Khí Vũ Trụ

Chương 572: Đoạt hạng nhất rất khó. (2)

Lam Tiểu Bố một mực xem xét đến gốc tiên linh thảo thứ mười ba, hắn càng lúc càng thất vọng, những tiên linh thảo này chẳng có chút tác dụng nào, có một vài gốc có chút tác dụng, nhưng đều có dược tính xung đột với Nguyệt Tuyết Hoa. Không xung đột mới là lạ, luyện đan cũng coi trọng sự tương hợp của các thuộc tính. Nguyệt Tuyết Hoa là tiên linh thảo thuộc tính Thủy, mà phần lớn những tiên linh thảo này đều là thuộc tính Hỏa, nếu không thì cũng là thuộc tính Kim.
Rất rõ ràng, người lấy ra những tiên linh thảo này cũng biết, trong những tiên linh thảo này, thứ có giá trị nhất chính là Nguyệt Tuyết Hoa. Cho dù biết rõ Nguyệt Tuyết Hoa không thể dung hợp thành đan dược, cũng phải bày trò ác với người dự thi một phen, lấy ra mười mấy gốc tiên linh thảo có dược tính không tương thích với tiên linh thảo cấp năm này.
Những tiên linh thảo cấp năm này, không chỉ có dược tính không tương thích với Nguyệt Tuyết Hoa, mà dược tính của chúng nó cũng không tương thích với nhau. Có lẽ đối phương lo lắng sẽ xuất hiện loại người như mình, cho nên mới chuẩn bị sẵn như vậy.
Lam Tiểu Bố cau mày, nếu như không thể luyện chế ra được tiên đan ngũ phẩm mà luyện chế tiên đan tứ phẩm thì việc hắn lấy được hạng nhất là rất khó. Bởi vì cái đề mục này cũng không có tạo ra được ưu thế gì cho tiên đan vương, hắn là một tiên đan vương, những cũng không thể nào đột phá được đề mục này.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía gốc tiên linh thảo cuối cùng, Vô Căn Chân Lưu Quả.
Đây là một loại tiên linh thảo kỳ lạ, loại tiên linh thảo này trưởng thành có hình dạng như một cây gậy trúc, trên đỉnh cây gậy trúc này kết một quả tên là Vô Căn Chân Lưu Quả.
Cái cây kết ra Vô Căn Chân Lưu Quả không có rễ. Không có rễ nhưng lại có thể dựng đứng, chuyện này hoàn toàn là do cây Vô Căn Chân Lưu Quả là một loại vật liệu luyện khí. Chỉ cần trưởng thành, cây Vô Căn Chân Lưu Quả sẽ có một luồng quy tắc không gian nhàn nhạt bao quanh. Loại không gian này sẽ đảm bảo cây Vô Căn Chân Lưu Quả này không bị ngã đổ.
Cho nên, cây Vô Căn Chân Lưu Quả còn có giá trị cao hơn quả.
Lam Tiểu Bố lại vuốt Vô Căn Chân Lưu Quả trong tay rồi ngây người, hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Tục ngữ nói, cây không có rễ không dài, người không có chí không nên.
Nhưng Vô Căn Chân Lưu Quả đích thật không có rễ, chẳng những mọc tốt, mà còn kết ra một tiên quả cấp năm. Vô Căn Chân Lưu Quả đúng là không có rễ, nó tự mang theo vầng sáng của bản thân là quy tắc không gian vận chuyển, cái này đảm bảo cho nó có thể trưởng thành.
Nguyệt Tuyết Hoa không thể dung hợp với các đan dược khác, không phải vì dươc tính của Nguyệt Tuyết Hoa, mà là do Nguyệt Tuyết Hoa không thể chịu được nhiệt độ cao, chiết xuất như thế nào cũng sẽ khiến dược tính của Nguyệt Tuyết Hoa bị hao hụt. Cái này cũng giống như đặc tính không có rễ của Vô Căn Chân Lưu Quả, vô cùng đặc biệt.
Vô Căn Chân Lưu Quả không có rễ cũng có thể trưởng thành, là tiên linh thảo cấp năm, vì sao hắn không thể nào dung hợp được những đan dược này với Nguyệt Tuyết Hoa? Từ xưa đến nay, có rất nhiều đan dược dược liệu không thể nào dung hợp được, cuối cùng đều được các đan sư giải quyết. Cũng chính vì thế mà các đan sư này mới vượt xa những đan sư bình thường, trở thành ông tổ Đan Dạo.
Hơn nữa, nếu như suy nghĩ theo lối bình thường, vậy thì Lam Tiểu Bố hắn có khác gì tiên đan sư bình thường chứ? Hắn dựa vào gì mà lấy được hạng nhất?
Nếu như hắn có thể khiến Nguyệt Tuyết Hoa không bị hao hụt đi dược tính khi ở nhiệt độ cao, mà còn ở lại trong đan dược, vậy thì vấn đề dung hợp thành đan dược không phải có thể giải quyết rồi sao? Người khác thì không, nhưng hắn thì có thể mà, hắn có thể chạm đến quy tắc không gian.
Nhưng nếu làm như vậy, chuyện hắn có thể chạm đến quy tắc không gian cũng sẽ bị lộ ra ngoài, đây cũng là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Lam Tiểu Bố thở dài, cho dù hắn tình nguyện bại lộ chuyện mình có thể chạm đến quy tắc không gian, hắn cũng không luyện chế ra viên đan dược này. Vô Căn Chân Lưu Quả không có rễ có thể trưởng thành, mà Lam Tiểu Bố hắn hình như còn không bằng cả Vô Căn Chân Lưu Quả nữa.
Hắn lại nhìn về phía những tiên linh thảo cấp bốn kia, từng gốc một đều được Lam Tiểu Bố xem xét qua, khi ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn đến Huyền Vụ Chân Ti, suýt chút nữa đã chửi ầm lên. Những người ra đề mục này chính là chó má, ngay cả Huyền Vụ Chân Ti mà cũng lấy ra. Huyền Vụ Chân Ti là một loại tiên linh thảo cấp bốn, ở đâu cũng có thể thấy được. Trên thực tế thì loại tiên linh thảo này còn không bằng cả gân gà, bởi vì tiên linh thảo này không có bất cứ giá trị nào cả. Luyện đan mà bỏ thêm tiên linh thảo này vào, chỉ khiến đan dược càng khó luyện chế hơn.
Nếu như nhất định phải nêu ra được ưu điểm của tiên linh thảo này, đó chính là tiên đan có thêm Huyền Vụ Chân Ti sẽ có tiên vận ở trong đó, hương vị cũng trở nên nhẹ nhàng dễ chịu hơn nhiều. Cái này phải là tiên đan sư nào đó quá nhàm chán mới có thể bỏ thêm Huyền Vụ Chân Ti vào trong đan dược của mình mà thôi?
Là một tiên đan vương cấp bảy, Lam Tiểu Bố cũng không thể dựa vào những tiên linh thảo ở trước mắt này để xây dựng ra một tiên đan ngũ phẩm có giá trị cực cao.
Hắt dứt khoát để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng lên mô hình giá trị của những tiên linh thảo này, sau đó nhíu mày tiếp tục suy nghĩ. Nếu như không thể lấy được hạng nhất, mấy thứ hạng khác đối với hắn mà nói không có chút ý nghĩa nào cả. Hắn nghĩ đến phần thưởng dành cho hạng nhất kia, chứ không phải thật sự muốn có một thứ hạng cao trong lần thi đấu đan dược này, rồi có cơ hội tiến vào bí cảnh Hỗn Độn kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận