Khí Vũ Trụ

Chương 2130 - Xem Nhân Thế Gian của ta. (2)

Mạc Vô Kỵ bố trí xong trận văn, sau đó lập tức bạch cốt ra, rồi tiến vào bên trong bạch cốt.
Lúc này Lam Tiểu Bố mới biết, hóa ra bạch cốt ở chỗ này đã bị Mạc Vô Kỵ lấy đi.

Đứng ở trong Táng Đạo đại nguyên, sắc mặt Thiên Địa Thánh Nhân âm trầm, hắn ta đã mất đi dấu vết dao động không gian của Mạc Vô Kỵ, chỉ có thể dựa vào cảm giác mà tìm kiếm phương hướng.
Mạc Vô Kỵ có thể sống sót ở Vĩnh Sinh chi địa, cho đến ngày hôm nay cũng không có một Tạo Hóa Thánh Nhân nào có thể làm gì được hắn, cái này không chỉ riêng về thực lực, phần lớn là dựa vào đầu óc.
Nếu như là ở bên ngoài, Thiên Địa Thánh Nhân còn có thể cảm nhận được chút dấu vết độn hành của hắn thì là bình thường, nhưng sau khi tiến vào Táng Đạo đại nguyên rồi, còn có thể cảm nhận được loại dao động này, vậy thì đã không còn bình thường nữa rồi.
Ở Táng Đạo đại nguyên có thể mai táng tất cả đạo tắc đại đạo, có chút dao động, nhất định đều đã bị mai táng cả rồi. Mạc Vô Kỵ tin rằng, với loại cường giả như Thiên Địa Thánh Nhân, chỉ cần đi theo cảm giác, cuối cùng vẫn có thể tìm được hắn.
Trên thực tế, Mạc Vô Kỵ không hề xem thường Thiên Địa Thánh Nhân, chỉ qua hai ngày, Thiên Địa Thánh Nhân đã xuất hiện ở bên ngoài bạch cốt.
Thiên Địa Thánh Nhân nhìn chằm chằm bạch cốt, hắn ta không lập tức ra tay ngay. Bạch cốt này hắn ta đương nhiên có biết, đây là đồ của Khổng Dương Sơn. Bạch cốt của Khổng Dương Sơn đã bị người ta cướp đi, hắn ta lại không biết. Vì bắt được Mạc Vô Kỵ, Khổng Dương Sơn đã đi tìm đến bọn người Vĩnh Sinh Thánh Nhân, cũng không rêu rao chuyện bạch cốt đã bị Mạc Vô Kỵ cướp đi ra bên ngoài.
Cho nên cho dù những năm qua Thiên Địa Thánh Nhân vẫn luôn tìm kiếm Mạc Vô Kỵ, nhưng cũng không biết bạch cốt này đã sớm không còn là của Khổng Dương Sơn nữa.
Mạc Vô Kỵ dường như cảm nhận được gì đó, hắn xông ra ngoài bạch cốt trước, sau đó nhìn thấy Thiên Địa Thánh Nhân ở bên ngoài, ánh mắt hơi rụt lại. Chuyện đầu tiên hắn là là cất bạch cốt đi, sau đó đạo tắc quanh người bắt đầu dao động.
Nếu như nói trước đó Thiên Địa Thánh Nhân còn có chút do dự, vậy thì bây giờ khi nhìn thấy Mạc Vô Kỵ lấy đi bạch cốt, hắn ta không chút do dự nào mà đánh tới. Mạc Vô Kỵ nhìn thấy hắn ta, hai mắt co rụt lại, hắn ta đã nhìn thấy rõ ràng. Điều này cho thấy cái gì? Nói rõ thấy mình có thể đuổi đến đây, đã nằm ngoài dự đoán của Mạc Vô Kỵ.
Người còn chưa đến gần lĩnh vực của Mạc Vô Kỵ, lĩnh vực Thiên Địa của Thiên Địa Thánh Nhân đã lan tràn ra ngoài, một cái búa to lớn cuốn theo đạo vật Sát Lục đầy trời bao phủ toàn bộ không gian của Mạc Vô Kỵ. Đồng thời quát lên, “Mạc Vô Kỵ, chỉ cần ngươi giao đồ của ta ra đây, Cố Ngoạt Trần ta sẽ tha cho ngươi một lần, ta nói được làm được.”
Mạc Vô Kỵ hét lên một tiếng, lấy Phàm Nhân Kích ra, “Cố Ngoạt Trần, nơi này chính là nơi Táng Đạo của ngươi.”
Oanh! Đạo tắc đại đạo va chạm vào nhau, vô cùng vô tận quy tắc thiên địa bị vỡ vụn, những quy tắc thiên địa bị vỡ vụn này nhanh chóng bị Táng Đạo đại nguyên mai táng đi.
Cố Ngoạt Trần hừ lạnh một tiếng, Trảm Đạo Rìu trong tay đã phát ra tiếng rìu ngâm liên miên, một loại đạo vận có thể niết diệt toàn bộ đại đạo vũ tụ nổ tung. Chiêu đầu tien hắn ta chỉ muốn giữ chân Mạc Vô Kỵ lại mà thôi, một chiêu này mới là đại thần thông của hắn ta, Trảm Đạo.
Chỉ là đạo tắc chém giết vừa mới ngưng luyện ra, sắc mặt Cố Ngoạt Trần đã thay đổi trong nháy mắt, một loại khí thế tử vong nghiền ép đến, không chỉ như vậy, đạo tắc Trảm Đạo của hắn ta cũng bị áp chế, giờ phút này, dường như có một bàn tay vô hình đang xay nghiền hắn ta.
Sau đó hắn ta lập tức nhìn thấy có một cái cối xay khổng lồ, cối xay khổng lồ không ngừng mở rộng, tất cả quy tắc thiên địa ở trong cái cối xay lớn này đều sẽ bị mài sạch sẽ. Cho dù là đạo tắc thần thông, đạo vận đại đạo, lĩnh vực Thánh Nhân, trong cái cối xay khổng lồ này, đều sẽ giống như vỏ trứng gà, dễ dàng bị nghiền nát.
Mà Cố Ngoạt Trần hắn ta, vậy mà đang ở trong trung tâm của cái cối xay khổng lồ này, có thể tưởng tượng được, chờ cái cối xay to lớn này mài đi toàn bộ đạo tắc thiên địa, mài đi tất cả thần thông và lĩnh vực đại đạo rồi, chính là lúc mài chết Cố Ngoạt Trần hắn ta.
“Vũ Trụ Ma…” Sắc mặt Cố Ngoạt Trần thay đổi, hắn ta không ngờ được, hôm nay mình lại nhìn thấy Vũ Trụ Ma. Vũ Trụ Ma vậy mà đang được giấu ở chỗ này, lúc này cho dù là đồ ngốc, Cố Ngoạt Trần cũng biết mình đã bị Mạc Vô Kỵ hố, là người ta cố ý dẫn dù hắn ta đến đây, sau đó dùng cái cối xay khổng lồ này mài chết hắn ta.
Quang âm Luân cho dù có tốt, cho dù hắn ta tiếc Quang âm Luân, lúc này Cố Ngoạt Trần cũng không dám tiếp tục ở lại đây nữa. Hắn ta điên cuồng muốn trốn thoát ra ngoài, nhanh chóng rời khỏi không gian sát phạt của Vũ Trụ Ma.
TRong loại bảo vật Khai Thiên như Vũ Trụ Ma này, đừng nói là Cố Ngoạt Trần hắn ta, cho dù là mấy đại Thánh Nhân còn lại đều ở chỗ này, cũng đều bị mài sạch sẽ.
Bảo vật Khai Thiên có rất nhiều, nhưng Vũ Trụ Ma trong chín đại bảo vật Khai Thiên, nghe đồn chính là đệ nhất chí bảo sát phạt. Giống như Quang âm Luân của hắn ta vậy, Quang âm Luân của hắn ta chính là đệ nhất chí bảo ý cảnh.
“Đã tới rồi đừng nghĩ đến chuyện đi nữa, xem Nhân Thế Gian của ta đây!”
Cố Ngoạt Trần vừa mới lui hơn mười trượng, một đạo chỉ ảnh vô cùng mênh mông đã đánh xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận