Khí Vũ Trụ

Chương 2331 - Kinh nghiệm hại người.

Đại Băng Bàn Cung ở Trung Ương thế giới? Lam Tiểu Bố chỉ mới suy nghĩ một chút đã ném qua một bên. Tông môn này hắn vẫn chưa từng nghe qua, tạm thời hắn sẽ không đến Trung Ương thế giới. Giờ phút này hắn đã bị đồ vật trong thế giới của nữ tử này thu hút, mấy ngàn vạn đạo tinh thượng phẩm chồng chất ở một bên, còn có một đống hộp ngọc đựng đạo quả dùng cấm chế khóa ở một bên.
Nữ nhân này rõ ràng không thích tự mình trồng cây, trong thế giới hầu như không có một gốc đạo quả thụ nào cả, thật sự là một gia hỏa dung tục. Đáng tiếc là đạo mạch quá ít, hoàn toàn không thể so sánh với Khúc Bồng.
Đạo mạch hạ phẩm chỉ có mười mấy đầu, đạo mạch trung phẩm không có một đầu nào, đạo mạch thượng phẩm thì có ba đầu.
“Nữ nhân của Đại Băng Bàn Cung từng người đều cực kỳ cao ngạo, bọn họ không cho phép bất cứ đệ tử và môn nhân của mình chịu một chút xíu thiệt thòi nào cả, chỉ cần có loại chuyện này xảy ra, các nàng nhất định sẽ nhổ tận gốc tông môn của đối phương. Mặc dù Cô Sắc không phải là dòng chính, nhưng cũng thuộc về một mạch Đại Băng Bàn Cung. Càng đáng sợ hơn là, nàng có một người muội muội tên là Cô Vũ Nhi này không đơn giản…”
Tông Quyền còn đang líu lo không ngừng, dường như muốn chứng minh giá trị của mình.
“Ngươi tên là Tông Quyền? Đến từ nơi nào?” Lam Tiểu Bố sắp xếp hết đồ vật xong thì dứt khoát cắt ngang lời Tông Quyền nói, đối với chuyện về Đại Băng Bàn Cung hay Cô Vũ Nhi, hắn đều không quan tâm.
Trong lòng Tông Quyền trầm xuống, nhanh chóng trả lời, “Vãn bối chính là Tông Quyền, đến từ Ngoại Tăng Thiên ở Ma Như thế giới, là chấp pháp áo bạc của Đệ Tứ Thánh Đình…”
“Được rồi, ngươi an tâm đi đi, ta sẽ lấy tên của ngươi mà nổi danh khắp chốn.” Lam Tiểu Bố đấm ra một quyền, Tông Quyền rõ ràng nhìn thấy một quyền này của Lam Tiểu Bố đánh tới, nhưng mà không thể nào tránh né được.
“Bành!” Một đám sương máu nổ tung, lúc này Lam Tiểu Bố đã xé mở thế giới của Tông Quyền. So với Cô Sắc, Tông Quyền còn kém nhiều lắm. Chẳng những thực lực chênh lệch rất nhiều, ngay cả đạo tinh thượng phẩm trong thế giới cũng không nhiều, thậm chí cộng lại còn chưa đến 10 triệu. Lam Tiểu Bố nghi ngờ, nếu như gia hỏa này không xuống mà vẫn còn ở lại trên Thính Đạo Hào, ngàn vạn đạo tinh này có thể kiên trì đến lúc hắn đến Cửu Biên hải thành hay không.
KHiến Lam Tiểu Bố khó hiểu là, vì sao người trên Thính Đạo Hào cho đến bây giờ đều không theo dõi hắn, thậm chí còn không hạ ấn ký trên người hắn.
Chắc hẳn người trên Thính Đạo Hào đều nghĩ rằng hắn nhất định sẽ quay lại thuyền? Lam Tiểu Bố nhanh chóng ném ý nghĩ này đi, còn chưa bước vào bước thứ tư, hắn sẽ không đến Thính Đạo Hào.
Thần niệm mở rộng ra ngoài, biên giới khu vực Hỗn Độn hoàn toàn không thể nào tu luyện được. Khắp nơi đều là đạo tắc hỗn tạp. Đây là bởi vì khu vực Hỗn Độn dung hợp với quy tắc thiên địa ở bên ngoài, có một ít khí Hỗn Độn hoàn toàn chuyển hóa thành các loại đạo tắc, còn chưa chuyển hóa hoàn toàn. Đạo tắc trong khu vực Hỗn Độn chuyển hóa không hoàn toàn. Đạo tắc chuyển hóa không hoàn toàn của khu vực Hỗn Độn, sẽ tạo thành đủ loại kết cấu không gian, thật ra không gian khư cũng chính vì đó mà tạo ra.
Thính Đạo Hào dừng lại ở chỗ này, cũng là bởi vì mặc dù biên giới của khu vực Hỗn Độn có đạo tắc thiên địa pha tạp không thể nào tu luyện được, nhưng thường xuyên thai nghén đủ loại bảo vật. Tiên Thiên Pháp Bảo, Hậu Thiên Pháp Bảo tầng tầng lớp lớp, thậm chí còn có bảo vật Khai Thiên và Hậu Hỗn Độn Chí Bảo. Trừ cái đó ra, đạo tinh cực phẩm là nhiều nhất. Còn đạo mạch cực phẩm, vậy thì chỉ có thể tìm vận may.
Lam Tiểu Bố không hề có hứng thú với những bảo vật này, cũng không tốn thời gian mà đi tìm, hắn muốn đi chính là khu vực Hỗn Độn chân chính. Giống như hắn và Mạc Vô Kỵ, tu luyện đại đạo tự thân. Hắn thấy, tu sĩ tu luyện đại đạo tự thân ở trong khu vực Hỗn Độn chân chính có thể sinh tồn được. Chỉ cần không bị vẫn lạc trước khi đến khu vực Hỗn Độn, hắn sẽ có cơ hội ở trong khu vực Hỗn Độn, dùng đại đạo của mình tạo dựng ra thế giới quy tắc.
Trong tình huống bình thường, tu sĩ từ trên Thính Đạo Hào xuống, tuyệt đối sẽ không tiến vào khu vực Hỗn Độn sau một năm, sau khi tiến vào khu vực Hỗn Độn, mỗi một bước, là mạng nhỏ sẽ nguy hiểm thêm một phần, khi vào trong quá sâu thậm chí còn không thể nào ra khỏi khu vực Hỗn Độn. Mà Lam Tiểu Bố lại một đường độn gấp, hoàn toàn không quan tâm chính mình đang lao đến nơi nào.
Khi Lam Tiểu Bố không ngừng độn gấp, đạo tắc pha tạp xung quanh càng ngày càng yếu, thay vào đó khí Hỗn Độn càng lúc càng đậm. Lam Tiểu Bố lập tức cảm nhận được một loại đạo tắc hoàn toàn mới, hơn nữa còn là đạo tắc mà hắn quen thuộc, đạo tắc Táng Đạo.
Chỉ cần ở trong cái không gian đạo tắc Táng Đạo này, đạo vận quanh người hắn sẽ không ngừng bị niết hóa mai táng đi. Lúc này, Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng hiểu ra, đạo tắc Táng Đạo của Khúc Bồng là tham khảo từ đâu mà ra, hóa ra là ở trong biên giới khu vực Hỗn Độn cảm nhận được loại đạo tắc Táng Đạo này, cộng thêm bản thân mình hoàn thiện, cuối cùng tạo ra Táng Đạo môn.
Đạo tắc Táng Đạo ở nơi này rõ ràng so với đạo tắc Táng Đạo do Khúc Bồng tạo dựng ra cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa càng xâm nhập vào sâu, loại đạo tắc Táng Đạo niết hóa này lại càng cường đại. Đến sau đó, không chỉ là cường đại, mà còn có một loại áp chế Hỗn Độn. Không gian, thời gian dường như bắt đầu mơ hồ, sau đó từ từ biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận