Khí Vũ Trụ

Chương 821: Tiên vực quỷ dị. (2)

Ngũ Vũ Tiên giới có ba cường giả tiên đế Cung Duẫn Kỳ, Yến Huyên và Nhiếp Tương Vũ trông coi, còn có tiên trân hộ giới cấp chín của hắn, Lam Tiểu Bố tin rằng, cho dù tiên vực khác có mạnh đến mức nào, cũng đừng mong có thể xé mở được phòng hộ của Ngũ Vũ Tiên giới.
Còn về Tịch Thần cốc, nếu như tới, hắn sẽ nhận được tin tức đầu tiên.
Cho nên sau khi dặn dò ba người Cung Duẫn Kỳ xong, Lam Tiểu Bố rời khỏi Ngũ Vũ Tiên giới.
Lượng kiếp tiên giới sẽ đến vào lúc nào, Lam Tiểu Bố cũng không biết rõ, nhưng hắn không thể nào cứ một mực ở lại Ngũ Vũ Tiên giới mà chờ.
Sau khi rời khỏi Ngũ Vũ Tiên giới, chuyện đầu tiên Lam Tiểu Bố làm chính là đi tìm Tịch Thần cốc. Tìm được vị trí của Tịch Thần cốc trước, bố trí một ít Khốn Sát tiên trận rồi tính tiếp.
Không giải quyết được Tịch Thần cốc, hắn hoàn toàn không dám đi làm chuyện riêng của mình. Tịch Thần cốc còn tồn tại, lúc này đi tìm Lạc Thải Tư, đó chính là hại người hại mình.
Ở trong mắt Lam Tiểu Bố, nơi rác rưởi như Tịch Thần cốc, diệt một vạn lần cũng không nhiều.
Lần này rời khỏi Ngũ Vũ Tiên giới, Lam Tiểu Bố không dùng Phong Loan nữa, mà là lấy Luân Hồi Oa ra. Luân Hồi Oa là một món pháp bảo phi hành đỉnh cấp, hơn nữa năng lực phòng ngự tuyệt đối không phải thứ mà pháp bảo tầm thường có thể so sánh. Vấn đề duy nhất chính là, cái pháp bảo phi hành Luân Hồi Oa này thật sự là có chút xấu xí. Không chỉ như vậy, bên trong Luân Hồi Oa còn chẳng có gì cả, thật sự mà nói, dùng pháp bảo phi hành này, thật sự chính là ngồi trong một cái nồi mà bay đi mà.
Lam Tiểu Bố luyện chế một tòa động phủ đơn giản đặt bên trong Luân Hồi Oa, chỉ là hắn thật sự không muốn nằm trong nồi phi hành thôi.
Tịch Thần cốc cách Ngũ Vũ Tiên giới quá xa, nếu như lấy tốc độ của Phong Loan, chỉ sợ cần đến bốn năm năm mới đến được.
Trước đó Lam Tiểu Bố chỉ đoán tốc độ của Luân Hồi Oa phải nhanh hơn Phong Loan, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện rốt cuộc là nhanh hơn bao nhiều. Bây giờ sau khi hắn ngồi vào trong Luân Hồi Oa, kích phát Luân Hồi Oa lên tốc độ cao nhất rồi, mới biết được tốc độ này nhanh đến mức nào. So với Luân Hồi Oa, Phong Loan còn không bằng cả đệ đệ.
Chỉ ngắn ngủi chưa đến hai tháng, trên Hư Không Phương Vị Bàn của Lam Tiểu Bố đã xuất hiện hình dáng của Tịch Thần cốc. Lại thêm mấy ngày nữa, thần niệm của hắn đã có thể quét ra được vị trí của Tịch Thần cốc.
Đứng ở bên ngoài Tịch Thần cốc, Lam Tiểu Bố cất Luân Hồi Oa đi. Ở trước mặt hắn là một vùng hư không, vùng hư không này không khác gì những vùng hư không khác. Nhưng mà Lam Tiểu Bố biết rõ, sâu trong vùng hư không này là nơi cường đại nhất của tiên giới, Tịch Thần cốc.
Lam Tiểu Bố ở bên ngoài Tịch Thần cốc quan sát mấy ngày, sau đó bố trí đại trận.
Đầu tiên là bố trí một cái Khốn Sát tiên trận, đây là hắn dựa vào trận kỳ bố trí ra một cái KHốn Sát đại trận cao hơn tiên trận cấp chín, hoặc có thể nói là thần trận cấp thấp.
Có thể bố trí loại thần trận này, Lam Tiểu Bố cảm thấy mình phải cảm tạ Thiên Cương Đại Đế. Nếu không nhờ vào cách làm của Thiên Cương Đại Đế, trận đạo của hắn cho dù có thể tiến bộ được một chút, cũng tuyệt đối không thể nào bố trí ra được loại thần trận này.
Sau thần trận, chính là các loại Khốn Sát tiên trận, sau đó xen lẫn Hư KHông Khốn Sát tiên trận và Giảo Sát tiên trận, sau đó nữa là Huyễn Sát tiên trận.
Sau khi bố trí xong tất cả đại trận rồi, Lam Tiểu Bố lại bố trí một cái truyền tống trận. Bây giờ hắn chỉ mới nghiên cứu địa hình, còn chưa thể ra tay, phải tìm một nơi tấn cấp lên tiên tôn trước đã.
Đi vào Tịch Thần cốc như thế nào, Khuông Kỷ đã từng nói qua, Lam Tiểu Bố lại chưa từng thử, hắn cũng không muốn thử. Nơi như thế này, hắn mà đi vào, nhất định sẽ bị phát hiện ra.
Lần sau lúc hắn đến, đó cũng chính là lúc Tịch Thần cốc bị tiêu diệt.
Dựa theo Hư Không Phương Vị Bàn Tiên giới, Lam Tiểu Bố kiểm tra ra gần đây nhất có một tiên vực, tên là Lôi La Tiên Vực.
Lam Tiểu Bố đã từng nghe đến tiên vực này, lần này trong những tiên vực tiến về bí cảnh Hỗn Độn trên Hư KHông đảo, trừ Huyền Hà Tiên Vực ra, Lôi La Tiên Vực cũng không có người đến.
Tiên Vực này có vấn đề gì sao?
Cho dù có vấn đề hay không, hắn chỉ dựa vào tiên vực này để độ kiếp tấn cấp lên tiên tôn mà thôi. Đi đến đó xem xét tình hình trước đã, nếu thực sự không được hắn ở trong hư không cũng có thể tấn cấp lên tiên tôn.
Chỉ nửa tháng sau, Luân Hồi Oa đã dừng lại bên ngoài một tiên vực to lớn. Tiên Vực này được bao quanh bởi tầng khí quyển rất dày, thật giống như đang bọc trong một cái áo bông vậy.
Khiến Lam Tiểu Bố nghi ngờ là, Tiên vực này lại có đại trận phòng ngự tiên vực, nhưng không có ai trông coi bên ngoài tiên vực.
Sau khi Lam Tiểu Bố tiến vào tiên vực rồi mới phát hiện ra, bầu trời nơi này tối tăm mờ mịt, tất cả đều không có một chút sự sống nào. Ngay cả một chút thực vật cùng ỉu xìu lay lắt.
Lam Tiểu Bố cảm nhận một chút, quy tắc thiên địa ở đây không có vấn đề gì, hắn hoàn toàn có thể dựa vào quy tắc thiên địa ở đây để bước vào tiên tôn.
Nhưng mà đứng ở nơi này, Lam Tiểu Bố luôn cảm thấy có chút quỷ dị.
Chẳng lẽ tiên vực này xảy ra vấn đề gì? Do dự một chút, Lam Tiểu Bố lấy Phong Loan ra, hắn định tìm kiếm một tòa tiên thành xem thử.
Nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố dừng lại trước một vùng đồng hoang trống trải, trong thần niệm của hắn xuất hiện một toà tiên thành. Thần niệm của Lam Tiểu Bố nhìn vào bên trong tòa tiên thành này, lập tức nhận ra không thích hợp, thật sự là đã xảy ra chuyện.
Trong thần niệm của hắn, tiên thành này hoàn hảo không có bất cứ vấn đề gì, cửa hàng nhìn cũng rất bình thường. Nhưng lại không có một bóng người nào, trong ngõ nhỏ hay trên phố lớn đều vô cùng trống trải. Bên trong kệ hàng của một số cửa hàng thậm chí còn bày một ít thương phẩm để bán.
Thần niệm lại kéo dài ra, có một vài cửa hàng có cấm chế bị hư hỏng, bên trong sớm đã phủ một lớp tro bụi thật dày, rõ ràng là tiên thành này đã vắng bóng người từ rất lâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận