Khí Vũ Trụ

Chương 645: Mua vé có hố. (2)

Bởi vậy có thể đoán được, vé tàu kia có giá cả kinh người đến mức nào.
Nhìn thấy mấy người Lam Tiểu Bố là người mới tới, mới tới mà nhìn thấy cái giá cả này, hoặc là không mua, mà không mua thì rõ ràng là không được. Nhất định phải mua, nói vậy thì chỉ có thể trả giá, dựa theo quy tắc ngầm ở đây, trả giá một lần thì tăng giá gấp đôi.
Khiến tiểu nhị này hoàn toàn nghĩ không thông chính là, mặc dù trong lòng Lam Tiểu Bố kinh ngạc, nhưng ngoài mặt vẫn cười tủm tỉm, “Đương nhiên là bản tốt nhất, lấy cho ta bản ghi chép cao cấp.”
Thật sự không trả giá? Mặc dù trong lòng tiểu nhị khó hiểu, nhưng cũng không nói nhảm, lấy một bản ghi chép cao cấp ra. Hắn khẳng định, chuyện trả giá có người tiết lộ ra ngoài. Nhưng mà người tiết lộ cuối cùng sẽ xui xẻo, dù sao hắn cũng không quan tâm.
Nói là ghi chú cao cấp, cũng chỉ là một mảnh ngọc giản bình thường mà thôi. Lam Tiểu Bố cất ngọc giản ghi chép lại, vung tay một cái, 5000 tiên tinh thượng phẩm đã chồng chất trên mặt đất.
Tiểu nhị hơi ngây người nhìn 5000 tiên tinh thượng phẩm ở dưới đất, đây là lần đầy tiên hắn nhìn thấy loại khách hàng này, ngay cả một cái túi trữ vật cũng không có?
Chỉ là vì hắn nói giá tiền là 5000 tiên tinh thượng phẩm, cũng không bao gồm túi trữ vật.
“Ta mua một bản ghi chép bình thường.” Chuyên Dịch thấy Lam Tiểu Bố không trả giá, cũng không trả giá, mua một bản ghi chép 500 tiên tinh thượng phẩm. Hắn khẳng định ghi chép ở nơi này không thể phục chế, cũng không thể truyền cho người khác. Trừ khi bây giờ ngươi lập tức rời khỏi Tà Giác, nếu không nhất định sẽ bị người khác tìm đến gây chuyện.
Sau khi Chuyên Dịch mua bản ghi chép xong thì đuổi theo Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, ngươi định ở đâu?”
Lam Tiểu Bố chỉ chỉ một nhà tức lâu xa hoa nhất ở phía trước, “Ta đi vào trong hỏi giá cả một chút, nếu như ở nổi thì ta sẽ ở nơi này.”
Chuyên Dịch nhìn cái tiên tức lâu có tên Tà Giác Đại Tiên kia, do dự một chút rồi nói với Phùng Thư Đình bên cạnh, “Thư Đình sư muội, chúng ta cũng ở tức lâu này đi.”
Phùng Thư Đình có chút khó hiểu truyền âm “Sư huynh, một bản ghi chép thôi mà đã có giá cả kinh người như vậy, cái tức lâu này nhất định còn có giá đáng sợ hơn. Hơn nữa không phải ngươi nói Lam Tiểu Bố kia là một nhị thế tổ, cố gắng không tiếp xúc với hắn hay sao?”
Chuyên Dịch truyền âm nói, “Có lẽ ta đã nhìn lầm rồi, Lam Tiểu Bố này nhất định không đơn giản, đi vào trước rồi nói tiếp.”
“Mấy vị đạo hữu muốn ở tức lâu?” Tiểu nhị nhìn thấy bốn người Lam Tiểu Bố đi đến, cũng không hờ hững như tiểu nhị ở bên kia, mà vô cùng nhiệt tình hỏi thăm.
“ĐÚng vậy, ta muốn hỏi một chút, khách nhân ở chỗ ngươi có thể hưởng thụ những ưu đãi gì?” Thần niệm của Lam Tiểu Bố đã sớm kiểm tra cái ghi chép kia, cho dù là ghi chép cao cấp nhất, trong đó cũng có rất nhiều thứ tương đối mơ hồ.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng hiểu rõ, chỗ hắn đang ở tên là Tà Giác Hư Không điện, xem như là kiến trúc chủ yếu ở trạm hư không Tà Giác. Bất cứ ai đến nơi này, đều có một nén nhang là miễn phí. Qua thời gian một nén nhang mà còn không tìm được tiên tức lâu thì nhất định phải nộp tiên tinh. Còn chuyện nộp như thế nào, nộp bao nhiêu tiên tinh, trong ghi chép không hề nói đến, Lam Tiểu Bố đoán phí tổn nhất định không thấp.
Thứ hai nữa là bên ngoài Tà Giác Hư Không điện có sương độc. Cứ qua bảy ngày sẽ có sương độc tràn đến, bất kỳ tu sĩ nào ở bên ngoài Tà Giác Hư Không Điện đều không thể sống được quá lâu.
Càng quan trọng hơn là, tiên thuyền ở nơi này là mười năm một chuyến, chuyến tiếp theo chỉ còn một năm nữa.
Còn về chuyện tại sao người ở đây cũng không ít, thứ nhất là vì bên ngoài Tà Giác Hư Không Điện không thể sinh sống. Thứ hai là có rất nhiều người ở đây chờ tiên thuyền xuất phát, đi qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không. Thứ ba là ở nơi này có hai bảo vật vô cùng quan trọng, một trong số đó chính là Tà Giác Hư Không Cô.
Tà Giác Hư Không Cô dùng để làm gì, Lam Tiểu Bố không biết, trong ghi chép không có giói thiệu đến. Theo ghi chép này, rất nhiều người đều đến đây tìm kiếm Tà Giác Hư Không Cô. Lam Tiểu Bố quyết định lợi dụng khoảng thời gian này, đọc hết nội dung trong bản dược điển kia một chút, trong dược điển nhất định có giới thiệu về Tà Giác Hư Không Cô.
Bảo vật thứ hai là một thứ cực kỳ hiếm thấy, tên là Tử Mạch Tiên Quả. Cho dù trong ghi chép không giới thiệu qua, nhưng Lam Tiểu Bố biết, đây là một loại tiên linh thảo cấp chín, có thể mở rộng kinh mạch của tu sĩ, chữa trị kinh mạch bị đứt vỡ và đan điền bị xé rách, giá trị vô cùng cao.
Có một số người ở đây, bọn họ cũng không phải vì đi qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không, mà chỉ vì muốn tìm kiếm Tà Giác Hư Không Cô và Tử Mạch Tiên Quả ở đây.
Tiểu nhị kia nghe thấy Lam Tiểu Bố nói có ưu đãi gì, lập tức vô cùng tự hào nói, “Tà Giác Đại Tiên tức lâu của chúng ta chính là tức lâu lớn nhất trong Tà Giác Hư Không Điện, bất kỳ khách nhân nào ở chỗ này, đều có thể miễn phí đi dạo trong Tà Giác Hư Không Điện. Trừ cái đó ra, cho dù ngươi có kẻ thù, cũng không thể đến Tà Giác Đại Tiên tức lâu ta mà khiêu khích.”
Lam Tiểu Bố im lặng nhìn tên tiểu nhị này, chuyện đó không phải là chuyện đương nhiên sao? Nhưng mà Lam Tiểu Bố lập tức đoán được cái này chỉ sợ không phải là chuyện đương nhiên, nếu tiểu nhị đã nói như vậy, vậy thì cho dù là vào trong tiên tức lâu khác, rất có thể phải giao nộp thêm một phần tiên tinh nữa.
Nghĩ đến đây Lam Tiểu Bố nói, “Ta muốn mua mấy cái vé tàu, nơi này có phục vụ mua thay hay không?”
Tiểu nhị cười nói, “Chỉ cần ở trong tiên tức lâu của chúng ta, thì có thể mua sắm ở tiên tức lâu của chúng ta, ngươi nhìn xem, bên kia không phải có chỗ mua vé tàu hay sao?”
Nhìn theo hướng ngón tay tiểu nhị chỉ, mấy người đều nhìn thấy ở một nơi hẻo lánh có một chỗ để mau sắm vé tàu.
Thì ra là thế, Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng hiểu vé tàu được mua sắm như thế nào. Hắn trực tiếp hỏi, “Đã như vậy, ngươi giới thiệu phòng ở đây một chút cho ta nghe.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận