Khí Vũ Trụ

Chương 2488 - Lam Tiểu Bố bất chấp hậu quả. (2)

Phương Chi Khuyết lại càng không chút do dự, vừa sải bước ra trước, đã lập tức phong ấn đường lui của Xa Hoằng Tử, đồng thời Trớ Chú Tác thật dài cũng vung ra.
Không gian vốn dĩ đã hóa thành cuối thu, từ từ thẩm thấu ra từng đạo đạo tắc Trớ CHú. Cái đạo tắc Trớ Chú này, lại có thể tăng cường thần thông Vũ âm Sát của Lam Tiểu Bố.
Xa Hoằng Tử không nhịn được giật nảy mình, Lam Tiểu Bố muốn giết hắn ta? Hoặc là nói dám giết hắn ta sao?
Sau đó hắn ta lập tức khẳng định, Lam Tiểu Bố thật sự muốn giết hắn ta, hơn nữa còn dám giết hắn ta. Người ta vừa rồi giết đạo chủ thứ ba Giải Truyền Kỳ của Phá Khư Thánh Đạo cũng nghiêm túc như vậy, bây giờ giết Xa Hoằng Tử hắn ta đương nhiên sẽ không e ngại gì.
“Lam ti chủ, ngươi thật sự muốn đối địch với Trung Ương Thiên Đình ta sao?” Khổ Nhất Sí sải bước ra, bước vào trong cuối thu, ý cảnh cuối thu lập tức tan rã.
Phương Chi Khuyết không có nhận được truyền âm của Lam Tiểu Bố bảo tiếp tục ra tay, cũng không tiếp tục khuếch tán TRớ Chú Tác của mình nữa.
Nếu như Khổ Nhất Sí không đứng ra nói chuyện, Lam Tiểu Bố thật sự có khả năng sẽ liên thủ với Phương Chi Khuyết xử lý Xa Hoằng Tử. Nhưng mà Khổ Nhất Sí đứng ra, vậy thì hắn không thể nào ra tay được.
Mặc dù hắn không phải là ti chủ của Ma Như Thiên Đình, nhưng mà bây giờ tất cả mọi người đều nghĩ rằng hắn ta là một ti chủ. Bây giờ hắn ta còn muốn ra tay, đó chính là đang treo tên tuổi Ma Như Thiên Đình lên trở thành kẻ địch của đại vũ trụ.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố không tiếp tục ra tay nữa, Sách Khổ Huệ Thăng lại thở ra một hơi. Nếu như Lam Tiểu Bố thật sự muốn ra tay, vậy thì hắn ta cũng chỉ có thể ra tay. Sau khi ra tay, hắn ta nhất định phải giữ chặt lấy vị trí Thiên Đế Ma Như Thiên Đình, nếu như không thì hắn ta sẽ không có cơ hội sống sót.
Người càng nhẹ nhõm hơn là Xa Hoằng Tử, Lam Tiểu Bố là một gia hỏa không sợ trời không sợ đất, vừa rồi nếu như Khổ Nhất Sí không đứng ra, Lam Tiểu Bố thật sự sẽ có khả năng xử lý hắn ta. Có lẽ hắn ta có thể chạy trốn, nhưng mà thủ đoạn của Lam Tiểu Bố quá nhiều, bị một tu sĩ không phải bước đại đạo thứ bảy như hắn hạ sát thủ, hắn ta không dám chắc chắn mình có thể chạy trốn.
Lam Tiểu Bố bình tĩnh nói, “Khổ Thiên Đế, ta và Trung Ương Thiên Đình là địch sao? Ngươi xác định chứ? TRước đó Phá Khư Thánh Đạo phong ấn trụ sở Ma Như Thiên Đình, vì sao ngươi không nói Phá Khư Thánh Đạo đối địch với Trung Ương Thiên Đình? Vì sao không có người nào đứng ra nói một câu cho Ma Như Thiên Đình? Còn cả Xa Hoằng Tử, cái Kim Lạc lâu này là địa bàn của ngươi? TRụ sở của Ma Như Thiên Đình bị phong ấn ở địa bàn của ngươi, sao ngươi không đứng ra? Nếu như là địa bàn của ngươi, đó chính là do ngươi làm chủ, ngươi không đứng ra, chẳng lẽ ta còn không được phá cái phong ấn này? Ta chỉ là dùng lực hơi lớn một chút, không cẩn thận phá mấy bức tường thôi mà. Sau đó ngươi lại chạy đến nói cho ta biết, ta đền không nổi.
Nào đến đây, nói giá cả, xem thử Lam Tiểu Bố ta có thể bồi thường được không. Nếu như thực sự đền không nổi, ta cũng đã là vò mẻ không sợ rớt rồi.”
Đó là tên điên, trong lòng Xa Hoằng Tử điên cuồng đậu đen rau muống. Đừng nói là Phá Khư Thánh Đạo phong ấn trụ sở Ma Như Thiên Đình ngươi, lúc trước ngươi không phải cũng đã phá vỡ cấm chế động phủ của Thánh Chủ Trọng Thứu Chân Diễn Thánh Đạo đó sao, ta không phải không không đứng ra làm khó dễ ngươi à? Bây giờ ngươi lại hủy đi Kim Lạc lâu của ta.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng mà Xa Hoằng Tử thật sự không dám nói ra, bởi vì hắn ta biết Lam Tiểu Bố chính là một tên điên cuồng, loại người này chuyện gì cũng có thể làm được, hoàn toàn bất chấp hậu quả.
Xa Hoằng Tử khẽ nhíu mày, nghi ngờ hỏi người bên cạnh, “Trước đó Phá Khư Thánh Đạo có phong ấn trụ sở của Ma Như Thiên Đình sao?”
Bị hỏi là một tên chấp sự của Kim Lạc lâu, tên này rõ ràng cực kỳ biết xem thời thế, nghe thấy tra hỏi thì lập tức hiểu ra mình nên nói như thế nào, “Đúng vậy, lâu chủ, chỉ là chuyện này ta còn chưa kịp thông báo cho ngươi, Lam ti chủ và Ma Như Thiên Đế đã quay lại. Đây là lỗi của ta.”
Nghe thấy vậy, người xung quanh cũng bắt đầu khinh bỉ Xa Hoằng Tử, ngươi lấy cái cớ này cũng quá mất mặt rồi đi, thậm chí ngay cả tự tôn cũng bán mất. Phá Khư Thánh Đạo phong ấn trụ sở Ma Như Thiên Đình, ngươi không biết? Lừa quỷ nó cũng chẳng tin đâu?
Lam Tiểu Bố lại bình tĩnh, loại người Xa Hoằng Tử này nhìn bề ngoài thì hiên ngang lẫm liệt, tiên phong đạo cốt, mà trên thực tế thì là gia hỏa chẳng có chút tiết tháo nào. Người khác đều cảm thấy lời Xa Hoằng Tử nói đã ném đi tự tôn của mình, nhưng Lam Tiểu Bố biết loại người này sẽ không đặt tự tôn ở trong lòng. Càng như vậy, bọn hắn làm việc lại càng không có điểm mấu chốt. Chính mình phải cẩn thận gia hỏa này, bởi vì trong mắt Xa Hoằng Tử, chuyện này tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy.
“Ha ha, phá vỡ Kim Lạc lâu mà còn có nhiều lý do như vậy à. Đúng rồi, trước đó Phương Chi Khuyết còn dám đến Chân Diễn Thánh Đạo bắt đi cháu gái Quan Dục Tuyết của Thánh Chủ Quan Xung. Phương Chi Khuyết, ngươi đã đến, vậy Quan Dục Tuyết kia đâu?” Một giọng nói vang lên, phá vỡ bầu không khí vừa mới hòa hoãn một chút.
Người vừa nói chuyện chính là Thiên Đế của Phạm Hà Thiên Đình, Hỏa.
Quan Xung và Sùng Anh cũng siết chặt tay thành nắm đấm, bọn hắn rất muốn xông lên đạp bay Hỏa. Đây đúng là tên miệng thối, gắp lửa bỏ tay người mà.
Nếu như chỉ có một mình Lam Tiểu Bố, không có Phương Chi Khuyết đã tấn cấp lên bước đại đạo thứ bảy bên cạnh, bọn hắn ước gì Hỏa sẽ nói chuyện này ra. Bây giờ Phương Chi Khuyết là bước đại đạo thứ bảy, Lam Tiểu Bố tương đương với bước đại đạo thứ bảy. Bên cạnh còn có Sách Khổ Huệ Thăng vừa lên bước đại đạo thứ bảy, còn cả Bùi Cung Hổ có thể giúp Lam Tiểu Bố bất cứ lúc nào, chuyện này nhấc lên, đói với Chân Diễn Thánh Đạo chính là một đòn đả kích trí mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận