Khí Vũ Trụ

Chương 2232 - Chúng ta đi phát tài. (2)

Lam Tiểu Bố rõ ràng cũng nhìn thấy, hắn lập tức nói, “Đây chính là tin tức chúng ta lấy được khi sưu hồn nhỉ? Bọn gia hỏa này đang ở chỗ này làm chuyện gì đó, chỉ là mô hình kết cấu tạo dựng ra tương đối chậm, bây giờ còn chưa biết rõ ràng.”
“Tiểu Bố, ngươi tạo dựng khố phòng trước đi, cho dù những người kia ở đây làm chuyện gì, chúng ta cũng cần phải vào khố phòng trước, sau đó nói tiếp.” Mạc Vô Kỵ nói, hắn cảm thấy chuyện mà những người này làm, hắn và Lam Tiểu Bố chưa chắc có thể ngăn cản được. Cho dù có muốn ngăn cản, cũng không phải là bây giờ.
Nhưng mà mục đích chủ yếu bọn hắn đến đây chính là để phát tài, chỉ cần đi vào trong khố phòng, cho dù đồ vật trong khố phòng có kém đến đâu, số lượng cũng sẽ không ít. Mà cái bọn hắn cần không phải là pháp bảo, chỉ cần đạo mạch và một chút vật liệu luyện chế trận kỳ mà thôi.
“Ta biết.” Mạc Vô Kỵ không nói, Lam Tiểu Bố cũng sẽ tạo dựng ra khố phòng trước. Nội tình của Mông Mỗ Đại Diễn thâm hậu đến mức nào? Qua nhiều năm như vậy, đồ vật tích góp được đương nhiên cũng nhiều hơn so với hắn và Mạc Vô Kỵ. Hắn và Mạc Vô Kỵ nếu như đã chọn Bách Linh vũ trụ là căn cứ, đương nhiên phải thu thập một chút tiền của phi nghĩa trước.
“Chờ một chút, nơi này cũng tạo dựng ra đi. Đây là Tàng Kinh các, đợi lát nữa chúng ta sẽ dọn sạch chỗ đó luôn.” Mạc Vô Kỵ đột nhiên chỉ vào một mô hình kết cấu đạo tắc Không Gian đã có hình thức ban đầu khác nói.
Chấp pháp áo bào vàng mà hắn sưu hồn kia, chính là quản sự Tàng Kinh các. Bởi vì mục đích duy nhất của bọn hắn chính là vì vật liệu và đạo mạch, cho nên chuyện Tàng Kinh các bị đặt sang một bên, bây giờ Vũ Trụ Duy Mô của Lam Tiểu Bố quá nghịch thiên, dường như đã tạo dựng ra đến chỗ của Tàng Kinh các, vậy đợi lát nữa tiện thể mượn gió bẻ măng.
Hai người trốn bên trong hộ trận Mông Mỗ Đại Diễn, chỉ mất chưa đến một ngày. Vũ Trụ Duy Mô đã hoàn toàn tạo dựng xong mô hình kết cấu của khố phòng và Tàng Kinh các, đạo tắc Không Gian, kết cấu giới vực vị diện của khố phòng đều thể hiện rõ ràng.
Lam Tiểu Bố thở phào một hơi nói, “Nếu như không phải là hai người chúng ta, đổi thành một người khác, cho dù có Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mọi kết cấu đạo tắc Không Gian của khố phòng, muốn vào trong được chỉ sợ cũng là chuyện của rất nhiều năm sau.”
Mạc Vô Kỵ gật đầu, hắn đồng ý với lời Lam Tiểu Bố nói. Đừng nhìn thấy Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng xong kết cấu đạo tắc Không Gian của khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn, thậm chí ngay cả định vị trong vực diện cũng đã tạo dựng ra. Nhưng muốn vào trong, bọn hắn nhất định phải căn cứ vào kết cấu KHông Gian của cái khố phòng này, luyện chế ngọc phù truyền tống một lần nữa, không chỉ như vậy, còn phải phá vỡ hạn chế ấn ký đạo niệm khi tiến vào khố phòng.
Với trình độ Trận Đạo và cảnh giới thực lực của hắn và Lam Tiểu Bố, muốn hoàn thành những chuyện này, không trên mười năm thì hoàn toàn không thể làm được. Cho dù có là mười năm, vậy thì cũng phải có Vũ Trụ Duy Mô mới được.
Nhưng mà bây giờ hai người có Thất Giới Thạch, chỉ cần truyền ấn ký đạo tắc Không Gian khố phòng cho Thất Giới Thạch là được. Ngay cả vũ trụ mênh mông Thất Giới Thạch cũng có thể xuyên qua, đừng nói chỉ là một vị diện khố phòng nho nhỏ. Còn hạn chế ấn ký đạo niệm khi tiến vào khố phòng, đối với Thất Giới Thạch hoàn toàn không có tác dụng. TRừ khi cái ấn ký đạo niệm này có cấp độ cao hơn Thất Giới Thạch, nhưng chuyện này tuyệt đối không có khả năng, cho dù bước thứ tư cũng không thể làm được.
Lam Tiểu Bố bố trí phương bị đạo tắc Không Gian trên Thất Giới Thạch thật tốt, sau đó mới gọi Mạc Vô Kỵ, “Vô Kỵ, lên đây đi, chúng ta đi phát tài thôi.”.
Mạc Vô Kỵ nhảy lên Thất Giới Thạch, Thất Giới Thạch khuấy động nên mấy gợn sóng trong hư không, rồi lập tức biến mất.
Thất Giới Thạch dừng lại, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ lập tức sợ ngây người. Bọn hắn không phải chưa từng nhìn thấy việc đời, muốn nói đồ tốt, cho dù là Lam Tiểu Bố hay Mạc Vô Kỵ, trên người đều có cả đống. Tiên Thiên Linh Bảo, Hậu Thiên Linh Bảo, Thần Linh mạch, thậm chí phải lấy vạn làm đơn vị tính toán. Bảo vật Khai Thiên, bọn hắn cũng có tới mấy món.
Nhưng ở nơi này, bọn hắn cảm thấy mình chính là từ nông thôn đến.
Cái này đâu phải là khố phòng chứ? Cái này thậm chí có thể xem là một tinh cầu bảo vật.
Đạo mạch không phải dùng từng đầu để tính, cũng không phải từng đống để tính toán, mà phải dùng từng dãy núi để tính. Từ đạo mạch hạ phẩm đến đạo mạch thượng phẩm, đều có từng dãy núi.
Còn về đạo tinh, phải dùng biển để tính toán, từ xa nhìn lại, giống như trên mặt đất có một biển đạo tinh.
Vật liệu luyện khí cao cấp nhất, cũng lấy dãy núi mà tính toán, đều là những dãy núi liên miên. Đạo quả, đạo đan, Hậu Thiên Linh Bảo, Tiên Thiên Pháp Bảo, các loại mảnh vỡ bảo vật Khai Thiên…
“Đám vương bát đản này, rốt cuộc đã hủy đi bao nhiêu vũ trụ?” Lam Tiểu Bố nhìn đống Vũ TRụ Hạch, tự lẩm bẩm. Cái Vũ Trụ Hạch này, mỗi một vũ trụ chỉ có thể có một cái, mà nơi này lại chồng chất thành núi.
Trước đó Lam Tiểu Bố lấy ra được một khối Tức Nhưỡng to bằng nắm đấu là đã không tầm thường rồi, nhưng Tức Nhưỡng ở chỗ này, thậm chí còn lớn hơn cả chậu rửa mặt.
Sau một hồi lâu, Mạc Vô Kỵ mới thở ra một hơi, lập tức nói, “Tiểu Bố, đầu tiên chúng ta cần làm không phải lầy đồ đi, mà thay đổi trận pháp Giám Sát ở chỗ này một chút, làm ra một cái hình ảnh mô phỏng đi.”
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, Mạc Vô Kỵ cũng là một lão giang hồ đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận