Khí Vũ Trụ

Chương 1512 - Lại dùng đến Đại Thiết Cát Thuật. (2)

“Tần thành chủ bây giờ ở đâu?” Lam Tiểu Bố nghe thấy Tần Tự Hề bị trọng thương, trong lòng kinh hãi nhanh chóng hỏi.
Tên tu sĩ này nhanh chóng đáp, “Tần thành chủ sau khi đánh trọng thương một nam một nữ kia, đã bị đạo quang cuốn đi, mà một nam một nữ kia cũng chạy trốn. Bây giờ không có ai ngăn cản đạo quang, đạo quang lại càng bộc phát đáng sợ hơn. Không ngừng hút đi vận may của Bất Thanh Thần Giới…”
Nói đến đây, tu sĩ này dường như nhớ ra điều gì đó, nhanh chóng bổ sung ”Có tu sĩ đứng ngoài quan sát nói, khi Tần thành chủ đánh một nam một nữ kia trọng thương có nói một câu, Thân Bất Thanh, ngươi còn mặt mũi mà quay về sao?”
Sắc mặt Lam Tiểu Bố khó coi, hắn không ngờ lại là Thân Bất Thanh. Nếu như nam tử là Thân Bất Thanh, vậy nữ tử kia nhất định chính là Lãnh Khinh Điệp.
“Vậy Đại Hoang Thần Đạo thành thế nào rồi?” Lam Tiểu Bố có chút bận tâm đến Đại Hoang Thần Đạo thành, đó mới là của cải, là nhà của hắn.
Tu sĩ Thiên Thần đáp, “Bởi vì đạo quang xuất hiện ở bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành, cho nên Đại Hoang Thần Đạo thành là nơi nguy hiểm nhất,. rất nhiều người đều chạy trốn.”
“Đa tạ.” Lam Tiểu Bố cảm ơn một câu, Luân Hồi Oa lập tức cuốn lên một đạo quang mang hư không, chỉ chớp mắt đã biến mất.

Lòng Lam Tiểu Bố nóng như lửa đốt, hầu như dùng tốc độ thuấn di đến bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành.
Một đạo quang màu tử kim từ trên hư không cắm xuống, giống như có một con đường nào đó nối Bất Thanh Thần Giới với một nơi nào đó trong hư không. Vô cùng vô tận đạo vận vờn quanh bên trong thông đạo màu tử kim này, thậm chí Lam Tiểu Bố còn có thể cảm nhận được vận may của Thần giới không ngừng bị đạo quang màu tử kim này cuốn đi.
Nếu như nhìn từ trên cao xuống, đây tuyệt đối chính là hình ảnh đẹp nhất trong hư không.
Bọn người Lam Tiểu Bố cách cái thông đạo màu tử kim này rất xa, nhưng vẫn có thể cảm nhận được đạo vận trên người mình đang tiêu tán.
Khó trách không có người nào dám ở chỗ này, Đại Hoang Thần Đạo thành ở xa xa vẫn còn, nhưng mà đã bị một cái thần trận cấp tám khóa lại, thần niệm cũng không tràn vào được. Lam Tiểu Bố đoạn, cái thần trận cấp tám này nhất định là do Tần Tự Hề làm.
“Đây không phải là đạo quang.” Lam Tiểu Bố nhìn thấy cái thông đạo màu tử kim này, đã biết đây không phải là đạo quang của Thánh Nhân cướp đoạt vận may của Bất Thanh Thần Giới. Thứ này hắn đã từng nhìn thấy, hơn nữa còn từng tranh đoạt với Hủy Diệt Thánh Nhân Vọng Luân.
Cái này so với đạo quang còn quý giá hơn cả ngàn lần, đây là đạo tắc Hồng Mông từ thuở khai thiên tích địa, lúc trước Vũ Trụ Duy Mô của hắn không thể kéo được cái đạo tắc Hồng Mông này, không ngờ cái đạo tắc Hồng Mông này lại xuất hiện ở Bất Thanh Thần Giới, thậm chí còn nối Bất Thanh Thần Giới với một giới vực khác.
Ánh mắt Lam Tiểu Bố dọc theo cái đạo tắc Hồng Mông này nhìn lên trên, hắn chỉ có thể cảm nhận được đạo vận đang điên cuồng lưu chuyển, quy tắc không ngừng biến hóa, thậm chí cái đạo tắc Hồng Mông này cũng đang không ngừng diễn sinh ra vô cùng vô tận quy tắc thiên địa.
Lam Tiểu Bố thở dài một hơi, hắn có thể khẳng định, Tần Tự Hề suy đoán đúng, cái đạo tắc Hồng Mông này đã hình thành nên một thông đạo lớn liên kết với Trường Sinh giới. Có lẽ có một ngày, Trường Sinh giới sẽ vì cái đạo tắc Hồng Mông này mà hoàn toàn dung hợp với Bất Thanh Thần Giới.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là vận may của Bất Thanh Thần Giới không bị cướp đi, vận may của Bất Thanh Thần Giới mà bị cướp đoạt, vậy thì Bất Thanh Thần Giới sẽ bị sụp đổ.
Đạo tắc Hồng Mông là đạo tắc khai thiên tích địa, tuyệt đối không cướp đi vận may của Bất Thanh Thần Giới. Bây giờ vận may của Bất Thanh Thần Giới không ngừng bij đạo tắc Hồng Mông cuốn đi, vậy đã nói rõ một chuyện, ở Trường Sinh giới có người phát hiện ra cái đạo tắc Hồng Mông này, đồng thời biết cái đạo tắc Hồng Mông này nối đến Bất Thanh Thần Giới.
Gia hỏa này không có ý tốt, hắn dựa vào đạo tắc Hồng Mông cướp đi vận may của Bất Thanh Thần Giới, đồng thời muốn dựa vào những vận may này mà luyện hóa đạo tắc Hồng Mông.
Trong lòng Lam Tiểu Bố cười lạnh, cho dù đối phương là Thánh Nhân gì, chuyện này đã bị hắn phát hiện thì đừng mong có thể tiếp tục.
Lam Tiểu Bố ra hiệu cho mọi người tránh ra, sau đó cất Luân Hồi Oa đi, hai tay kết thủ quyết điên cuồng càn quét ra ngoài.
Khi đạo vận của Lam Tiểu Bố không ngừng lưu chuyển, quanh người Lam Tiểu Bố đã hình thành nên một loại khí thế cắt chém đáng sợ. Cho dù là Hồ Thanh Gia, Đàm Khổ và Kiều Ngạo Luân đã tránh đi rất xa, vẫn có thể cảm nhận được khí thế đạo vận Thiết Cát đáng sợ trên người Lam Tiểu Bố, không tự chủ được mà tiếp tục lùi lại.
Ba người bọn họ đều có cảm giác, đó chính là một khi đạo thần thông này của Lam Tiểu Bố bộc phát ra, toàn bộ vũ trụ sẽ bị hắn chém đứt làm hai.
Hồ Thanh Gia tự lẩm bẩm, “Đại Thiết Cát Thuật…”
Nàng đã từng nghe nói đến Đại Thiết Cát Thuật, biết đây là thần thông khai thiên trong truyền thuyết, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ đến, có một ngày nàng có thể nhìn thấy có người thi triển Đại Thiết Cát Thuật trước mặt mình.
Nhưng mà nghĩ đến người thi triển Đại Thiết Cát Thuật chính là Lam Tiểu Bố, Hồ Thanh Gia lại cảm thấy bình thường. Ngay cả Đệ Nhị Đạo Điển mà Lam Tiểu Bố cũng có, thậm chí còn đưa Đệ Nhị Đạo Điển cho nàng tu luyện, cho dù có được Đại Thiết Cát Thuật cũng chẳng có gì không đúng.
Nếu như giống như người bình thường, vậy thì đó không phải là Lam Tiểu Bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận