Khí Vũ Trụ

Chương 340: Ta đến mượn đồ. (1)

Giờ phút này, chi dù là tông môn cấp năm hay những tông môn dưới cấp năm đều ra một quy định thép cho môn nhân của mình, đó là không được phép đến Mưu Bắc tiên thành gây chuyện. KHông đi Mưu Bắc tiên thành thì khẳng định không thể, bởi vì bây giờ Mưu Bắc tiên thành đã là tiên thành đệ nhất ở Nguyên Châu, thứ gì cũng có. Cho nên bọn họ chỉ có thể yêu cầu môn nhân không được gây chuyện ở Mưu Bắc tiên thành.
Cũng giống như những tông môn khác, Vụ Hải Tiên Môn cũng ban bố quy định thép như vậy, không cho phép môn nhân của Vụ Hải Tiên Môn được gây chuyện ở Mưu Bắc tiên thành.
Nhận được thông tin này, môn nhân của mấy tông môn này đều không quan tâm lắm, cho dù tông môn không nói gì, bọn họ cũng sẽ không não tàn đến mức đến Mưu Bắc tiên thành gây chuyện.
Trừ một người, người này chính là đệ tử Trạc Minh Khâu của Vụ Hải Tiên Môn. Lúc trước Trạc Minh Khâu đã từng cướp đồ của Lam Tiểu Bố, mặc dù bị Lam Tiểu Bố đánh cướp lại một lần, nhưng trong lòng hắn vẫn lo lắng bất an. Hôm nay Lam Tiểu Bố còn giết cả Nhân Tiên, một khi đến Vụ Hải Tiên Môn, hắn xem như xong đời rồi.
Có lúc sợ cái gì thì có cái đó, Trạc Minh Khâu còn đang lo lắng Lam Tiểu Bố sẽ ghi thù chuyện mình ăn cướp của hắn, sau đó lại có tin truyền đến, nói thành chủ Lam Tiểu Bố của Mưu Bắc tiên thành đến Vụ Hải Tiên Môn.
Vụ Hải Tiên Môn vốn đang đứng ngoài xem trò vui của Tây Côn Lôn phái, khi nghe thấy tin Lam Tiểu Bố đến đây, lập tức sợ hãi vô cùng.
Tông chủ Chiêm Viêm Kỳ nhanh chóng tụ tập các trưởng lão, đảo chủ của tông môn lại, ra ngoài nghênh đón Lam Tiểu Bố.
Vụ Hải Tiên Môn khác với những tông môn khác, tiên môn hay sơn môn khác đều xây dựng tông ở giữa dãy núi, mà Vụ Hải Tiên Môn thì xây dựng trên bờ biển. Xung quanh Vụ Hải Tiên Môn có mười ba hòn đảo, những hòn đảo này tạo thành Vụ Hải Tiên Môn. CHo nên Vụ Hải Tiên Môn không có phong chủ, chỉ có đảo chủ mà thôi.
Vụ Hải Tiên Môn tuy là tông môn cấp năm, nhưng thực lực thì tương đối yếu, còn lâu mới có thể sánh với mấy tông môn cấp năm như Tây Côn Lôn phái, Cổ Tinh sơn. Trên dưới tông môn cũng chỉ có một cường giả Nhân Tiên, đó chính là tông chủ của Vụ Hải Tiên Môn, Chiêm Viêm Kỳ.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố đang đứng bên ngoài Vụ Hải Tiên Môn dò xét tông môn trên biển này. Hộ trận tông môn của Vụ Hải Tiên Môn, cũng chỉ có cấp sáu, hơn một nửa tông môn nằm trên biển. Nhưng mà linh khí tông môn cũng không hề yếu, có thể thấy được phía dưới có cắm ít nhất một đầu linh mạch thượng phẩm.
Bời vì trận pháp này có liên hệ với linh mạch thượng phẩm, cho nên linh khí đều vờn quanh tất cả hòn đảo trong Vụ Hải Tiên Môn, tạo thành sương mù nhàn nhạt phủ kín tông môn.
Có lẽ đây cũng chính là nguyên nhân có cái tên Vụ Hải Tiên Môn.
“Ha ha, Lam thành chủ có thể đại giá quang lâm đến Vụ Hải Tiên Môn ta, thật sự đã khiến Vụ Hải Tiên Môn ta bừng sáng.” Chiêm Viêm Kỳ cười ha ha, vô cùng nhiệt tình nói.
“Vậy thì quấy rầy Chiêm tông chủ rồi.” Lam Tiểu Bố không hề khách sáo chút nào.
Trong lòng Chiêm Viêm Kỳ có chút bất an, giờ phút này cũng chỉ có thể mời Lam Tiểu Bố vào trong tông môn.
Tại phòng khách tốt nhất của Vụ Hải Tiên Môn, tông chủ Chiêm Viêm Kỳ dẫn theo mấy vị đảo chủ của tông môn tự mình tiếp khách, từng thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ, bưng từng dĩa linh quả, từng bình linh tửu dâng lên, thậm chí còn ca múa trợ hứng.
Có thể nói từ trước đến nay, Vụ Hải Tiên Môn chưa từng coi trọng một người khách nào như vậy.
Chiêm Viêm Kỳ và các đảo chủ của Vụ Hải Tiên Môn đang nói về những chuyện lạ xảy ra trên biển rộng, dưới sự cố gắng nỗ lực như vậy, toàn bộ quá trình tiếp đãi cũng tương đối thoải mái.
“Chiêm Viêm Kỳ ta rất ít khi bội phục người khác, nhưng đối với Lam thành chủ thì thực sự vô cùng bội phục, có thể nói với tuổi tác của Lam Tiểu Bố mà đã có thể trở thành cường giả như vậy, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy. Nhớ lại lúc trước khi Côn Khư vừa mới mở ra, Lam thành chủ chỉ mới là một tu sĩ Kim Đan, chỉ mới đảo mắt một cái mà đã trở thành cường giả đứng đầu Nguyên Châu ta rồi.” Chiêm Viêm Kỳ chủ động kính Lam Tiểu Bố một chén rượu, giọng điệu có vẻ hơi khoa trương.
Lam Tiểu Bố cũng cười ha ha nói, “Chiêm tông chủ đã quá khen rồi, nhớ ngày đó khi ta vừa mới đến Côn Khư, còn bị đệ tử của quý tông ngăn lại đòi lấy đồ của ta, lúc đó ta còn bị hù không nhẹ đó.”
Lam Tiểu Bố vừa nói lời này ra, sau lưng Chiêm Viêm Kỳ lập tức túa mồ hôi lạnh. Hắn không ngờ đệ tử tông môn lại làm ra chuyện này, không phải là đang rước họa cho tông môn sao?
“Lam thành chủ, ngươi nói cho ta biết đó là ai đi, Vụ Hải Tiên Môn ta từ trước đến nay vẫn luôn có quan hệ tốt với Mưu Bắc tiên thành, sao lại có con sâu làm rầu nồi canh như vậy được, ta lập tức bắt hắn đến.” Chiêm Viêm Kỳ không chút do dự đứng lên nói.
Lam Tiểu Bố xua tay ngăn lại, không để tâm nói, “Đây là chuyện của quá khứ rồi, hôm nay ta đến đây không phải là vì chuyện này, Chiêm tông chủ không cần để trong lòng.”
Chiêm Viêm Kỳ thầm nghĩ, tin ngươi mới có chuyện đấy, Thái Hòa Liên Bân của Tây Côn Lôn phái chết như thế nào, ngươi cho rằng ta không biết à? Chính là bị ngươi dùng một quả cân nện thành da người đấy.
Không đợi Chiêm Viêm Kỳ nói tiếp, Lam Tiểu Bố đã nói ra, “Chiêm tông chủ, sắp tới ta có chuyện phải xa nhà một chuyến, nhưng mà lộ trình quá xa, cho nên muốn mượn quý tông một thứ…”
Nghe nói như vậy, trong lòng Chiêm Viêm Kỳ có chút hồi hộp, hắn biết quả nhiên không có chuyện gì tốt mà. Đi xa nhà, đến Vụ Hải Tiên Môn mượn đồ, trừ Tiên khí phi hành trung phẩm Cực Hải Vân Chu của Vụ Hải Tiên Môn, còn có thể là thứ gì nữa chứ? Nhưng hắn có thể không đồng ý được sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận