn tuyệt đối không thể để cho tên trước mắt này lấy đi đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp và đạo tắc Hồng Môn.
Lam Tiểu Bố vọt đến, hắn lập tức cảm nhận được đạo vận Hủy Diệt kinh khủng ập đến.
Đại Hủy Diệt Thuật?
Nếu như giờ phút này Lam Tiểu Bố còn không biết người trước mắt này là ai, vậy thì hắn chính là heo. Người trước mắt này chính là Hủy Diệt Thánh Nhân Vọng Luân, sao Vọng Luân lại đến nơi này?
TRong đầu xoay chuyển rất nhanh, Lam Tiểu Bố hiểu ra rồi. Chắc hẳn Vọng Luân đã biết được bản Đại Hủy Diệt Thuật nguyên bản của hắn bị người khác cướp mất, trong lòng lo lắng có một ngày nào đó, người đã cướp Đại Hủy Diệt Thuật của hắn sẽ dùng chính Đại Hủy Diệt Thuật giết hắn. Sau đó không biết hắn lấy được tin tức ở đâu, biết rằng ở bên ngoài đại lục Chân Khư có một đạo đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp bị phong ấn, cho nên gia hỏa này đến đây muốn dùng đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp tăng uy lực Đại Hủy Diệt Thuật của mình lên.
Đừng nói là nơi này còn có đạo tắc Hồng Môn, cho dù không có đạo tắc Hồng Môn, Lam Tiểu Bố cũng tuyệt đối không để Hủy Diệt Thánh Nhân đạt được mục đích.
Cướp đi Đại Hủy Diệt Thuật của Vọng Luân chính là Lam Tiểu Bố hắn, hoặc là nói trong toàn bộ vũ trụ Hạo Hãn này, có lẽ chỉ có hai người bọn họ biết Đại Hủy Diệt Thuật. Nếu như Vọng Luân dung hợp được đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp vào trong Đại Hủy Diệt Thuật của mình, vậy tương lai còn gì có chuyện của Lam Tiểu Bố hắn nữa?
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố dứt khoát nhào đến.
Lúc này Vọng Luân chỉ một lòng muốn dung hợp đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp, cướp đi đạo tắc Hồng Môn, thu thập Lam Tiểu Bố đã bị ném ra sau.
Cho nên sau khi hắn thi triển đại vận Đại Hủy Diệt Thuật ra, trực tiếp khóa chặt đạo tắc Hồng Môn.
Thế nhưng Vọng Luân biết mình là một Thánh Nhân, nhưng lại không biết thực lực của mình so với Thánh Nhân lúc trước phong ấn đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp kia, cách xa cả vạn dặm.
Suy nghĩ thì tốt, nhưng hiện thực thì quá tàn khốc.
Vừa thi triển đạo vận Đại Hủy Diệt Thuật ra, hoàn toàn còn chưa bắt đầu dung hợp đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp, đã bị mất khống chế.
Sắc mặt Vọng Luân tái nhợt, hắn điên cuồng muốn khống chế đạo vận Đại Hủy Diệt Thuật và đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp, đáng tiếc cho dù hắn dốc thần nguyên mạnh cỡ nào, liều mạng bao trùm thần niệm ra sao, cũng vẫn chỉ giống như kiến lay cây, không thể làm gì được đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp mênh mông bộc phát.
Oanh! Toàn bộ hư không xuất hiện một lỗ đen vô cùng khổng lồ, cho dù là tinh cầu bị bỏ hoang hay là thiên thạch, cho dù là vùng tinh không này, đều trở nên vô cùng nhỏ bé so với cái lỗ đen hư không ấy.
Lực lượng hủy diệt đáng sợ khuếch tán ra, sắc mặt Lam Tiểu Bố tái nhợt, tiếp tục như vậy, không bao lâu nữa, toàn bộ đại lục Chân Khư sẽ giống như vùng tinh không này, hoàn toàn biến mất khi đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp bộc phát.
Vọng Luân há mồm phun ra một ngụm máu, Quy tắc Phù của hắn đã bị hư tổn rất nghiêm trọng, nhưng lúc này hắn vẫn không muốn đi. Khác với Lam Tiểu Bố chính là, đại lục Chân Khư có bị hủy diệt hay không hắn hoàn toàn không để ý đến. Chuyện hắn để ý chính là, lần này nếu như hắn chạy đi rồi. Vậy thì cho dù là đạo tắc Hồng Môn hay là đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp, sẽ không còn bất cứ liên quan gì đến Vọng Luân hắn nữa.
Lực lượng Diệt Thế Lượng Kiếp đáng sợ quét đến người Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố cảm thấy xương cốt toàn thân như sắp bị nghiền thành bột. Hắn hoàn toàn không chú ý đến tổn thương trên người mình, điên cuồng thi triên độn thuật Ngũ Hành, nhanh chóng vọt đến trước vùng hư không bị xé rách trước đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp, đồng thời lấy Vô Linh Bàn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận