Khí Vũ Trụ

Chương 2319 - Đạo đan hạ phẩm.

Thật lâu sau Lam Tiểu Bố mới bỏ ngọc giản trong tay của mình xuống, hắn đã tổng kết được ra một vài điều, đó chính là ở đại vũ trụ trên cơ bản là an toàn, điều kiện tiên quyết chính là mình không đi tìm đường chết. Thế nào là tìm đường chết? Ví dụ như lấy ra bảo vật, công pháp đỉnh cấp các loại. Còn cả chuyện động phải lợi ích của người khác hay chọc phải kẻ ngoan độc khác.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không hoàn toàn tin tưởng vào những gì ghi trong ngọc giản này, loại ngọc giản này đều là thứ mà mọi người đều biết đến, còn những thứ mà phần lớn mọi người không biết, tuyệt đối sẽ không viết ra đây.
Ví dụ như là nơi này cấm tư đấu, sau khi giết người còn phải truy cứu trách nhiệm. Đồng thời nói rõ ra, một khi đánh nhau rồi bỏ chạy, sẽ có một vị đại thần thông giả thi triển thần thông quay ngược thời không tìm ra nguyên nhân. Loại chuyện này Lam Tiểu Bố sẽ bỏ qua, hắn không nghĩ chuyện này là thật. Có vị thần thông giả nào rảnh nhức cả trứng, mỗi ngày không có việc gì làm mà thi triển thần thông quay ngược thời không cho ngươi?
Quy tắc thiên địa ở nơi này cực kỳ cường hãn, thi triển thần thông quay ngược thời không không phải người bình thường có thể làm được.
Đương nhiên, đối với một vài sự kiện giết chóc ác liệt, khả năng sẽ có đại thần thông giả quay lại thời không cho ngươi. Nhưng tuyệt đối không phải tất cả trường hợp đánh nhau, đều sẽ có đại thần thông giả quay lại thời không cho ngươi. Huống hồ, nơi này có quy tắc thiên địa cường hãn, ngay chính Lam Tiểu Bố hắn muốn giữ lại đạo tắc không gian bị phá hư trong khi đánh nhau, cũng chỉ miễn cưỡng mới có thể làm được. Cho dù không phải ai ai cũng giống như hắn, tu luyện đại đạo tự thân. Nhưng Lam Tiểu Bố tin rằng, ít nhất thì chỉ có một phần tu sĩ trở lên có thể làm chuyện mà hắn có thể làm được.
Chỉ có thể nói là bởi vì có luật pháp này, trong tình huống bình thường, tất cả mọi người sẽ không đánh nhau mà thôi. Cũng như hắn, phần lớn tình huống sẽ tuân thủ. Dù sao thì tài nguyên nơi này đủ để hắn bế quan tu luyện, cần gì phải nhiều chuyện?
Còn có ngọc giản có nhắc đến mỗi một phương thế giới đều có một Đạo Tổ, Đạo Tổ chế định quy tắc, quy tắc này theo Lam Tiểu Bố nghĩ chắc hẳn không phải là quy tắc thiên địa, mà là quy tắc ước thúc hành động của tu sĩ. Quy tắc thiên địa ở đại vũ trụ vô cùng vô tận, thậm chí quy tắc ở biên giới giới vực của đại vũ trụ, cho đến bây giờ cũng không có người nào cảm ngộ được. Nếu không ai có thể cảm ngộ, Đạo Tổ đương nhiên cũng không cảm ngộ được. Ngay cả quy tắc thế giới này mà ngươi cũng không mò được, làm sao mà chế định quy tắc thiên địa? Trừ cái đó ra, cho đến bây giờ phần lớn khu vực nơi này vẫn chưa có người đi qua, sao mà biết đươc quy tắc ở nơi đó?
Nếu như Đạo Tổ thật sự có thể chế định ra quy tắc thiên địa tại đại vũ trụ này, Lam Tiểu Bố hắn phải nhanh chóng rời khỏi nơi này thôi. Trong quy tắc thế giới mà người khác chế định ra, có khác gì đang ở trong không gian tư nhân của người khác chứ?
Giống như ngọc giản có nói, tất cả giới vực của Thập Phương Thế Giới cộng lại cũng không đến một phần vạn đại vũ trụ, chuyện này chỉ có thể nói là đại vũ trụ vô vùng mênh mông, cái một phần vạn này chắc chắn cũng không chính xác lắm.
Lam Tiểu Bố rời khỏi động phủ bế quan của mình tiến vào thương lâu, lần này hắn định mua mấy đạo đan.
ĐỐi với Lam Tiểu Bố mà nói, từ khi bước vào Thánh Đạo, trừ khi hắn bị thường phải dùng đạo đan hoặc đạo quả để chữa thương, trên cơ bản đều không cần đến đạo đan. Nhưng khi hắn nhìn thấy giới thiệu vắn tắt về đại vũ trụ này, thấy đạo đan và đạo quả lại là một bộ phận quan trọng trong tài nguyên tu luyện ở đây. Trừ cái đó ra, mới là các thứ như đạo tinh, đạo mạch.
Còn hắn thì sau khi bước vào Thánh Đạo, càng chú trọng vào vận may, đạo tắc thiên địa, chứ không phải đạo đan và đạo quả.
Thương lâu lớn nhất như Thần Tễ phường thị đương nhiên chính là Bàn Nguyệt thương lâu. Lần trước khi Lam Tiểu Bố mua sắm ngọc giản giới thiệu cũng là mua trong cái thương lâu này.
Đạo đan, đạo quả đối với Lam Tiểu Bố mà nói không đáng nhắc đến, ở trong thương lâu này lại là tài nguyên tu luyện đỉnh cấp, cũng nằm ở tầng cao nhất của thương lâu.
Người trong Bàn Nguyệt thương lâu không tính là nhiều, hoàn cảnh mua sắm ở nơi này cũng tương đối tốt, ngươi có thể tùy tiện nhìn, khi cần mua thì gọi tiểu nhị đến, nếu không thì sẽ không có người nào quấy rầy ngươi quan sát. Điều kiện tiên quyết chính là, chỉ có thể nhìn, không thể sờ. Cái sờ này không chỉ có dùng tay sờ vào, thần niệm cũng không thể dùng. Vật phẩm bình thường ở nơi này đều có cấm chế ngăn cách thần niệm, dùng thần niệm đụng vào, vậy thì đồng nghĩa với việc xé rách cấm chế ngăn cách.
Bàn Nguyệt thương lâu không lớn, có tất cả là ba tầng, tầng cao nhất thật ra chính là tầng thứ ba.
Đồ trong tầng này cũng không nhiều lắm, dùng cấm chế không gian điệp gia mà bầy ra, nhìn vô cùng chỉnh tề.
Lam Tiểu Bố quét qua một chút, phát hiện nơi này chẳng những bán đạo quả và đạo đan, thậm chí ngay cả vận may, nhân quả cũng có bán. Vận may chắc hẳn là thóa ra từ một giới nào đó, hoặc là trừ trên người một tu sĩ nào đó...
Nghĩ đến vận may được lấy từ trên người tu sĩ, Lam Tiểu Bố đột nhiên giật nảy mình. Ngay cả vận may trên người tu sĩ cũng có thể gỡ bỏ, sau đó ngang nhiên bày bán ở chỗ này, ngươi nói cho ta biết nơi này cấm đánh nhau sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận