Khí Vũ Trụ

Chương 1109 - Ngọc giản thần bí về rừng bia. (2)

Giờ phút này, tất cả đạo quân đều hiểu ra ý của Thúc Vãng Tiêu, sở dĩ Thúc Vãng Tiêu xuất hiện ở đây, nhất định là đã không thể nào đi theo con đường hắn nhìn thấy để đến được Bi Lâm Thần Vực chân chính.
“Dịch Đế, có phải ngươi đã đi tìm theo con đường mà ngươi đã nhìn thấy?” Triệt Đế hỏi.
Thúc Vãng Tiêu gật đầu, “Đúng vậy, ta đã đi tìm qua, sau đó ta đã để thủ hạ của ta nhìn thử, mỗi người đều nhìn thấy con đường khác nhau. Ta tìm kiếm trong số đó mấy ngày, có một con đường còn suýt chút nữa đã khiến ta vẫn lạc.”
Đạo Quân Du Thiên Thiên của Ly Loan Thần Đình đột nhiên nói, “Tiêu đại ca, có khi nào là do có người cố ý tạo ra ngọc giản này hay không?
KHông đợi Thúc Vãng Tiêu trả lời, Triệt Đế đã nói trước, “Không thể nào, miếng ngọc giản này có hơi thở vô cùng cổ xưa, chắc hẳn là di vật thời Thượng Cổ, Chỉ riêng mảnh ngọc giản này, đã là một món chí bảo vô thượng, loại vật này không có người nào có thể cố tình tạo ra được.”
Thúc Vãng Tiêu cũng nói, “Không sai, quả thật là như vậy. Ta khẳng định trong ngọc giản này có một con đường chính xác đi đến Bi Lâm Thần Vực. Hôm nay ta đem ngọc giản đến đây, cũng là hi vọng mọi người cùng nhau ra sức, tìm đến Bi Lâm Thần Vực. Tài nguyên tu luyện ở vùng thần vực này càng lúc càng thiếu thốn, nếu như có một ngày chúng ta có thể thật sự tìm được Bi Lâm Thần Vực, đây chẳng phải là đang tạo phúc cho hậu thế sao?””
“Dịch Đế, ý của ngươi là…?” Triệt Đế Cầu Phong nhìn về phía Thúc Vãng Tiêu.
Thúc Vãng Tiêu nói, “Ý nghĩ của ta là, mười đại thần đình sẽ tuyển chọn một phần tu sĩ, tiến vào rừng bia thăm dò. Đương nhiên đấy không phải là tùy tiện thăm dò, đến lúc đó chúng ta đưa mảnh ngọc giản này dùng trận pháp cố định ở bên ngoài rừng bia. Bất kỳ kẻ nào trước khi tiến vào rừng bia, đều có thể dựa vào ngọc giản này khắc họa ra con dường đi tiến vào rừng bia, sau đó tiến vào trong rừng bia tìm kiếm đường ra.”
“Cách hay.” Phương Đế vỗ tay một cái, vô cùng hứng khởi.
Đến lúc đó nhất định có vô số tu sĩ muốn dựa vào mảnh ngọc giản này tìm được con đường tiến vào rừng bia, cuối cùng sẽ có một người tìm ra được con đường chính xác, xuyên qua rừng bia tiến đến Bi Lâm Thần Vực chân chính.
Triệt Đế cũng nói, “Ta cũng đồng ý với phương pháp này.”
Triệt Đế, Phương Đế và Dịch Đế đều đã đồng ý, những đạo quân còn lại cũng không cân nhắc gì thêm, đồng loại đồng ý.
Thúc Vãng Tiêu chủ động nói, “Nếu đã như vậy, thế thì ta nói yêu cầu đi xuyên qua rừng bia lần này một chút. Ta cảm thấy bất cứ người nào cũng có thể tiến vào rừng bia, hơn nữa mỗi người tiến vào rừng bia, đồng thời tìm kiếm ra được đường ra, đều sẽ được ban thưởng cao cấp nhất, khen thưởng này bao gồm một món Hậu Thiên Linh Bảo, tất cả thần thông đỉnh cấp, công pháp tu luyện và thần đan từ Dục Thần đến Thế Giới Thần, được ban tư cách đình dân của mười đại thần đình. Ngàn vạn thần linh thảo thượng phẩm, một đầu thần linh mạch trung phẩm. Đương nhiên đây đều là phần thưởng thấp nhất…”
Các đạo quân nghe vậy thì hít một hơi thật sâu, kiểu ban thưởng gì vậy? Đúng là nghịch thiên mà. Nhưng ở trong miệng Dịch Đế, lại thành phần thưởng thấp nhất…
Thần Linh mạch trung phẩm? Ha ha, những đạo quân đang ngồi đây còn chưa chắc có được.
Nói xong những lời này, ánh mắt Thúc Vãng Tiêu đảo qua mọi người, giọng điệu chậm lại, “Những thứ này một thần đình không thể lấy ra, mà cần cả mười đại thần đình chúng ta ra lực. Mặc dù phần thưởng phong phú, nhưng mà mọi người ngẫm lại xem, một khi tìm được Bi Lâm Thần Vực thì sao? Thế thì muốn bao nhiêu tài nguyên tu luyện mà không có, cho dù có là thần linh mạch thượng phẩm, thậm chí là cực phẩm, chắc hẳn cũng không phải chỉ là nói chơi chứ?”
Các đạo quân nghe thấy vậy, cảm thấy cũng có lý.
Nếu như tìm ra được một thần vực chưa bao giờ bị khai phá, đồ tốt ở đó chẳng phải mọi người tùy tiện lấy hay sao? Tu vi của bọn hắn thậm chí sẽ tiến thêm một bước nữa.
“Nhưng mà muốn ban thưởng nhiều đồ như vậy, rốt cuộc là sẽ do ai lấy ra?” Đạo Quân Mân Đế của Bách U Thần ĐÌnh nói.
Nghe thấy Đạo Quân Bách U Thần ĐÌnh nói, tất cả mọi người đều nhìn về phía Thúc Vãng Tiêu. Nếu như Thúc Vãng Tiêu đã lấy ngọc giản đường đi đến Bi Lâm Thần Vực, còn đưa ra phương pháp, rõ ràng là sẽ có phương án phân chia.
Thúc Vãng Tiêu không chút hoang mang nói, “Ý của ta là như thế này, mỗi thần đình hãy chọn ra thứ mà mình có thể lấy ra. Nếu như một ngày nào đó có thể thật sự tìm được con đường đi xuyên qua rừng bia, vậy cứ dựa vào số lượng đồ vật mình đã bỏ ra mà lấy được thứ tự để tiến vào Bi Lâm Thần Vực. Người bỏ ra càng nhiều, là người có tư cách đầu tiên tiến vào Bi Lâm Thần Vực, lấy ra càng ít, vậy đó là người cuối cùng tiến vào Bi Lâm Thần Vực. KHông lấy đồ nào ra, vậy không có tư cách tiến vào Bi Lâm Thần Vực.”
“Ta đồng ý.” Triệt Đế không chút do dự nói.
“Ta cũng đồng ý…”
Hầu như tất cả đạo quân đều ra hiệu đồng ý với cách này.
Biện pháp của Thúc Vãng Tiêu công bằng công chính, ngươi bỏ ra càng nhiều đồ, vật thì có thể đến thần vực mới tìm địa bàn trước. Ngươi bỏ ra ít đồ, vậy cũng không thể trách người khác, ngươi chỉ có thể tiến vào thần vực mới này sau cùng mà tìm kiếm chỗ đặt chân thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận