Khí Vũ Trụ

Chương 1089 - Báo thù không cách dêm. (2)

Sau đó hắn đến chỗ mà đối phương có thể chạy đi kia, lấy ra Tham Lộ Thần Phù bắt đầu dò đường, tiếp tục bố trí trên con đường an toàn kia Giảo Sát Thần TRận. KHiến cho đối phương lần thứ hai phán đoán sai lầm, tránh đi nơi có Giảo Sát Thần Trận, tiến vào bẫy rập tiếp theo.
Sau khi tên thần quân kia xông vào bẫy rập thứ nhất, nhất định sẽ bị thương nhẹ, sau đó sẽ bị hắn dẫn vào cạm bẫy thứ hai. Cứ một đường như vậy, Lam Tiểu Bố không tin không thể khiến đối phương bị trọng thương. Chỉ cần đối phương bị trọng thương, hắn sẽ mai phục ở cạnh cái khốn trận nào đó, sau đó dùng tiền đập chết đối phương.
Sau khi bố trí xong cái bẫy rập thứ ba, lúc chuẩn bị bố trí cái bẫy rập thứ tư thì Lam Tiểu Bố có chút do dự. Nếu như là hắn, phát hiện ra ba lần liêntiếp mình tìm đường đều không đúng, có còn tiếp tục đi như thế nữa hay không?
Phạm vi tâm lý của người bình thường đều là ba. Không phải nói là hết lần này đến lần khác sao? Cho nên nhịn đến lần thứ ba sẽ không nhịn nữa.
Đáp án là khẳng định, nếu như hắn liên tục dựa vào cách công kích để tìm con đường an toàn, kết quả con đường an toàn này đều có vấn đề, vậy lần thứ tư hắn nhất định sẽ đi đến nơi không an toàn kia. Nếu như hắn lại làm giống như trước đó mà bố trí trận pháp, vậy đối phương từ trước đến giờ đều không đi vào con đường an toàn, đây chẳng phải là vừa hay đi đúng đường rồi sao?
Bởi vì hắn bố trí tại con dường đi an toàn kia là một Khốn Sát Thần Trận cấp một, đối với một thần quân mà nói, đúng là không có gì cả.
Ý nghĩ đầu tiên trong lòng Lam Tiểu Bố chính là dùng Bình Tế Thần Trận che con đường an toàn đi, nếu như vậy, cho dù đối phương có chọn đi hướng nào, cũng sẽ bỏ qua con đường an toàn, sau đó tiến vào bẫy rập trong rừng bia.
Nhưng mà làm như vậy cũng có vấn đề, thứ nhất trình độ trận pháp của hắn có thể che được con đường an toàn mà không bị đối phương phá vỡ hay không? Thứ hai, cho dù hắn có thành công, vậy hướng mà đối phương đi cũng chưa chắc là phương hướng mà hắn muốn.
Sau khi do dự một chút, Lam Tiểu Bố quyết định làm ngược lại ý định ban đầu, hắn bố trí một cái Chuyển Di Thần Trận ở trên con đường an toàn, cái Chuyển Di Thần Trận này sẽ chuyển hết toàn bộ công kích đến nơi có trận địa cơ quan. Đối phương bị thất bại ba lần liên tiếp, nói không chừng lần này sẽ chọn cách ngược lại. Nếu như đối phương vẫn đầu sắt như cũ, một mực chọn phương hướng an toàn mà đi, vậy thì hắn sẽ từ bỏ lần đánh lén này.
Sau khi bố trí trận pháp xong, Lam Tiểu Bố luôn cảm thấy có chút khó chịu. Qua mấy giây sau, hắn dứt khoát dỡ bỏ hết toàn bộ trận pháp, sau đó bố trí một cái Ẩn Nặc Thần Trận cho mình. Đứng chờ ở đó.
Nếu đối phương liên tục đoán sai ba lần, lần thứ tư hắn sẽ không bố trí bất cứ trận pháp nào, có lẽ đối phương cũng sẽ đi theo con đường đúng. Cho nên lần thứ tư, hắn không cần làm gì cả, chỉ cần thử vận may là được rồi. Nếu như đối phương đi theo con đường đúng, vậy mệnh của thần quân này còn chưa đến đường cùng. Nếu như đối phương đi sai đường, vậy hắn sẽ ra tay.

“Tiểu tử giỏi, vậy mà bố trí liên tiếp ra nhiều bẫy rập như vậy, tên thần quân kia chắc hẳn sẽ bị chọc giận đến khóc.” Thích Khai Thương cũng đã nhìn ra sách lược của Lam Tiểu Bố.
“A, xảy ra chuyện gì thế? Đến khi bố trí cái bẫy rập thứ tư, sao hắn lại thu hồi hết những trận pháp này lại vậy? Còn trốn ở một bên?” Thích Khai Thương nhìn thấy hành động của Lam Tiểu Bố, vô cùng kinh ngạc.
Cho dù cảm thấy ba cái bẫy rập kia là có thể xử lý được một thần quân, vậy thì cũng nên trốn ở chỗ bẫy rập thứ ba xử ý đối phương chứ.
Tuyên Phủ cười ha ha một tiếng: “Tiểu tử này cho rằng hắn có thể nắm rõ lòng người, cho nên lần thứ tư cho rằng tên thần quân kia sẽ chủ động đi về phía có bẫy rập, đáng tiếc cơ hội của hắn nhiều nhất chỉ có năm phần mà thôi.”
“Vậy thì có liên quan gì sao? Nếu như hắn thất bại, bản thân hắn có Ẩn Nặc Thần Trận che giấu, nhiều nhất là có thể tránh được đòn đánh của tên thần quân kia thôi.” Thích Khai Thương nói.

Hoắc Chước thở ra một hơi, mặc dù cái rừng bia này có nhiều bẫy rập, nhưng mà đối với một thần quân như hắn mà nói, thật sự không có gì uy hiếp cả. Hắn dùng cách ngu ngốc nhất, cũng đã đi được đến nơi này. Hắn thấy, cứ làm như thế này, qua nửa ngày nữa, hắn có thể vượt qua được cái rừng bia này.
Điều duy nhất khiến hắn không thoải mái chính là không tìm được tên sâu kiến Lam Tiểu Bố kia. Trên người Lam Tiểu Bố có ấn ký thần niệm của hắn, vậy mà hắn không thể cảm ứng được. Hắn đoán có lẽ là do khu vực kiểm tra này có vấn đề, mới khiến hắn không cảm nhận được ấn ký thần niệm.
Mặc kệ, đầu tiên cứ vượt qua vòng thứ hai này rồi nói tiếp, nếu như có thể chặn dược Lam Tiểu Bố ở vòng thứ ba, vậy cũng có thể báo thù được cho Hương Hương. Trong mắt hắn, Lam Tiểu Bố chính là một người đã chết.
Trường mâu Lang Nha trong tay đánh ra, không gian xung quanh lập tức xuất hiện gợn sóng dao động, một phần nhận mang xuyên qua. Sau đó hắn lại đánh một phương hướng khác, cũng không có dấu hiệu trận pháp dao động, ngược lại là dao động trận pháp ở chỗ gần đó thì càng rõ ràng hơn.
Hoắc Chước không chút do dự chọn chạy theo một phương hướng khác, với kinh nghiệm của hắn, hướng hắn chọn nhất định là phương hướng chính xác.
“Phốc!” Cả người Hoắc Chước còn chưa chạm xuống đất, từng đạo nhận mang đã bắn đến. Cho dù Hoắc Chước có tránh né kịp thời, đạo nhận mang này vẫn cắt qua bắp đùi của hắn.
KHông đợi Hoắc Chước rơi xuống đất, từng đạo vòng xoáy giảo sát bao trùm đến, Hoắc Chước kinh hãi, sao hắn lại không biết mình đã chọn sai phương hướng. Lấy pháp bảo phòng ngự ra, cả người liều mạng xông ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận