Khí Vũ Trụ

Chương 1084 - Đi vào lại đi ra.

“Tốt, Diên Tinh Thần Đình có mắt như mù, Lam Tiểu Bố này Quy Hành Thần Đình chúng ta cần, nhất định phải dốc sức bồi dưỡng.” Thúc Vãng Tiêu vỗ bàn trà, lớn tiếng nói.
La Y nói, “Lần tuyển chọn này có người muốn giết Lam Tiểu Bố, có nên ra tay giúp đỡ một chút không?”
Thúc Vãng Tiêu lắc đầu, “Không cần, ta đã nói công bằng công chính, nếu như nhúng tay vào giúp đỡ, vậy thì không còn công bằng công chính nữa.”
Tất cả mọi người đều hiểu ý của Thúc Vãng Tiêu, cho dù Thúc Vãng Tiêu rất thưởng thức Lam Tiểu Bố, nhưng sẽ không vì Lam Tiểu Bố mà phá lệ thay đổi bất cứ quy tắc nào. Nếu như Lam Tiểu Bố bị vẫn lạc trong quá trình diễn ra tuyển chọn, vậy thì cũng chỉ có thể trách vận may không tốt.
Thích thống soái cười he he, “Ta thật ra rất muốn biết một tu sĩ Dục Thần như hắn, sao có thể tìm được cửa vào rừng bia.”
Những người xung quanh đều hiểu rõ lời Thích thống soái nói có ý gì, đối tượng kiểm tra chủ yếu ở vòng thứ hai này chính là dành cho tu sĩ thiên thần cảnh. Nếu như chỉ là tu sĩ Dục Thần cảnh, rất có thể ngay cả cửa vào rừng bia cũng không thể nào vào được. Bởi vì tu sĩ Dục Thần cảnh, cho dù có công kích như thế nào, lối vào của Ẩn Nặc Thần Trần này cũng sẽ không xuất hiện.
Tu sĩ Thiên Thần cảnh đến đây, chỉ cần lấy pháp bảo ra không ngừng thay đổi nơi toàn lực công kích. Vận may tốt, nói không chừng chỉ cần mấy lần là có thể tìm được cửa vào đại trận, đồng thời phá vỡ đại trận tiến vào trong rừng bia. Vận may không tốt, công kích mất tầm vài ngày, cũng có thể tìm được cửa vào rừng bia.
Vòng kiểm tra thứ hai chính là đi xuyên qua rừng bia, vận may cũng là một yếu tố kiểm tra. Nếu như người có vận may kém, tiến vào rừng bia rồi, sợ cũng không thể ra ngoài được.

Lam Tiểu Bố không biết nhất cử nhất động của hắn đều có người quan sát được, nhưng hắn có thể đoán được.
Sau khi cải trang thành một tu sĩ Dục Thần bình thường, Lam Tiểu Bố bắt đầu quan sát địa hình xung quanh.
Nơi này là một vùng bình nguyên, vùng bình nguyên này mặc dù không có thần linh khí, nhưng sự sống dào dạt. Trừ việc có đủ các loại cỏ dại ra, còn có một số cây cối không cao lắm.
Thần niệm quét qua, nhưng hoàn toàn không tìm thấy rừng bia.
Lam Tiểu Bố không vội vàng chạy đi nơi khác tìm, hắn đang suy nghĩ, nếu vòng kiểm tra thứ hai là vượt qua rừng bia Bi Lâm Thần Vực được mô phỏng lại, vậy thì phải bắt đầu từ bên ngoài rừng bia. Nếu như phải chạy thêm một khoảng mới có thể tìm được rừng bia, vậy thì không còn ý nghĩa gì nữa.
Chuyện khó nhất khi xuyên qua rừng bia là gì? Chính là các loại đại trận tự nhiên. Sau khi tiến vào trong rừng bia, rất nhiều người cả đời cũng không thể nào ra ngoài được, cũng là vì đại trận tự nhiên bên trong đó quá nhiều. Trừ bị vây giết, Giảo Sát đại trận ra, còn có đủ loại huyễn trận tự nhiên khác.
Lam Tiểu Bố khẳng định cửa vào rừng bia cách hắn không xa, hắn muốn vào trong rừng bia, nhất định phải tìm được thần trận đang che đi cửa vào rừng bia.
Xem ra muốn lấy được hạng nhất trong vòng thứ hai này, tinh thông Trận Đạo sẽ có ưu thế.
Lam Tiểu Bố tìm một canh giờ, cũng không tìm được thần trận. Nơi này có khả năng đã bị người giám sát, thậm chí cả quy tắc cũng bị người ta nắm giữ, cho nên hắn không thể nào dùng Vũ Trụ Duy Mô được.
Nếu như Lam Tiểu Bố muốn che giấu trình độ trận đạo của mình, vậy thì chỉ có thể công kích. Ở chỗ này không ngừng công kích, chỉ cần đánh đến đại trận, công kích sẽ bị cản lại. Tìm được vị trí đại trận, tiếp tục công kích, là có thể phá được đại trận tiến vào rừng bia.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không định giấu diếm trình độ trận đạo của mình, bây giờ hắn chỉ là một thần trận sư cấp một mà thôi. Cho dù tốt hơn thần trận sư cấp một một chút, thì cũng là thần trận sư cấp một. Trận pháp nơi này hắn không thể nhìn ra, vậy thì ít nhất phải là cấp hai, thậm chí là thần trận cấp ba.
Cho dù là thần trận cấp hai hay thần trận cấp ba, tu sĩ thiên thần cảnh có thể dựa vào cách công kích không ngừng để tìm kiếm vị trí của đại trận. Nhưng đối với tu sĩ Dục Thần cảnh mà nói, vậy thì chưa chắc sẽ được.
Lam Tiểu Bố lấy một lá trận kỳ ra, bắt đầu bố trí trận pháp.
Thật sự là vì hắn không tìm ra được ở đây có thần trận gì, trừ chuyện thần trận ở nơi này có cấp độ vượt qua trình độ trận đạo của hắn, còn một khả năng nữa chính là chủ nhân của nơi này đã che đi một ít đạo tắc, hạn chế cảm giác của hắn.
Cho dù là che giấu như thế nào, một khi hắn bố trí trận pháp gặp phải trở ngại, vậy thì nơi đó nhất định chính là vị trí đại trận Ẩn Nặc đang che đi lối vào rừng bia.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố không ngừng ném trận kỳ ra, Thích thống soái kinh ngạc hô lên, “Lam Tiểu Bố này lại là một thần trần sư cấp một sao? Thần trận sư tán tu, còn là Dục Thần cảnh, Đây đúng là chuyện lạ đầu tiên mà Thích KHai Thương ta mới gặp được.”
Thúc Vãng Tiêu cười ha ha, “Hắn chẳng những là thần trận sư cấp một, mà còn tìm được vị trí của Ẩn Nặc thần trận nữa.”
Lam Tiểu Bố quả thật đã tìm được vị trí của Ẩn Nặc Thần Trận, khi hắn bố trí KHông Gian Thần Trận không được, hắn đã biết được hắn tìm ra vị trí của thần trận kia rồi.
Đây không pải là Ẩn Nặc Thần Trận cấp ba, mà chỉ là một cái Ẩn Nặc Thần Trận cấp hai mà thôi. Loại Ẩn Nặc Thần Trận này, nếu như không có trận pháp trợ giúp, một tu sĩ Dục Thần cảnh bình thường cho dù có tìm mấy năm cũng chưa chắc có thể tìm được vị trí trận pháp.
Tu sĩ thiên thần cảnh có thể thử công kích ở những nơi khác nhau, đối mặt với công kích của tu sĩ thiên thần cảnh, chỉ cần đổi nơi công kích, vậy thì sẽ có lúc công kích khiến thần trận cấp hai hiện ra. Mà tu sĩ Dục Thần cảnh, cho dù người vừa hay đánh trúng Ẩn Nặc Thần Trận, cái thần trận này cũng chưa chắc sẽ hiện ra. Đây là vấn đề về lực độ công kích, lực độ công kích không đủ vậy thì đương nhiên sẽ không tìm thấy vị trí đại trận.
Thần trận cấp hai, Lam Tiểu Bố cảm thấy nếu như hắn dựa vào trận pháp, vậy thì qua một thời gian dài vẫn có thể tìm ra được cửa vào. Nhưng mà Lam Tiểu Bố không dùng trận pháp để phá vỡ cửa vào, mà hắn dựa vào cách dã man hơn, trực tiếp công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận