Khí Vũ Trụ

Chương 1169 - Tiến đến Tiêu Tuyền chiến trường. (2)

“Khoan đã, ta cho ngươi biết. Bí mật của Nghê Quang Thần Bàn là mỗi khi Tam Dương ở thần giới nằm trên một đường thẳng, phải ở nơi có nước mới có thể cảm nhận được. Bởi vì giờ phút này Nghê Quang Thần Bàn sẽ bộc phát ra nghê quang, bất cứ thứ gì cũng không thể ngăn cản được nghê quang này. Chỉ là thời gian và phạm vi bộc phát nghê quang này có giới hạn, nhất định phải cách Nghê Quang Thần Bàn một khoảng cách nhất định mới có thể nhìn thấy. Thần Vân Tiên Trì ta quá ít người, mà thần giới thì quá rộng lớn, chúng ta không thể nào để tâm hết tất cả thủy vực, lúc này mới định nhờ mọi người giúp đỡ…” Uông Thưởng hầu như không kịp thở nhanh chóng nói bí mật của Nghê Quang Thần Bàn ra.
“Đã thế thì ngươi đi chết đi.” Tay Lam Tiểu Bố vẫn đập xuống, sát ý không hề che giấu một chút nào.
“Vì sao?” Uông Thưởng không cam lòng thét to.
Lam Tiểu Bố cười lạnh, “Vì sao à? Ngươi đuổi giết bằng hữu của ta, ngươi nói xem là vì sao?”
Bành! Lam Tiểu Bố dùng một quyền đập vào mi tâm Uông Thưởng, thức hải Uông Thưởng lập tức sụp đổ, một khắc sâu, bóng tối vô cùng vô tận ập đến.
Cuối cùng Uông Thưởng muốn nói là ta hiểu rồi, thật sự là hắn đã hiểu ra. Khó trách khi ở Thập Thần Điện Lam Tiểu Bố lại biểu hiện kỳ lạ như vậy, hóa ra Lam Tiểu Bố cùng một bọn với người lấy đi Nghê Quang Thần Bàn. Đáng tiếc khi hắn biết thì đã muộn rồi.
“Người này là tông chủ của Thần Vân Tiên Trì, ngươi giết hắn, vậy cần phải làm cho sạch sẽ một chút, nếu không thì hậu hoạn vô tận,” Thấy Lam Tiểu Bố xử lý Uông Thưởng, Quân Vu tiến lên nói.
Lam Tiểu Bố thở dài, “Nếu như có thể, ta thật sự muốn đuổi giết đến Thần Vân Tiên Trì ngay bây giờ, diệt sạch Thần Vân Tiên Trì.”
Quân Vu vội vàng nói, “Tuyệt đối đừng nên nghĩ như vậy, trừ khi thực lực của ngươi có thể nghiền ép toàn bộ thần giới, nếu không thì một khi ngươi làm như vậy, thần giới sẽ không còn nơi cho ngươi ở lại nữa đâu.”
Lam Tiểu Bố biết Quân Vu nói chính là sự thật, hắn cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi. Cho dù Niệm Và Quân Vu đồng ý với yêu cầu của hắn, đồng thời đi giúp hắn một tay, hắn cũng không thể làm như vậy được.
Có một vài quy tắc ngầm phải tuân thủ, hắn không phải chỉ có một mình,.
“Bây giờ đi đâu?” Niệm hỏi,
Lam Tiểu Bố bình tĩnh trở lại, hắn lập tức nói, “Chúng ta đến Tiêu Tuyền chiến trường, nếu như chúng ta có thể lấy được một ít thần linh mạch, Niệm huynh và Quân đại ca nhất định có thể bước vào Thần vương cảnh. Đến lúc đó Đại Hoang Thần đạo thành ta mới có thể thực sự yên ổn ở thần giới.”
Quân Vu cười khổ nói, “Thần Vương cảnh? Trước mắt ở Thần giới này, có thể giữ vững cảnh giới không bị tụt lùi đã là may lắm rồi. Chín đại đạo quân thần đình ở thần giới, ta đoán trong đó có người đã rơi xuống khỏi thần vương rồi. Thậm chí ta còn hoài nghi Đơn Đinh không còn là thần vương, nếu không thì…”
Sau đó Quân Vu không nói tiếp, Lam Tiểu Bố hiểu ý của Quân Vu. Nếu như Đơn Đinh là thần vương, vậy sẽ không bị vẫn lạc trong rừng bia.
Nhìn thoáng qua Uông Thưởng đã bị mình giết, Lam Tiểu Bố nói, “Đáng tiếc, đồ của gia hỏa này không lấy được chút gì.”
Thế Giới Thần sở dĩ được xưng là thế giới, là bởi vì bọn họ có thể tạo dựng ra một thế giới thuộc về bản thân. Mỗi một Thế Giới Thần tạo dựng ra thế giới, đều nằm trong một không gian đặc biệt, người bình thường hoàn toàn không thể nào chạm đến. Cho nên ngươi có thể giết chết Thế GIới Thầm, muốn lấy được đồ của Thế Giới Thần thì lại cực khó.
Đây cũng là lý do vì sao đến cảnh giới Thế Giới Thần rồi, giết người cướp của lại càng ngày càng ít hơn.
“May mắn là Tiểu Bố ngươi có Luân Hồi Oa, nếu không thì từ chỗ chúng ta đến Tiêu Tuyền chiến trường, ít nhất phải một hai tháng.” Quân Vu thở dài.
“Bên ngoài Tiêu Tuyền chiến trường không có truyền tống trận sao?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi,
Quân Vu lắc đầu, “Truyền tống trận thì có, nhưng mà truyền tống trận không phải được xây dựng ở Tiêu Tuyền chiến trường, mà là xây dựng ở nơi cách Tiêu Tuyền chiến trường rất xa, Tiêu Tuyền Thần thành. Hơn nữa, bây giờ chúng ta cũng không thể dùng cái truyền tống trận này. Ngươi nghĩ lại xem, Tiêu Tuyền chiến trường xuất hiện quần thể thần linh mạch, truyền tống trận của các đại thần vực sẽ cho ngươi dùng sao?”
Lam Tiểu Bố hỏi, “Từ Tiêu Tuyền thần thành đến Tiêu Tuyền chiến trường, thần khí thượng phẩm cần bao lâu?”
Quân Vu suy nghĩ một chút rồi nói, “Cần bốn đến năm ngày, nếu nhanh thì chỉ cần hai ba ngày.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Đã như vậy, chúng ta xem như có muộn một chút cũng sẽ không bị muộn quá lâu.”
Khi đang nói chuyện, Luân Hồi Oa đã kích phát đến cực hạn.
“Chúng ta có thể hỗ trợ Luân Hồi Oa, ngươi mở rộng quyền khống chế Luân Hồi Oa ra, ta và Quân Vu một trái một phải rót thần nguyên vào điều khiển.” Niệm lập tức nói.
Quân Vu thầm nghĩ vậy làm sao được, Luân Hồi Oa quý đến mức nào? Loại bảo vật này một khi mở rộng quyền khống chế ra, còn để thần nguyên của người khác rót vào, chẳng phải cường giả có thể cướp đi bất cứ lúc nào hay sao?
Khiến Quân Vu không ngờ được là, Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Cách hay, ta đã mở rộng quyền khống chế Luân Hồi Oa, Quân đại ca, ngươi và Niệm huynh góp chút sức lực đi.”
Quân Vu sửng sốt, lập tức thở dài, thật đúng là quân tử lòng thản nhiên*. Rất rõ ràng, Niệm và Lam Tiểu Bố đều là quân tử, ngược lại là hắn đã nghĩ nhiều rồi.
Luân Hồi Oa có thêm Quân Vu và Niệm giúp đỡ, tốc độ thậm chí có thể sánh ngang với thuấn di. Ngắn ngủi hai ngày, Luân Hồi Oa đã xuất hiện ở bên ngoài Tiêu Tuyền chiến trường.
*(Từ câu nói của KHổng tử: “QUN TỬ THẢN ĐÃNG ĐÃNG, TIỂU NHN TRƯỜNG THÍCH THÍCH”. Khổng Tử cho rằng: “Lòng người quân tử thản nhiên thư thái, còn kẻ tiểu nhân thường lo lắng không yên”. Người quân tử hành động theo lý lẽ, cho nên lòng luôn bình thản; kẻ tiểu nhân hay lo được lo mất, suy tính thiệt hơn nên thường hay lo lắng bất an.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận