Khí Vũ Trụ

Chương 1050 - Cứu người.

Nguyên hồn bị Diệt Duyên Thiên Ngân giam lại không biết có thể cứu được hay không? Lam Tiểu Bố nhìn thấy nữ nhân trước mặt bi thảm như vậy, trong lòng có chút thương cảm.
Thần niệm quét đến phía dưới pho tượng này, là một cái thần trận vượt quá cấp năm, đây là thần trận gì, Lam Tiểu Bố cũng không rõ ràng.
Vũ Trụ Duy Mô bắt đầu tạo dựng mô hình kết cấu của thần trận này, chỉ nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố đã biết mình muốn tạo dựng ra thần trận bên dưới pho tượng này, ít nhất phải cần mười năm.
Chuyện này khiến Lam Tiểu Bố hoài nghi phía dưới pho tượng này có ẩn chứa bí mật nào đó, rất có thể có liên quan đến độc âm Hoán Thần Thảo.
Trong lúc nhất thời Vũ Trụ Duy Mô không thể nào tạo dựng ra được kết cấu thần trận bên giới pho tượng này, vậy thì để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra cách cứu Nguyên hồn bị Diệt Duyên Thiên Ngân giam lại trước đi. Nếu như có thể cứu được nguyên hồn của nữ nhân này. Lam Tiểu Bố không ngại tiện tay dốc chút sức lực. Nếu như không thể cứu, bây giờ chuyện hắn muốn làm chính là làm sao để xử lý cái thần trận này.
Tốc độ Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình thần trận cao cấp cực kỳ chậm chạp, nhưng mà khi tạo dựng cách giải cứu nguyên hồn bị Diệt Duyên Thiên Ngân giam lại thì rất nhanh, hơn nữa còn có mấy cách khác nhau.
Cái Lam Tiểu Bố có thể làm được chỉ có một loại, những biện pháp khác, hắn đều không có vật liệu. Thứ có thể giải thoát nguyên hồn bị Diệt Duyên Thiên Ngân giam lại, đều là những bảo vật trong truyền thuyết. Trong đó có một loại chính là dựa vào Chân Minh Chi Mộc, cũng may Lam Tiểu Bố vừa hay có Chân Minh Chi Mộc.
Hắn chẳng những có Chân Minh Chi Mộc, mà còn có rất nhiều, Chân Minh Chi Mộc hắn có còn ghép thành một cái thùng gỗ lớn.
Thùng gỗ này có chỗ lợi gì, Lam Tiểu Bố không thèm để ý một chút nào. Hắn trực tiếp gỡ một miếng trên miệng thùng gỗ, sau đó dựa theo cách mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, luyện hóa cái Chân Minh Chi Mộc này thành một cái mái chèo, phủ mái chèo này lên đầu pho tượng, sau đó dựa theo một cách thức nhất định chậm rãi vận chuyển thần nguyên thẩm thấu vào trong đầu pho tượng.
Quá trình này nhất định phải từ từ nhẹ nhàng, nếu không, cho dù có dùng Chân Minh Chi Mộc, nguyên hồn bị Diệt Duyên Thiên Ngân giam lại cũng sẽ bị tản mất.
Mất tròn năm ngày, Lam Tiểu Bố mới có thể cảm nhận được đầu pho tượng này từ từ hạ xuống, một bóng dáng nguyên hồn mơ hồ dần dần từ trong Diệt Duyên Thiên Ngân tràn ra ngoài.
Sau khi nguyên hồn này được Lam Tiểu Bố cứu thoát ra khỏi Diệt Duyên Thiên Ngân, Lam Tiểu Bố không để ý đến Diệt Duyên Thiên Ngân còn sót lại, thần nguyên của hắn thô bạo đánh Chân Minh Chi Mộc vào pho tượng. Một khắc sau, pho tượng tựa như băng tuyết tan ra, Chân Minh Chi Mộc bị thiêu hao hết, đống Diệt Duyên Thiên Ngân còn dư lại được Lam Tiểu Bố thu thập đi.
Nguyên hồn được cứu ra vẫn đang ở trạng thái vô thức, nhưng mà Lam Tiểu Bố biết, không có chuyện gì nữa rồi. Nguyên hồn này chỉ cần nuôi dưỡng một khoảng thời gian, sẽ tự động thức tỉnh.
Lam Tiểu Bố đặt cái nguyên hồn này vào trong Vũ Trụ Duy Mô của mình, sau đó bố trí một cái Ôn Dưỡng Thần Trận bên cạnh, sau đó lấy mấy trái Vụ Ngọc Tiên Quả hóa thành sương mù bao lấy nguyên hồn này.
Nguyên hồn này tỉnh lại lúc nào, Lam Tiểu Bố không thèm để ý, thứ khiến hắn kinh ngạc chính là thần trận hắn không hiểu bên dưới pho tượng kia.
Sau khi hắn dùng Chân Minh Chi Mộc hòa tan Diệt Duyên Thiên Ngân rồi, thần trận này đột nhiên bị phá vỡ. Rất rõ ràng, cái pho tượng kia chính là trận tâm, hắn lấy đi trận tâm, thần trận này tự nhiên sẽ bị phá vỡ.
Cũng may hắn có Chân Minh Chi Mộc, nếu không thì cho dù hắn có biết trận tâm, chỉ sợ cũng không thể làm gì.
Thần trận bị phá đi, những cấm chế đơn giản ở tầng dưới bị Lam Tiểu Bố dễ dàng phá đi. Sau đó Lam Tiểu Bố đờ đẫn nhìn tình cảnh trước mắt.
Bên dưới pho tượng kia là một không gian, không gian này có ít nhất hơn vạn mẫu, mà hơn vạn mẫu này đều trồng một loại cây, đó chính là âm Hoán Thần Thảo.
Cho dù Lam Tiểu Bố không hiểu thần trận ở dưới này, hắn vẫn có thể biết chuyện như thế nào.
Vạn mẫu âm Hoán Thần Thảo này liên tục thay phiên nhau cung cấp độc âm Hoán Thần Thảo cho Đại Hoang Thần Giác, trong này có một cái đại trận, đại trận này chuyên biến một phần âm Hoán Thần Thảo đã chín thành khí độc, những khí độc này thẩm thấu khắp Đại Hoang Thần Giác. Những nơi âm Hoán Thần Thảo đã gặt đi, sẽ gieo âm Hoán Thần Thảo mới.
Vạn mẫu âm Hoán Thần Thảo thay phiên nạp độc âm Hoán Thần Thảo cho một cái thần giác, cho dù kéo dài thêm vô số năm, độc âm Hoán Thần Thảo ở nơi này sẽ vẫn tồn tại, thậm chí là càng ngày càng đậm hơn.
Lam Tiểu Bố có chút cạn lời, giá trị của Đại Hoang Thần Giác này chỉ sợ không sánh bằng 10.000 mẫu âm Hoán Thần Thảo này nhỉ? Dùng đại pháo đánh con muỗi để hình dung cũng không thích hợp lắm, phải là dùng bom cobalt đánh vi khuẩn mới đúng.
Suy nghĩ dầu tiên của Lam Tiểu Bố chính là lấy hết vùng không gian này đi, bỏ vào trong Vũ Trụ Duy Mô của mình. Sau đó hắn phát hiện ra, thực lực của hắn hoàn toàn không thể lấy vùng không gian này được.
Nếu đã không thể lấy được vùng không gian này, vậy thì phong ấn nó lại trước đã. ĐƯơng nhiên, trước khi phong ấn, hắn phải đào hết tất cả âm Hoán Thần Thảo đi.
10.000 mẫu âm Hoán Thần Thảo, cho dù đã có hơn ngàn mẫu bị trận pháp luyện hóa thành độc âm Hoán Thần Thảo, phần còn lại cũng có thể chất thành một ngọn núi nhỏ trong Vũ Trụ Duy Mô của Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố bỏ ra mấy ngày dọn dẹp sạch sẽ vùng không gian này, ngay cả một hạt giống của âm Hoán Thần Thảo ở đây cũng không bỏ qua.
Sau khi thu hoạch tất cả âm Hoán Thần Thảo rồi, Lam Tiểu Bố bắt đầu bố trí Phong Ấn Thần Trận, phong ấn nơi này lại.
Trình độ trận đạo của hắn không cao, nhưng mà muốn phong ấn nơi này lại thì vẫn được. Hơn nữa tương lai hắn là giác chủ của Đại Hoang Thần Giác, chỉ cần hắn phong ấn nơi này lại, cũng sẽ không có người xuất hiện ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận