Khí Vũ Trụ

Chương 953: Chỉ là tùy tùng của Lam Tiểu Bố (2)

Lam Tiểu Bố ra ngoài, hơn nữa đạo lữ và thú sủng của Lam Tiểu Bố cũng rời khỏi Đại Côn Hải Cảnh, có thể thấy được tên gia hỏa Độc Tộ kia tuyệt đối không tốt đẹp gì.
Nguyên Bố cho dù có to gan đến đâu, cũng không dám ra tay với Lam Tiểu Bố. Bây giờ hắn kiêng kỵ hai người, một là Lam Tiểu Bố, người còn lại chính là Độc Tộ kia.
Mặc dù Phong Huyễn rất muốn lấy được cái bồ đoàn kia, nhưng cũng không dám ra tay với Lam Tiểu Bố. Lời Lam Tiểu Bố nói có chút nghiêm trọng, hơn nữa lúc Lam Tiểu Bố nói chuyện, ánh mắt hình như còn nhìn về phía hắn.
Lúc này Phong Huyễn đâu còn dám chần chừ, nhanh tới trước thi lễ rồi nói, “Lam huynh, đây chỉ là hiểu lầm, vừa rồi chúng ta không phải muốn nói ra tay với ngươi, mà là với một tên cuồng đồ.”
Nói xong Phong Huyễn chỉ về phía nam tử gầy trơ xương đang ngồi tên bồ đoàn kia.
“Tra Tra, có người muốn ra tay với ngươi sao?” Ánh mắt Lam Tiểu Bố cũng nhìn về phía nam tử gầy trơ xương kia.
Đây chính là Tra Dự đã đi cùng hắn đến Đại Côn Hải Cảnh, bởi vì Lam Tiểu Bố nóng vội muốn cứu Lạc Thải Tư, cho nên đã ném Tra Dự lại ở trên quảng trường ngoài Đại Côn Hải Cảnh.
“Lam huynh, ai. Chỉ là do thấy ta có một cái bồ đoàn không tệ mà thôi, bọn hắn ai cũng muốn lấy, chỉ là đang kiếm cớ thôi.” Tra Dự thở dài nói.
Cho dù là Nguyên Bố hay Phong Huyễn đều ngây ngẩn cả ngươi, thực lực Tra Dự cường đại như vậy, lại là tùy tùng của Lam Tiểu Bố.
Không đợi Lam Tiểu Bố nói chuyện, Bái Tỳ vừa bắt lấy Bái Trình Tàng vừa bò dậy kia, tát một cái vào mặt Bái Trình Tàng, “Ta còn tưởng rằng có người thật sự muốn ức hiếp ngươi, hóa ra là do ngươi nhòm ngó đến bảo vật của người khác, ngươi là cái đồ không có chí tiến thủ.”
Sau khi đánh xong Bái Trình Tàng, Bái Tỳ tỏ vẻ hổ thẹn khom người thi lễ với Lam Tiểu Bố, “Lam huynh, chuyện này là do Loan Tiểu đảo ta không đúng, ta không biết rõ tình hình mà đã ra tay.”
Tra Dự chậc chậc một tiếng, “Ha ha, chỉ là sợ mà thôi, cũng đừng có mà dát vàng lên mặt mình như vậy.”
Đối với Tra Dự mà nói, sợ Lam Tiểu Bố là chuyện rất bình thường, không sợ mới là không bình thường. Ngay cả Cơ Vận mà Lam Tiểu Bố còn dạy dỗ được, ai mà dám không sợ?
Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía Bái Trình Tàng, bây giờ hắn đã biết người lấy đi Thiên Cương trận kỳ ở Nguyệt Linh Tiên Vực thuộc thế lực nào rồi, Loan Tiểu đảo.
Nếu như không phải hắn, Loan Tiểu đảo đã lấy đi mấy lá trận kỳ rồi, ngay khi hắn biết được, bao gồm cả Mộ Bất Vũ đã bị hắn giết chết. Mộ Bất Vũ cải trang thành cướp đường hư không, cũng là từ Loan Tiểu đảo mà ra.
Loan Tiểu đảo cần nhiều Thiên Cương trận kỳ như vậy để làm gì?
“Lam huynh, tên Độc Tộ kia vẫn còn ở trong Đại Côn Hải Cảnh sao?” Mặc dù biết lúc này mà hỏi thì không lễ phép lắm, nhưng Nguyên Bố chỉ có thể kính cẩn đến đây hỏi thăm Lam Tiểu Bố.
Trước mặc kệ thực lực của Lam Tiểu Bố và Độc Tộ là như thế nào, đối với Đại Côn Tiên Cung mà nói, bọn hắn càng kiêng kị Độc Tộ hơn. Lam Tiểu Bố làm việc còn coi trọng một chút quy củ, coi trọng đến nhân quả, mà Độc Tộ kia thì làm việc hoàn toàn dựa vào nắm đấm của mình. Chỉ cần nắm đám của hắn cứng, đó chính là đạo lý của hắn.
“Độc Tộ đã rời khỏi Đại Côn Hải Cảnh rồi, hắn bị thương một chút, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối sẽ không đến tìm ngươi đâu, ngươi cũng không cần phải lo lắng.” Lam Tiểu Bố nói, Độc Tộ dùng Huyết Độn chạy thoát, bọn người Nguyên Bố không phát hiện ra cũng là chuyện bình thường.
“Đa tạ Lam huynh.” Nguyên Bố nhanh chóng cảm tạ một lần nữa.
Đây là tin tức tốt duy nhất mà hắn nghe thấy trong ngày hôm nay.
Khi Phong Huyễn của Loan Tiểu đảo vẫn còn đang lo lắng bất an, Lam Tiểu Bố đã lấy Luân Hồi Oa ra, “Tra Tra, chúng ta đi thôi.”
Bây giờ mọi chuyện đã sẵn sàng, phải nhanh chóng phá hư đại trận lượng kiếp trước đã. Hắn có một cảm giác, những cường giả này lần lượt xuất hiện, lượng kiếp của Tiên gới có lẽ một khắc sau sẽ đến.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố rời đi, Phong Huyễn thở phào một hơi. Nhưng hắn lại không biết, Lam Tiểu Bố đã quyết định đi Loan Tiểu đảo của hắn một chuyến.
Loan Tiểu đảo thu thập Thiên Cương trận kỳ, nhất định có vấn đề.
“Tra Tra, ta hỏi ngươi một vấn đề. Ngươi có biết một cái Thần Đình tên là Đại Uyên Thần Đình hay không?” Sau khi kích phát Luân Hồi Oa, Lam Tiểu Bố mới nhớ đến cái Thần Đình Ấn mà mình lấy được kia.
Tra Dự xem thường loại đảo chủ như Phong Huyễn, nhưng lại không dám lạnh nhạt với Lam Tiểu Bố, người trước mắt ày có thể dạy dỗ được Cơ Vận, thậm chí còn cướp đi được Trận Bàn May Mắn.
Bây giờ Lam Tiểu Bố hỏi hắn, hắn nhanh chóng đáp lại, “Biết, năm đó Đại Uyên Thần Đình chính là một trong những Thần Đinh mạnh nhất ở Thần giới. Người đến Thần giới là biết, Thần giới có một cái Đại Uyên Thần Môn, thần môn này cũng vô cùng cường đại. Thần môn này có thể cường đại như vậy, cũng chỉ là một tông môn dưới trướng Đại Uyên Thần Đình mà thôi. Nhưng sau này trong nội bộ cái Thần Đình này hình như xảy ra một vài vấn đề, Đại Uyên Thần Môn phản bội Đại Uyên Thần Đình. Đại Uyên Thần Đình cũng xuống dốc, khi ta rời khỏi Thần giới, Đại Uyên Thần Đình đã sớm hữu danh vô thực, có rất nhiều nơi bị người ta đoạt đi.
Đối với Thần giới mà nói, có được càng nhiều nơi có thần linh khí thì nội tình càng hùng hậu. Địa bàn của Đại Uyên Thần Đình mất đi càng nhiều, thực lực cũng xuống dốc. ta đoán, bây giờ Đại Uyên Thần Đình chắc chỉ còn trên danh nghĩa thôi.”
“Không phải chỉ còn trên danh nghĩa, tồn tại chính là tồn tại, diệt vong chính là diệt vong.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Mặc dù hắn không đi Thần giới, nhưng đến địa bàn của một Thần Đình mà còn bị cướp đi thì tồn tại cái quái gì nữa.
Tra Dự lắc đầu, “Không phải như vậy, Đại Uyên Thần Đình khác với những Thần Đình khác, quyền lực của thần đình này tập trung hết vào trong Thần Đình Ấn. Chỉ cần Thần Điình Ấn của Đại Uyên Thần Đình vẫn còn, Đại Uyên Thần Đình sẽ không biến mất. Tất cả mọi người của Đại Uyên Thần Đình, chỉ nhận Thần Đình Ấn, còn ai là Thần ĐÌnh Vương của Đại Uyên Thần Đình, hoàn toàn không có ai quan tâm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận