Khí Vũ Trụ

Chương 1465 - Pháo hôi Lam Tiểu Bố. (2)

Với loại cường giả như Mân Nguyên, trừ hư không thần trận có khả năng uy hiếp với hắn ra, thần trận bình thường người ta hoàn toàn không quan tâm. Hắn biết khắc họa ra hư không thần trận cấp bốn, mới có thể thu hút ánh mắt của Mân Nguyên. Đối với Lưu Tinh mà nói, dồ tốt trên người Lam Tiểu Bố hắn, có lẽ mới chính là điều kiện mà Lưu Tinh muốn hợp tác với hắn.
Cho nên Khốn Sát Thần trận cấp bốn vừa ra, Mân Nguyên sẽ nhận ra ngay, sau đó Lưu Tinh ra tay ở ngay vị trí của hắn, Mân Nguyên đương nhiên sẽ cho rằng mình dựa vào hư không thần trận cấp bốn này để hãm hại hắn. Mân Nguyên giết Lam Tiểu Bố hắn, Lưu Tinh đánh lén Mân Nguyên, cuối cùng cho dù là đồ của Mân Nguyên hay là Lam Tiểu Bố đều là của Lưu Tinh.
“Chỉ một Thần Vương sơ kỳ nho nhỏ mà cũng dám ra tay với Mân Nguyên ta, đi chết đi.” Tay Mân Nguyên xòe ra, một cái xẻng vàng tỏa ra kim quang lập tức đánh ra.
Hầu như ngay khi Mân Nguyên ra tay, Lưu Tinh đã kích phát Khốn Sát Thần trận cấp sáu ở phía ngoài cùng của Liên Hoàn Khốn Sát Thần trận.
Rầm rầm rầm! Sát thế cuồng bạo nổ tung trong đại điện, Lam Tiểu Bố dựa vào mô hình kết cấu Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra để thấy rõ, Khốn Sát Thần trận mà Lưu Tinh đã bố trí lập tức tan vỡ. Rõ ràng Lưu Tinh đã đánh giá thấp thực lực của Mân Nguyên.
“Mân Nguyên, ta quả thật đã đánh giá thấp thực lực của ngươi, nhưng nếu như ta dốc hết toàn lực, đại điện này sẽ hoàn toàn bị phế bỏ, hơn nữa ngươi còn không thể làm được gì ta. Ngươi chắc hẳn phải biết rằng, cho dù ngươi có đánh nát thần trận đang vây khốn ngươi, bên ngoài vẫn còn liên hoàn hư không thần trận nữa.” Lúc nói chuyện, khí thế quanh thân Lưu Tinh đã tăng vọt, một loại hơi thở đại đạo mênh mộng lập tức lưu chuyển trong đại điện.
Mân Nguyên cảm nhận được luồng khí thế mênh mông vô cùng này, quả nhiên không tiếp tục ra tay nữa. Chỉ cau mày như đang suy nghĩ gì đó, có lẽ cảm nhận được hơi thở đại đạo của Lưu Tinh có chút quen thuộc, hắn đang nghĩ đến lai lịch của Lưu Tinh.
Lưu Tinh để mặc cho đạo vận lưu chuyển xung quanh, giọng điệu chậm rãi nói, “Mân Nguyên, ta đồng ý bồi thường cho ngươi, chỉ hy vọng ngươi có thể để cho ta mang di thể của bằng hữu ta đi.”
Nghe được câu này, Lam Tiểu Bố thầm than mình đoán quả nhiên chính xác. Gia hỏa Lưu Tinh này đúng là một tiễn song điêu mà, đầu tiên là dựa vào hắn để vây nhốt Mân Nguyên, sau đó uy hiếp Mân Nguyên để Mân Nguyên lấy đồ ra. Cuối cùng là lấy thi thể của mình đi, cướp đi thế giới của hắn, lấy đi đồ của hắn. Theo Lưu Tinh, đồ tốt trên người hắn rất nhiều. Có lẽ có một vài thứ khiến Lưu Tinh để ý nhất, dù sao thì Lưu Tinh cũng biết trên người hắn có Hỗn Độn chi khí.
“Ha ha ha…” Mân Nguyên cười ha ha một tiếng, hoàn toàn không có trả lời Lưu Tinh, xẻng vàng cuốn theo khí thế mênh mông đánh ra một lần nữa.
“Răng rắc!” Hư KHông Khốn Sát Thần trận cấp sáu mà Lưu Tinh bố trí ra đã bị phá vỡ, Mân Nguyên bước đến, chỉ là hắn ta vẫn không ra tay, Liên Hoàn Khốn Sát Thần trận ở bên ngoài đã ngăn cản Mân Nguyên.
Lam Tiểu Bố lập tức hiểu ra, Mân Nguyên cũng là một Thần Trận sư đỉnh cấp, không chỉ như vậy, còn biết đến trận văn hư không, nếu không thì Mân Nguyên tuyệt đối không có khả năng chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã có thể phá vỡ được một cái Hư Không Khốn Sát Thần trận cấp sáu.
Lưu Tinh nhìn thấy Mân Nguyên không bị uy hiếp, hơn nữa còn có thể trực tiếp xé rách Khốn Sát Thần trận của mình, sắc mặt có chút khó coi, nhưng mà hắn không còn tiếp tục uy hiếp Mân Nguyên nữa, mà kích phát Liên Hoàn Khốn Sát Thần trận, sau đó lấy một lá phù lục ra kích phát, một luồng quang mang bao quanh lấy hắn, chỉ trong chớp mắt đã biến mất.
Đối với chuyện Lưu Tinh bỏ trốn, Mân Nguyên hoàn toàn không để ý đến, hoặc là nói hắn đã sớm nhận ra Lưu Tinh là ai, cho nên rõ ràng là Lưu Tinh nhất định có thể rời khỏi, hắn có đuổi cũng không thể đuổi kịp, huống chi, bây giờ hắn còn đang bị nhốt trong Liên Hoàn Khốn Sát Thần trận của Lưu Tinh.
Lưu Tinh vừa đi, xẻng vàng trong tay Mân Nguyên đã bộc phát ra khí thế càng cường đại hơn, lại đập một cái nữa, đập vào Liên Hoàn Khốn Sát Thần trận ở bên ngoài của Lưu Tinh.
Không có Lưu Tinh chủ trì trận pháp, cái liên hoàn Khốn Sát Thần trận này không khác gì cái Khốn Sát Thần trận trước đó.
“Cạch!” Một tiếng nứt vang lên, chỉ với một lần, Khốn Sát Thần trận đã xuất hiện vết rách, cũng không thể nào liên kêt với nhau được nữa.
Lam Tiểu Bố thầm than, Lưu Tinh tính toán không tê, nếu như bây giờ Mân Nguyên là Thần Vương, vậy cho dù Mân Nguyên có tinh thông trận văn hư không, biết phải phá trận như thế nào, trong thời gian ngắn cũng không thể nào phá trận được, cuối cùng sẽ bị hắn và Lưu Tinh nghiền ép.
Người mà, ngàn vạn lần đừng bao giờ cho rằng bản thân là đúng. Lưu Tinh tự cho mình có thể khống chế được Mân Nguyên và Lam Tiểu Bố hắn, trên thực tế, Lưu Tinh chẳng thể nắm giữ được ai cả.
Răng rắc! Mân Nguyên hoàn toàn xé rách cái Khốn Sát Thần trận trước mặt, ánh mắt hắn chuyển hướng nhìn về phía Lam Tiểu Bố, “Ra đi, Lưu Tinh có thể đi, ta không tin ngươi cũng có thể. Nhưng mà ngươi có thần thông Thiên Cương Biến Thai Dịch Hóa HÌnh, thật ra đã nằm ngoài dự liệu của ta rồi.”
Lam Tiểu Bố thở dài, chỉ có thể xuất hiện trong đại điện. Hắn biết là câu nói kia của Lưu Tinh mới khiến Mân Nguyên hoài nghi, nếu không thì Mân Nguyên thật sự chưa chắc đã biết được ở nơi này trừ Lưu Tinh ra thì vẫn còn một người khác. Mặc dù đã hiện thân thể ra, nhưng hắn vẫn dịch hình, lần này dịch hình thành dáng vẻ của Trúc Khổ.
“Khắc họa thần thông Thai Dịch Hóa HÌnh ra đây.” Mân Nguyên nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Hắn không chỉ muốn có mỗi thần thông Thai Dịch Hóa Hình, ngay cả Lưu Tinh cũng muốn lấy thi thể của Lam Tiểu Bố đi, có thể thấy được trên người Lam Tiểu Bố nhất định có nhiều đồ tốt. Hắn chưa bao giờ nghĩ đến Lưu Tinh là loại người này, sẽ thật tâ vì thi thể của đồng bọn mà nói nhảm.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Ngươi là Đại Thánh Nhân, cho nên mặt ngươi to lắm à? Muốn lấy thần thông Thiên Cương Biến của ta thì cũng được, lấy Thần Linh mạch ra mà trao đổi, ta nghe nói ngươi có rất nhiều Thần Linh mạch cực phẩm, ta đây đang đỏ mắt lắm đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận