Khí Vũ Trụ

Chương 1199 - Tất cả đều có thể xử lý. (2)

Bọn người Tể Tấn Trần ngoài mặt thì im lặng, nhưng sâu trong nội tâm của họ đều như đang có sóng to gió lớn ập đến. Bọn hắn không ngờ được rằng, trên người Lam Tiểu Bố còn mang theo thân thể của một Thánh Nhân.
Sau khi nói ra bốn chữ Khâu Huyền Thánh Nhân, Ma Hề lại im lặng.
Qua tròn một nén nhang, Ma Hề Thánh Nhân mới chậm rãi nói, “Khâu Huyền Thánh Nhân thật sự đã lấy sinh mệnh của mình dung hợp năm đại vũ trụ?”
Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Ta đến từ Ngũ Vũ Tiên giới mà Khâu Huyền Thánh Nhân đã dung hợp được, chuyện này liên quan đến thanh danh của Thánh Nhân, ta không dám nói dối. Hắn vốn dĩ tên là Mạc Khâu, bởi vì khi dung hợp năm đại vũ trụ, bị người khác can thiệp, cuối cùng thất bại trong gang tấc, Ngũ Vũ Tiên giới còn có tỳ vết. Nhưng mà cho dù như thế nào, năm đại vũ trụ sụp đổ, Ngũ Vũ Tiên giới cũng là nơi bảo trụ sinh mệnh của các sinh linh từ năm đại vũ trụ trước đó…”
Lời nói của Lam Tiểu Bố đột ngột dừng lại, bởi vì giờ phút này Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng hoàn toàn mô hình kết cấu của gian phòng này.
Không ngờ Ma Hề Thánh Nhân lại bị khóa lại, nếu như không phải mô hình kết cấu biểu hiện ra, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không thể nào biết được những sợi tơ mà mắt thường không thể nhìn thấy đang xuyên qua thân thể Ma Hề Thánh Nhân, thậm chí trong thức hải cũng dày đặc sợi tơ.
Điều này khiến Lam Tiểu Bố nhớ đến Ôn Khả Xu, Ôn Khả Xu bị khóa trong Đại Hoang Thần Giác, trở thành thân thể phát tán độc âm Hoán Thần Thảo. Không chỉ vậy, nàng còn bị Diệt DUyên Thiên Ngân đổ vào thân thể và hồn phách, loại dày vò đáng sợ và đau đớn này quả thật mất hết nhân tính.
Ôn Khả Xu mặc dù bị tra tấn mất hết nhân tính như vậy, nhưng dù sao cũng đã mất đi mọi ý thức, hoàn toàn bị dày vò trong vô thức.
Mà Ma Hề Thánh Nhân trước mắt này, là đang sống sờ sờ mà chịu tội. Vô số sợi tơ xuyên qua thân thể và thức hải, thậm chí còn xuyên qua hồn phách nguyên thần, loại đau đớn đáng sợ này đến người binh thường cũng chưa chắc chịu được một giây, đừng nói là giống như Ma Hề Thánh Nhân, phải chịu đựng trong thời gian dài như vậy, còn phải cố gắng nói chuyện cùng bọn họ.
Ma Hề lại nhắm mắt lại một lần nữa, cho dù Lam Tiểu Bố không nhìn, cũng có thể cảm nhận được cả người Ma Hề Thánh Nhân đang run rẩy, đó là do bây giờ nàng nói chuyện cùng bọn họ đã tiêu hao quá nhiều sức lực.
Lam Tiểu Bố rất muốn đi ngay bây giờ, nhưng mà hắn biết bây giờ hắn không có bất cứ lý do gì để đi.
Lại qua một canh giờ nữa, Ma Hề Thánh Nhân mới chậm rãi nói, “Đạo quang là do có Thánh Nhân muốn cướp đi vận may của Bất Thanh Thần Giới, nhưng đối với Thánh Nhân mà nói đây là con dao hai lưỡi. Nếu như có người có thể dựa vào ngoại vật cướp đi đạo quang của đối phương, vậy thì có thể lấy được một chút hy vọng sống…”
Giọng nói của Ma Hề Thánh Nhân càng ngày càng nhỏ, cuối cùng lại biến mất lần nữa.
Lời này thật giống như một tia sét đánh vào sâu trong đầu Lam Tiểu Bố, Thánh Nhân quả nhiên là Thánh Nhân. Vì sao mình chỉ muốn trốn đi và nhờ người khác giúp đỡ? Bởi vì đó là đạo quang cho nên hắn sợ sao? Hắn vì sao không nghĩ đến rằng thật ra đạo quang cũng có thể xử lý?
Lam Tiểu Bố cất thân thể của Mạc Khâu đi, khom người thi lễ, “Đa tạ Thánh Nhân đã chỉ điểm, tương lai nếu như có một ngày có thể quay lại nơi này, nhất định sẽ phân ưu giúp tiền bối.”
Nói xong câu đó, Lam Tiểu Bố nói với đám người Tể Tấn Trần, “Chúng ta đi thôi.”
Lúc nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã đi trước một bước, không thể ảnh hưởng đến Ma Hề Thánh Nhân nữa.
Tể Tấn Trần thấy có ở lại nơi này cũng không có chút ý nghĩa nào, cũng chỉ có thể thi lễ với Ma Hề Thánh Nhân, sau đó đi theo Lam Tiểu Bố.
Ma Hề lại mở to mắt, nhìn bóng lưng Lam Tiểu Bố, nàng có chút nghi ngờ lời vừa rồi của Lam Tiểu Bố có phải là vì đã nhìn ra được nàng đang bị giam ở chỗ này. Thế nhưng Lam Tiểu Bố mới có cảnh giới gì? Một Thiên Thần cảnh sao có thể nhìn ra được thủ đoạn của Thánh Nhân?
Một hồi lâu sau, nàng nhắm mắt lại, khôi phục dáng vẻ yên lặng trước đó. Uy áp vừa rồi, đã tiêu hao quá nhiều tinh lực của nàng.
“Lam thành chủ, vì sao không hỏi một thêm một chút tình hình của các Đạo Quân còn lại?” Sau khi quay trở lại đại điện một lần nữa, Tể Tấn Trần đột nhiên hỏi.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, chỉ lấy một đống trận kỳ ra ném xuống. Những Đạo Quân còn lại cho dù vẫn lạc, cũng không liên quan gì đến Ma Hề Thánh Nhân. CHo dù có liên quan, hắn cũng không muốn dính vào. Bây giờ hắn nhất định phải bắt lấy tia sáng kia, cho dù thông qua bất cứ thủ đoạn nào cũng phải xử lý đạo quang.
Vừa rồi mặc dù Ma Hề Thánh Nhân nói không nhiều, nhưng đã để lộ ra vài tin tức quan trọng. Đạo quang có thể xử lý được, hơn nữa muốn xử lý đạo quang nhất định phải thông qua ngoại lực. Cái ngoại lực này đối với Lam Tiểu Bố mà nói, đơn giản chính là pháp bảo đỉnh cấp.
Lam Tiểu Bố hắn không có gì nhiều, nhưng pháp bảo đỉnh cấp thì có rất nhiều. Điều quan trọng nhất là, trước đó hắn không dùng Vũ Trụ Duy Mô để tạo dựng ra mô hình kết cấu của đạo quang kia.
Nếu như hắn dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu của đạo quang, có lẽ thật sự xử lý được đạo quang đó cũng nên.
Lam Tiểu Bố ném trận kỳ xuống, cửa lớn cung điện lại mở ra, Lam Tiểu Bố lập tức xông ra ngoài. Tể Tấn Trần, Thích Khai Thương, Quân Vu và Niệm cũng nhanh chóng xông ra khỏi cung điện.
“Ai, mặc dù gặp được Ma Hề Thánh Nhân, nhưng không có thu hoạch được gì.” Tể Tấn Trần thở dài.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Không, lần này chúng ta chẳng những có thu hoạch, mà còn thu hoạch được rất nhiều.”
“Thu hoạch được gì?” Thích Khai Thương hỏi.
Lam Tiểu Bố giải thích, “Các ngươi chắc cũng đã biết, những Đạo Quân còn lại của Thần giới đã mất tích, còn cả Đạo Quân Bách U Thần Đình vẫn lạc không liên quan gì tới Ma Hề Thánh Nhân cả. Mặc dù Ma Hề Thánh Nhân bị người khác hãm hại, hủy đi Thiên Mặc Thần giới, nhưng nàng lại không phải hạng người gian ác.:
Mọi người gật đầu, điểm này tất cả mọi người đều nhìn ra, Ma Hề Thánh Nhân không cứu Bất Thanh Thần Giới, không phải vì hận Thanh Hành Thánh Nhân mà giận chó đánh mèo lên Bất Thanh Thần Giới, mà là nguyên nhân khác.
“Còn một chuyện quan trọng khác, sau này mọi người sẽ biết, chúng ta bây giờ quay về.” Lam Tiểu Bố nói.
Nói chuyện cùng Ma Hề Thánh Nhân đã giúp Lam Tiểu Bố hiểu ra một đạo lý, mọi chuyện đều có thể xử lý. Đạo quang đương nhiên cũng có thể xử lý, còn về chuyện xử lý đạo quang như thế nào, Lam Tiểu Bố bây giờ không biết, nhưng hắn tin rằng có thể tìm được cách.
Tể Tấn Trần ôm quyền nói, “Lam thành chủ, ta đề nghị đi xem Bi Lâm Thần Vực trước đã. Lỡ như tthật sự tìm được Bi Lâm Thần Vực, trước khi Bất Thanh Thần Giới tiêu tán, chúng ta có thể di chuyển một số người đến Bi Lâm Thần Vực.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận