Khí Vũ Trụ

Chương 1312 - Khúc mắc của Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố càng nghĩ lại càng cảm thấy không đúng, hắn không những cảm ngộ quy tắc Thời Gian ở quảng trường Thiên Nhai, mà còn độ kiếp bước vào Thần Quân cảnh. Nếu như đều dựa vào quy tắc của người khác chẳng phải là hắn cũng đã thừa nhận mình bị quy tắc của người khác trói buộc rồi sao? Tương lai phải phụ thuộc vào người khác?
Quan Hoan suy nghĩ một chút rồi nói, “Ta cũng không xác định lắm, nhưng mà bây giờ chắc hẳn tu vi ngươi cũng không cao nhỉ?”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy, ta mới là cảnh giới Thần Quân.”
“Vậy thì tốt,” Quan Hoan nói, “Nếu như ngươi đã không yên tâm, thế thì sau khi chúng ta xé mở nơi này ra rồi, ngươi có thể tìm một nơi trảm đạo tu vi Thần Quân cảnh của mình, sau đó trảm đi quy tắc vũ trụ mà mình đã cảm ngộ.”
Nghe thấy lời Quan Hoan nói, trong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống. Trảm đi tu vi và thần thông của mình, bản thân mình tấn cấp lên Thần Quân cảnh dễ dàng lắm sao?
Vậy thì cũng thôi đi, trảm đi tu vi rất có thể còn khiến đạo cơ của hắn bị hao tổn nữa.
“Tiểu tử, nếu như không được, vậy đổi sang tu công pháp của ta, ta thu ngươi làm đệ tử ký danh cũng được. Đừng có mà xem thường công pháp của ta, công pháp của ta không hề tầm thường đâu, người khác muốn học ta còn lười dạy cho đó. Ta tu chính là công pháp nhất đẳng Thiên Phàm Quyết, tư chất của ngươi có kém đến đâu, tu luyện Thiên Phàm Quyết của ta cũng có thể đứng ở đỉnh Hạo Hãn.” Quan Hoan nhìn thấy Lam Tiểu Bố có chút trầm lặng, an ủi một chút. Nhưng mà đến khi nói câu sau cũng, đã là sự ngạo nghễ tự đắc.
Lam Tiểu Bố đương nhiên sẽ không đổi sang tu công pháp của người khác, hắn do dự một hồi lâu, quyết định ra ngoài xem một chút, dù sao thì Quan Hoan cũng không chắc chắn lắm. Nếu quả thật có vấn đề, vậy cho dù tu vi hắn có thụt lùi, cũng phải trảm đạo, cái này có gì không tốt mà lùi bước.
“Công pháp ngươi tu luyện là gì? Lề mề chậm chạp do do dự dự như vậy, chẳng lẽ là công pháp sáng thế khai thiên?” Thấy Lam Tiểu Bố vẫn còn im lặng, Quan Hoan không nhịn được hỏi một câu.
Lam Tiểu Bố nói, “Ta tu luyện là Trường Sinh Quyết, ít nhất thì cái tên thôi đã mạnh hơn Thiên Phàm Quyết của ngươi rồi.”
“Trường Sinh Quyết?” Quan Hoan lẩm bẩm cái tân này mấy lần, một hồi lâu mới lên tiếng, “Tốt, quả thật là không tệ.”
“Quan Hoan đạo hữu, chúng ta cùng nhau ra tay đi, ngươi nói cho ta biết phải làm như thế nào, ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.” Sau khi biết mình có thể đã bị quy tắc của người khác trói buộc, Lam Tiểu Bố không còn tâm tình ở lại nơi này nữa.
“Xem ra Trường Sinh Quyết của ngươi rất đáng gờm, công pháp của ta ở chỗ này không thể khôi phục được nhanh bằng ngươi đâu.” Quan Hoan cảm nhận được đạo vận quanh thân Lam Tiểu Bố lại lưu chuyển một lần nữa, không nhịn được tán dương một tiếng.
Lam Tiểu Bố vứt lo lắng trong lòng qua một bên, cười ha ha nói, “Quan đạo hữu, nếu như ngươi muốn đổi sang học Trường Sinh Quyết của ta, ta cũng có thể dạy ngươi.”
So với Kỷ Di, Lam Tiểu Bố cảm thấy Quan Hoan là người có thể kết giao.
“Ha ha, không tệ, không tệ, lại có thể truyền công pháp tu luyện của ngươi cho ta, ngươi và ta đều là người hào phóng, bằng hữu như ngươi Quan Hoan ta nhất định phải kết rồi. Nhưng mà ta không học công pháp của ngươi đâu, bởi vì công pháp của ngươi nhất định không tốt bằng công pháp của ta.” Quan Hoan cười ha ha một tiếng, đắc ý nói.
Sau khi nói xong, Quan Hoan còn nói thêm, “Ta thấy con người ngươi không tệ, cho nên ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện, nếu như ngươi muốn trảm đạo trùng tu, nhất định phải hoàn thiện đạo tâm của mình. Nếu không thì tương lai nói không chừng sẽ còn xảy ra những chuyện tương tự.”
“Hoàn thiện đạo tâm?” Lam Tiểu Bố không hiểu hỏi một câu, hắn không có sư phụ. Nếu như nhất định phải nói đến một vị sư phụ, vậy Vũ Trụ Duy Mô cũng được xem như nửa sư phụ của hắn. Nhưng mà Vũ Trụ Duy Mô đều làm theo ý của hắn, sẽ không chủ động dạy hắn điều gì.
Còn về những người mà hắn quen biết được, trên cơ bản đều là mối quan hệ bằng hữu. Cho dù là Ma Hề Thánh Nhân Tần Tự Hề, cũng là kết giao bằng hữu với Lam Tiểu Bố.
“Đúng, đạo tâm vô cùng quan trọng. Ta từng ở một cảnh giới ngây người gần trăm vạn năm, trong thời gian trăm vạn năm này, mặc dù tu vi của ta không tiến bộ một chút nào, nhưng ta đã hiểu ra được rất nhiều đạo lý. Đáng tiếc bây giờ có vô số cường giả lại không xem cảnh giới quan trọng nhất này ra gì, ngược lại là tăng nhanh tốc độ mà tiến lên.” Quan Hoan nói đến đây thì thở dài.
Lam Tiểu Bố kinh ngạc nhìn Quan Hoan, một cảnh giới phải dừng lại trăm vạn năm không phải là không có, tu sĩ có tư chất bình thường, một cảnh giới bình thường cho dù có dừng lại cả một đời cũng không có gì kỳ lạ. Nhưng tư chất của Quan Hoan rõ ràng không phải là bình thường, nếu không sao có thể đến được độ cao như bây giờ?
“Quan Hoan đạo hữu, bây giờ ngươi có cảnh giới gì?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Quan Hoan cười ha ha, “Là Dục Thần cảnh, ngươi không ngờ được đúng không? Ta cho ngươi biết, độ cao và vị trí trong tương lai của một Thần Nhân, hoàn toàn quyết định bởi đại đạo mà hắn tạo dựng ra ở cảnh giới Dục Thần. Nếu như ngươi nhất định phải trảm đạo, ta cho ngươi biết, không cần chỉ trảm đến Thần Quân cảnh thôi, ngươi dứt khoát trảm đến cảnh giới trước Dục Thần cảnh đi, sau đó hoàn thiện đạo tâm, một lần nữa thai nghén ra đại đạo Trường Sinh Quyết của ngươi, chuyện này thật sự rất tốt đối với ngươi. Đây chính là kinh nghiệm mà ta đúc kết ra được, chính ngươi tự làm thì sẽ hiểu lời ta nói có ý gì.”
Lam Tiểu Bố không nói tiếp, hắn có thể trảm đến Thần Quân cảnh, những cảnh giới khác hắn không muốn trảm đi lắm. Với Trường Sinh Quyết của hắn, hắn đã vô địch so với những người cùng giai, loại đại đạo này mà còn muốn trảm, vậy hắn còn cần đạo gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận