Khí Vũ Trụ

Chương 1819 - Chọc thủng trời.

Thiết NHiễm ngồi trên xe thú, nhắm mắt lại, bàn tay không ngàng vuốt ve nữ tử bên cạnh. Xe thú có chút rung lắc, khiến hắn ta vô cùng hài lòng. Hân ta đi dường bình thường đoạn đường vừa ra khỏi thành sẽ tự mình đi, sau đó thì bắt đầu nghỉ ngơi, kế tiếp thì đều ngồi xe thú hởng thụ.
Hết lần này đến lần khác, vào lúc này xe thú đột nhiên ngừng lại.
“Chuyện gì xảy ra?” Sắc mặt Thiết Nhiễm lạnh lẽo, mở mắt ra. Quy củ của hắn ta rất lớn, khi hắn ta không bảo ngừng, xe thú lại đột nhiên ngừng, đây là muốn hắn ta giết người mà.
“Thiếu chủ, có người cản đường.” Bên ngoài có một giọng nói sợ hãi vang lên.
Thiết Nhiễm xốc rèm xe lên, nhìn thấy một thanh niên đang đứng ở giữa đường.
“Ngươi là người chết à? Có người chặn đường, chẳng lẽ không biết giết đi rồi đi tiếp sao?” Thiết Nhiễm nổi giận, đá một cái vào hộ vệ bên cạnh xe, hộ vệ kia trực tiếp bị đạp bay ra ngoài.
Hai tên hộ vệ cảm thấy mình đã làm sai, lập tức cầm trường đao xông về phía Lam Tiểu Bố đang cản đường.
Chỉ là hai người này vừa mới vọt tới trước mặt Lam Tiểu Bố, thậm chí đao còn chưa giơ lên, đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố bước một bước nhỏ sang bên cạnh, sau đó bọn hắn kinh ngạc phát hiện, chỉ một bước nhỏ, thế mà người đối diện đã xuất hiện sau lưng bọn họ.
“Ken két!” Không đợi hai người này quay đầu, Lam Tiểu Bố đã đấm hai quyền vào cổ hai người này.
Tiếng xương cổ đứt gãy vang lên, bịch hai tiếng, hai người té xuống đất, đã không còn hơi thở.
Lam Tiểu Bố thuận tay nhặt một thanh trường đao ở dưới đất lên, chậm rãi đi về phía xe ngựa Thiết Nhiễm.
“Cố hộ pháp, Cố hộ pháp…” Thiết Nhiễm nhìn thấy Lam Tiểu Bố chỉ dùng một chiêu đã có thể giết chết hai tên hộ vệ, lập tức hoảng sợ kêu to.
Cho dù như ngốc, hắn ta cũng biết, Lam Tiểu Bố tuyệt đối là một võ giả cường đại. Đối mặt với loại võ giả này, những hộ vệ của hắn ta cho dù có nhiều chỉ sợ cũng không đủ nhìn, chỉ có Cố hộ pháp mới có thể đối phó, Cố hộ pháp chính là cường giả Uẩn Đan.
“Thiếu gia…” Đứng trong đội xe, Tô Sầm đang mờ mịt sau khi nhìn thấy Lam Tiểu Bố, theo bản năng thốt lên một câu, sau đó nàng cũng cảm thấy đầu có mình trở nên trống rỗng.
Thiếu gia không phải vẫn luôn u mê mơ màng nằm trên giường sao? Sao lại xuất hiện ở đây?
Thiết Nhiễm gọi to Cố hộ pháp đã đánh thức Tô Sầm, Tô Sầm nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, cho dù nàng biết Lam Tiểu Bố đã nằm trên giường hơn hai mươi năm, thần trí cũng mơ màng, nhưng hết lần này đến lần khác nàng vẫn xác định được người trẻ tuổi trước mắt này chính là Lam Tiểu Bố. Nàng mở miệng ra, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra gì cả.
“Ngươi không cần gọi, hắn sẽ không xuất hiện nữa đâu.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Thiết Nhiễm không tiếp tục gọi nữa, hắn ta nhìn thấy máu từ trong kiệu Cố hộ pháp chảy ra, máu chảy xuống đất, đã nhuộm đỏ một mảnh lớn. Cho dù là ngớ ngẩn, hắn ta cũng đã biết Cố hộ pháp đã sớm bị thanh niên trước mắt này giết chết.
Lam Tiểu Bố từ sau đội xe tiến lên, khi hắn đi ngang qua đội xe, đương nhiên là đã thuận tay giết chết luôn Cố hộ pháp có tu vi mạnh nhất kia. Tu vi của hắn mặc dù chỉ mới Thông Mạch, nhưng trong tiềm thức của hắn có thể dung nhập vào trong quy tắc Không Gian, đừng nói là một Uẩn Đan cảnh, cho dù tu vi có mạnh hơn gấp trăm lần đến, hắn cũng có thể im hơi lặng tiếng đến bên cạnh đối phương, mà đối phương vẫn không thể phát hiện ra. Thật sự là bởi vì không đủ lực lượng, sau khi yên lặng đánh lén giết chết Cố hộ pháp, Lam Tiểu Bố lựa chọn nghỉ ngơi một chút, sau đó mới cản đoàn xe lại.
“Vị đại ca này, Thiết Nhiễm ta nếu có gì đắc tội, ta tình nguyện nhận lỗi…” Thiết Nhiễm muốn cố gắng giữ vững tỉnh táo, nhưng mà lúc nói ra, hết lần này đến lần khác vẫn run rẩy.
Lam Tiểu Bố đi tới, trường đao trong tay đã đánh ra ngoài.
Những hộ vệ kia nhìn thấy trường đao đánh tới, có một vài người muốn tránh né, có một vài người muốn phản kích, nhưng cho dù là tránh né hay phản kích, cuối cùng cũng chỉ có một động tác, đó chính là đưa cổ của mình đến dưới đao của Lam Tiểu Bố.
Nhìn hai ba mươi tên hộ vệ từng người chết trước mặt mình, thậm chí ngay cả nữ nhân bên cạnh cũng bị Lam Tiểu Bố một đao chém chết, sắc mặt Thiết Nhiễm tái nhợt đến đáng sợ.
“Tô Sầm, ta đến rồi.” Lam Tiểu Bố nhìn Tô Sầm vẫn đang kinh ngạc nhìn mình chằm chằm, vành mắt ửng đỏ. Với tư chất của Tô Sầm ở Địa Cầu có thể tu luyện đến Hư Thần cảnh, nếu như không khôi phục ký ức của đời trước, nàng hoàn toàn không cần phải Luân Hồi một lần nữa, còn đánh mất đi trí nhớ của mình.
“Thiếu gia…” Tô Sầm vững tin, người thanh niên trước mắt này thật sự là Lam Tiểu Bố, là mẫu thân này nói cho nàng, nhất định phải chăm sóc thiếu gia cả đời.
Trường đao trong tay Lam Tiểu Bố ném ra ngoài, hướng về phía Thiết Nhiễm.
Bờ môi Thiết Nhiễm run rẩy, hắn ta cuối cùng cũng hiểu ra vì sao Lam Tiểu Bố muốn đến cản đường, hóa ra là vì mình đã cưỡng ép mua nữ tỳ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận