Khí Vũ Trụ

Chương 2020 - Một lưới không thể bắt hết. (2)

“Ta là vì Tức Nhưỡng mới đến, cho nên bây giờ ta muốn lấy Tức Nhưỡng đi, còn chuyện ngươi muốn lấy đồ của ta, cũng phải chờ ta lấy Tức Nhưỡng rồi nói.” Lam Tiểu Bố nói xong, không chút hoang mang đi về phía đài trúc. Tựa như hắn vừa rồi không nghe thấy được đây là thế giới của Chung Vô Sức.
Chung Vô Sức ngẩn ngơ nhìn Lam Tiểu Bố, trên đời này còn có loại người này? TRước đó hắn ta vẫn cho rằng Lam Tiểu Bố đang ngụy trang thành người thần kinh thô. Bây giờ hắn ta ngược lại cho rằng Lam Tiểu Bố không hề ngụy trang, trong thế giới của hắn ta, còn dám đi lấy Tức Nhưỡng, chẳng lẽ không sợ chết sao?
Cho dù không biết có phải muốn chết hay không, vừa rồi có một thất chuyển Thánh Nhân đã biểu diễn một chút, vậy mà còn dám đi chịu chết?
Lam Tiểu Bố vừa sải bước ra, xông về phía đài trúc kia.
Chẳng những Chung Vô Sức im lặng, người còn lại cũng khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, đây là thế giới của Chung Vô Sức, nếu như Tức Nhưỡng có thể rơi vào tay ngươi thì đó mới là chuyện lạ.
Trong lòng Chung Vô Sức cười lạnh, lúc đầu hắn ta còn đang nghĩ phải mở thế giới của Lam Tiểu Bố ra như thế nào, bây giờ Lam Tiểu Bố tự đi tìm chết, hắn ta sẽ nhân lúc Lam Tiểu Bố bị quy tắc thiên địa xé nát, dùng âm Minh đoạn hồn cầu xé mở thế giới của Lam Tiểu Bố.
Thế nhưng một khắc sau Chung Vô Sức đã đờ cả người, Lam Tiểu Bố có thể dễ dàng bước lên trên đài trúc, sau đó vươn tay ra lấy cái Tức Nhưỡng kia đi, quy tắc KHông Gian của hắn ta dường như không có chút tác dụng nào với Lam Tiểu Bố.
“Đáng chết.” Chung Vô Sức giận dữ, thần niệm cuốn lên, vô tận khí thế sát phạt trong hư không lập tức đánh về phía Lam Tiểu Bố, cùng lúc đó, hắn ta cũng khống chế toàn bộ quy tắc trong vùng thiên địa này, hắn ta tuyệt đối sẽ không để Lam Tiểu Bố lấy Tức Nhưỡng đi.
Cho dù hắn ta có thử mở thế giới của Lam Tiểu Bố ra, vậy thì cũng không thể mạo hiểm như vậy, lỡ như thì sao, lỡ như hắn ta không mở thế giới của Lam Tiểu Bố ra thì sao?
Khiến Chung Vô Sức trợn tròn mắt chính là, công kích của hắn ta thật giống như không phải đánh vào vùng hư không này, trực tiếp biến mất vô tung vô ảnh. KHông chỉ như vậy, hắn ta rõ ràng đã khóa vùng hư không này lại, quy tắc thiên địa của vùng không gian này cũng là của hắn ta. Nhưng hết lần này đến lần khác, lại chẳng có chút ảnh hưởng nào với Lam Tiểu Bố, bởi vì Lam Tiểu Bố đã vươn tay ra cầm lấy Tức Nhưỡng.
Những người còn lại nhìn thấy động tác của Lam Tiểu Bố không hề bị ảnh hưởng chút nào, lần lượt lấy độn phù hoặc pháp pháp bảo phòng ngự xông ra ngoài.
Phốc phốc! Từng đạo huyết quang nổ tung, Quảng Bình cũng bị xé rách mất một cái chân, xuất hiện lại chỗ cũ một lần nữa.
Trong thời gian ngắn, đã bị giết mất mười sáu người. Người còn lại nhìn thấy một màn này, lần nữa dừng xông ra ngoài, rất rõ ràng, trước đó bọn hắn đã phán đoán sai, nơi này vẫn là thế giới của Chung Vô Sức. Lam Tiểu Bố không bị ảnh hưởng, đó là bởi vì người ta có thủ đoạn mà thôi.
Chung Vô Sức thậm chí không quản đến những người còn lại bị quy tắc Không Gian của hắn ta giết chết, mà chỉ đờ đẫn nhìn Lam Tiểu Bố. Chuyện này sao có thể? Nơi này rõ ràng là không gian của hắn ta mà? Vùng không gian này, tất cả quy tắc thiên địa đều nằm trong sự khống chế của hắn ta, Lam Tiểu Bố này là có chuyện gì?
Tức Nhưỡng vừa đến tay, hơi thở sinh cơ khai mở vũ tụ mênh mông đã bị Lam Tiểu Bố nắm bắt được, hắn khẳng định mảnh vỡ Ám Mộc của mình muốn sống, tuyệt đối không dùng hết khối Tức Nhưỡng này.
Sau khi thu thập Tức Nhưỡng vào trong thế giới của mình, hai tay Lam Tiểu Bố cuốn lên từng đạo đạo tắc Không Gian, một đầu rồi một đầu Hỗn Độn Thần Linh Mạch ở trong hư không bị Lam Tiểu Bố cuốn đi, đưa vào trong Trường Sinh Giới.
Trong nháy mắt, đã có hơn 200 đầu Hỗn Độn Thần Linh Mạch được Lam Tiểu Bố cuốn đi. Động tác của Lam Tiểu Bố, thật giống như Chung Vô Sức không hề khống chế quy tắc của thế giới này.
Nguyên bản Chung Vô Sức đang định phóng đến chỗ Lam Tiểu Bố, lúc này cũng đã tỉnh táo lại, lúc này mà phóng đến chỗ Lam Tiểu Bố không có bất cứ ý nghĩa gì. Lam Tiểu Bố có thể bình yên vô sự trong quy tắc không gian của hắn ta, còn có thể dễ dàng rút đi Thần Linh Mạch trong khôn gian của hắn ta. Hắn ta muốn giết chết Lam Tiểu Bố tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, đã như vậy, còn không bằng luyện hóa cái thế giới này trước, hoàn toàn nắm thế giới này trong tay trước đã.
Từng đạo quy tắc sát phạt đáng sợ nghiền ép xuống, không ngừng có tu sĩ bị xé tan, Quảng Bình lấy một cái pháp bảo ra muốn ngăn cản loại quy tắc Không Gian này nghiền ép, đáng tiếc là, ở địa bàn của người khác, thực lực của hắn ta ngay cả một phần vạn cũng không phát huy ra được.
Giống như một con cá mập, nhét nó vào trong rừng rậm, cũng biến thành một cái cây không có rễ.
“Phốc!” Lại có một đạo huyết quang nổ tung, một cái chân còn lại của Quảng Bình cũng bị không gian chặt đứt. Hắn ta thê thảm nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố kêu lên, “Vị đạo hữu này, xin hãy ra tay giúp đỡ một chút, Quảng Bình ta nhất định sẽ báo đáp.”
Trong lòng Lam Tiểu Bố ha ha, hắn giống như không nghe thấy gì cả. Lúc này, hắn không nhân lúc cháy nhà đi hôi của, mở thế giới của Quảng Bình ra, Quảng Bình nên đi thắp nhang cảm tạ rồi, vậy mà còn muốn bảo hắn ra tay giúp đỡ, đúng là mơ đẹp mà.
“Lam đạo hữu, xin hãy coi trên duyên phận dẫn đường, ra tay giúp đỡ.” Cả người Ni Kiếm Thịnh đầy vết thương, cũng không nhịn được mà cầu cứu Lam Tiểu Bố.
TRên thực tế, cho dù Ni Kiếm Thịnh không cầu cứu, Lam Tiểu Bố cũng dự định giúp một chút. 72 trận kỳ không quy tắc đang khóa vùng không gian của hắn lập tức mở rộng ra ngoài, không gian Trường Sinh vào giờ phút này khuếch tán ra.
Chung Vô Sức vẫn luôn nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố đột nhiên tỉnh ngộ ra, “Ngươi dùng trận kỳ không quy tắc tạo ra không gian quy tắc thuộc về chính ngươi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận