Khí Vũ Trụ

Chương 1105 - Làm rõ (2)

Trong khoảng thời gian ngắn, Độc âm Hoán Thần Thảo bị Lam Tiểu Bố nhốt chặt trong vùng không gian này lập tức bị hút đi, Lam Tiểu Bố mở cấm chế tiểu thế giới ra, để đám người đi ra ngoài.
“Lĩnh trưởng, chúng ta đến rồi sao?” Diêm Ảnh nhìn tình hình xung quanh hỏi, sau khi hỏi xong, hắn cảm thấy không đúng, thần linh khí ở nơi này rất nồng đậm, tựa như không kém gì so với bên hồ trong rừng bia kia.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Không sai, đã đến rồi, đây là bên trong Đại Hoang Thần Giác. Ta đã tạo một không gian bên trong Đại Hoang Thần Giác, chỗ không gian này có thể tu luyện. Ta đoán nhiều nhất là một năm nữa, Đại Hoang Thần Giác sẽ hoàn toàn an toàn. Sắp tới mọi người ở lại nơi này tu luyện đi, nhanh chóng bước vào thần quân cảnh.”
“Đến Đại Hoang Thần Giác rồi?” Dạ Lộ lập tức ngơ ngác hỏi lại.
Nàng không biết tốc độ độn phù của Lam Tiểu Bố nhanh đến mức nào, nhưng nàng biết Đại Hoang Thần Giác cách Ngọc Hành Thần đạo thành bao xa.
“Đương nhiên, về sau ngươi sẽ biết độn phù của lĩnh trưởng lợi hại như thế nào.” Tỉnh Tử Tự cười he he, vô cùng đắc ý nói.
Lam Tiểu Bố chỉ chỉ vào vùng không gian xung quanh, “Vị trí an toàn mà ta bao lại này khoảng hơn trăm trượng, mọi người cứ ở trong đó tìm kiếm động phủ thích hợp để tu luyện. Chờ sau khi Đại Hoang Thần Giác an toàn rồi, chúng ta sẽ nghĩ cách phát triển Đại Hoang Thần Giác. Tóm lại, tăng thực lực mới là đạo lý quyết định.”
Tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng, nơi này vốn chính là một khu động phủ, tùy tiện tìm một cái động phủ, tu luyện trước rồi nói tiếp.
Lam Tiểu Bố lại nhìn Khâu Luân Kiệu đang định đi tìm động phủ nói, “Khâu Luân Kiệu, ngươi đi cùng ta một chút.”
Khâu Luân Kiệu sửng sốt, lập tức gât đầu, “Vâng, lĩnh trưởng.”
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố một mình gọi Khâu Luân Kiệu đi, Liễu Chí đang đứng một bên lập tức vội vàng nói, “Hay là ta đi cùng với lĩnh trưởng?”
Lam Tiểu Bố biết ý của Liễu Chí, hắn là lo lắng mình và Khâu Luân Kiệu trở mặt, sau đó không thể khống chế được Khâu Luân Kiệu.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Ngươi đi tu luyện đi, ta và Khâu Luân Kiệu nói chuyện riêng với nhau là được rồi.”
Nơi này là địa bàn của hắn, chẳng lẽ hắn không thể khống chế nổi thiên thần sơ kỳ như Khâu Luân Kiệu sao? Ngay cả thần quân hắn giết không chỉ một người đâu.
Dẫn Khâu Luân Kiệu đi, Lam Tiểu Bố không ở lại vùng an toàn mà hắn đã vây lại, mà đến vùng không gian có Độc âm Hoán Thần Thảo.
Độc âm Hoán Thần Thảo ở nơi này đã bị Tụ Độc Thần Trận hút đi khá nhiều, chỉ cần không tu luyện, ở lại nơi này một hai tháng cũng không thể nào cảm ứng được. Đương nhiên, chờ cảm ứng được rồi, vậy thì phải chuẩn bị tốt hậu sự. Ngươi là thần nhân, ở trước mặt Độc âm Hoán Thần Thảo cũng không có ngoại lệ.
“Ngối xuống đi.” Dẫn theo Khâu Luân Kiệu đi vào trong một động phủ, Lam Tiểu Bố chủ động nói.
Khâu Luân Kiệu vẫn kính cẩn thi lễ, sau đó ngồi xuống đối diện Lam Tiểu Bố.
“Khâu Luân Kiệu, ngươi biết vì sao ta lại gọi ngươi đến đây không?” Lam Tiểu Bố nhìn Khâu Luân Kiệu, chủ động nói ra.
Nói thật, hắn vô cùng xem trọng Khâu Luân Kiệu, thậm chí còn dự định giúp Khâu Luân Kiệu nhanh chóng bước vào thần quân cảnh. Nhưng hiện thực tràn đầy châm chọc, người mà hắn nhìn trúng lại là nội ứng.
Khâu Luân Kiệu mờ mịt lắc đầu, “Ta không biết.”
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Chúng ta cũng không cần quanh co nữa, ta biết Du Hà không phải là đạo lữ của ngươi, vì sao ngươi lại phải trăm phương nghìn kế nói Du Hà là đạo lữ của ngươi, sau đó tỏ vẻ trung thành với ta?”
Khâu Luân Kiệu đột nhiên ngẩng đầu, nhưng mà hắn nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Lam Tiểu Bố, trong lòng giật thót. Lam Tiểu Bố lợi hại như thế nào hắn cũng đã từng nhìn thấy, cho dù chỉ là dục thần cảnh, nhưng mà thiên thần cảnh như hắn quả thật không dám ra tay với Lam Tiểu Bố. Nếu như dám ra tay, vậy thì lúc đầu khi ở vòng loạn đấu thứ ba đã ra tay rồi, lúc đó cơ hội còn tốt hơn bây giờ gấp trăm lần.
Hít một hơi thật sâu, Khâu Luân Kiệu mới lên tiếng, “Thật xin lỗi, lĩnh trưởng, ta đã lừa ngươi. Sở dĩ ta muốn giả mạo thành đạo lữ của Du Hà, là vì ta biết rõ chỉ có đi theo bên người lĩnh trưởng, mới có thể tiến bộ lớn hơn. Sự thật đúng là như vậy, lúc trước khi ở ngoài Bi Lâm Thần Vực, chúng ta đi theo lĩnh trưởng, đã có thể bước vào thiên thần cảnh, đây là chuyện mà trước đó ta cũng không dám nghĩ đến.”
Hắn có chút hoài nghi lúc ở vòng thứ ba hắn không ra tay với Lam Tiểu Bố có phải là chuyện chính xác hay không, lúc đó mà ra tay với Lam Tiểu Bố, ít nhất có sáu phần cơ hội thành công, cho dù có bị phát hiện, hắn cũng có thể nói là vì mình quá căng thẳng nên nhầm lẫn tưởng là người khác.
“Bởi vì ngươi muốn lấy được sự tin tưởng của ta, cho nên mới mượn chuyện của Du Hà để tiếp cận ta?” Giọng điệu của Lam Tiểu Bố vẫn không có chút dao động nào.
Khâu Luân Kiệu gật đầu, “Đúng vậy, lĩnh trưởng, ta có thể thề.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Có phải bây giờ ngươi cảm thấy hối hận, trong vòng đại loạn đấu thứ ba kia đã không ra tay với ta, ngược lại sau khi nhìn thấy ta lại lặng lẽ rời đi?”
Nghe thấy Lam Tiểu Bố nói lời này, Khâu Luân Kiệu lập tức biết, chuyện mình nhìn thấy Lam Tiểu Bố, sau đó rời đi ở vòng thứ ba, Lam Tiểu Bố đều biết hết. Nếu như nói, chuyện Du Hà hắn còn có thể miễn cưỡng giải thích được, vậy chuyện trong vòng đại loạn đấu kia, hắn thật sự không thể giải thích được.
Khâu Luân Kiệu đứng lên, ôm quyền nói với Lam Tiểu Bố rồi nói, “Nếu lĩnh trưởng đã hoài nghi Khâu Luân Kiệu ta, vậy ta lập tức rời khỏi nơi này.”
Lam Tiểu Bố chẳng có chút động tác nào, vẫn bình tĩnh nhìn chằm chằm Khâu Luân Kiệu, “Ngươi biết bản tính của ta, trước khi mọi chuyện còn chưa rõ ràng, ngươi không thể nào rời khỏi đây.”
Trong lòng Khâu Luân Kiệu trầm xuống, trong đầu đang kịch liệt đấu tranh, có nên liều một lần thử hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận