Khí Vũ Trụ

Chương 1938 - Cảnh cáo Hoàng Tuyền lão tổ. (2)

Hoàng Tuyền lão tổ cất Thiên Đạo Huyền Tuyền đi, còn chưa kịp thở phào đã nghe Lam Tiểu Bố nói, “Nếu như Hoàng Tuyền tông chủ chịu nghe một lời khuyên của ta, tốt nhất đừng giết chóc quá nhiều, nếu không, cuối cùng báo ứng sẽ rơi vào trên đầu mình. Còn nữa, ngươi nhòm ngó đến pháp bảo của ta, hôm nay ta cũng muốn xem pháp bảo của ngươi một chút, hy vọng đừng có lần sau.”
Da đầu Hoàng Tuyền lão tổ tê rần, hắn ta đoán không sai, trước đó hắn ta vừa mới nhòm ngó đến Luân Hồi Kiều của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố đã nhìn chằm chằm hắn ta. Nghĩ đến Thú Hồn Đạo bởi vì đoạt thú sủng của Lam Tiểu Bố, bây giờ đã biến mất, Hoàng Tuyền lão tổ sợ hãi vô cùng.
Lam Tiểu Bố cảnh cáo Hoàng Tuyền lão tổ một chút, lúc này mới đi đến chỗ những người còn lại. Trong đại trận không quy tắc của hắn, hắn vẫn luôn chú ý đến những người còn lại. Khi lấy Luân Hồi Kiều ra, loại tham lam trong mắt Hoàng Tuyền lão tổ kia hoàn toàn không thể che giấu được, Lam Tiểu Bố sao có thể không biết.
Hắn không để ý đến chuyện có thể diệt đi Hoàng Tuyền Thánh Đạo hay không, mà là hắn thật sự khôn muốn tạo ra quá nhiều kẻ thù, lúc này mới cảnh cáo Hoàng Tuyền lão tổ một phen.
Loại tông môn như Thú Hồn Đạo, Hoàng Tuyền Thánh Đạo, rõ ràng đều có hậu trường cực mạnh. Hắn ở Thú Hồn Đạo luyện hóa Đại Đạo Tịnh Linh Trì, đã bị uy hiếp qua. Khi tu vi của hắn càng ngày càng mạnh, đại đạo vượt qua tầng thứ nhất định rồi, nhất định sẽ đi cùng một hướng với những cường giả kia. Đã như vậy, có thể bớt đi vài kẻ địch thì bớt đi mấy tên kẻ thù.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố không ra tay với Hoàng Tuyền lão tổ, tông chủ Đại Huyền Cung của Thánh Hoang và Chấn Trường Thiên của Thiên Mạc điện đều thở phào một hơi. Biểu hiện thực lực của Lam Tiểu Bố, nếu không phải bất đắc dĩ, bọn hắn thật sự không muốn đối kháng với Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố đột nhiên mở tay ra, trận kỳ đạo kén bố trí đại trận Khốn Sát bên ngoài Thời Gian sơn được thu hồi lại. Giờ phút này, tất cả mọi người cảm nhận được một loại nhẹ nhàng đến cực hạn.
Đại Huyền Cung và Chấn Trường Thiên vốn muốn nhanh chóng rời khỏi đây, giờ phút này cũng đã mất tâm tư muốn đi. Lam Tiểu Bố đã lấy đi trận kỳ đại trận Khốn Sát, cái này đã nói rõ sẽ không ra tay với bọn hắn. Nếu không ra tay, loại cường giả như Lam Tiểu Bố tốt nhất vẫn nên kết giao một chút.
Vào giờ phút này, hơn ngàn bóng người bị ném xuống, lần lượt rơi xuống quảng trường Thời Gian sơn.
Tất cả mọi người đều biết, đây là sau khi Thời Gian Thụ trốn vào trong hư không, trên Thời Gian sơn xuất hiện dị biến, lúc này mới đánh bay những nguời ở Thời Gian sơn đi. Chẳng qua nếu như lần này bò lên Thời Gian sơn thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Bên trên Thời Gian sơn đã không còn Thời Gian Thụ, trước đó hơn vạn người xông lên Thời Gian sơn, bây giờ chỉ có hơn một ngàn người xuống, cũng không có ai có tâm tư leo lên Thời Gian sơn nữa.
Hàn Nguyệt Sơn và ĐƯờng Khế của Thú Hồn Đạo vừa rơi xuống quảng trường Thời Gian sơn, đã có hai bóng người nhào tới. Những người còn lại đều thấy rõ, hai người nhào lên này là hai tên cửu chuyển Thánh Nhân của Ly Trụ cung. Một người trong đó chính là cung chủ thứ hai Trần Cửu Thiên của Ly Trụ cung.
Đường Khế và Hàn Nguyệt Sơn đều cảm nhận được lĩnh vực Thánh Nhân nghiền ép đến, sắc mặt lập tức tái nhợt, bọn hắn có thiên tài đến đâu, cũng chỉ là một lục chuyển và một tứ chuyển, đối mặt với cửu chuyển Thánh Nhân nghiền ép, chỉ có thể cảm nhận được khí thế tử vong. Khiến bọn hắn hoảng sợ là, bọn hắn không nhìn thấy cường giả Thú Hồn Đạo tiếp ứng.
“Cung tông chủ, Chấn điện chủ, Hoàng Tuyền tiên bối, người của Ly Trụ cung ra tay với đệ tử, chẳng lẽ các ngươi để mặc bọn hắn như vậy…” Lời ĐƯờng Khế còn chưa nói xong, đã bị lĩnh vực cuồng bạo áp chế, câu nói kế tiếp cuối cùng cũng không nói được nữa.
“Phốc phốc!” Hai vệt huyết quang nổ tung, Hàn Nguyệt Sơn và Đường Khế đều không thể kiên trì được mấy giây, đã bị hai cường giả cửu chuyển chém giết.
Lam Tiểu Bố gật đầu, cho dù Ly Trụ cung không giết hai người này, hắn cũng muốn giết. Ly Trụ cung giết chết, cho thấy rõ còn có chút ánh mắt. Nếu như ngay cả loại chuyện nhỏ nhặt này cũng cần hắn ra tay, Ly Trụ cung hoàn toàn không đáng cứu.
“Lam huynh…” Trị Di nhìn thấy Lam Tiểu Bố, nàng lập tức nhìn thấy Thái Xuyên bên cạnh Lam Tiểu Bố. Giờ phút này nàng đã hoàn toàn hiểu rõ mọi chuyện, Lam Tiểu Bố có thể tìm thú sủng của mình, vậy thì đã nói rõ Thú Hồn Đạo đã bị tiêu diệt. Không diệt Thú Hồn Đạo, vậy thì không thể tìm được thú sủng của hắn. Thú Hồn Đạo ngang ngược, tuyệt đối sẽ không chủ động đưa thú sủng đến đây. Trước mặt trên quảng trường Thời Gian sơn không có tu sĩ Thú Hồn Đạo, không phải đã trốn thì chính là Lam Tiểu Bố tiêu diệt.
Đối với chuyện Lam Tiểu Bố diệt đi Thú Hồn Đạo, Trị Di không cảm thấy kỳ quái, với thủ đoạn lôi đình khi xử lý đông đảo cường giả của Thái Khư điện của Lam Tiểu Bố, diệt đi Thú Hồn Đạo không phải rất bình thường sao?
“Đa tạ Lam huynh đến đây cứu giúp, ta rất hổ thẹn, lúc đầu đã chạm được đến Thời Gian Thụ, nhưng phúc duyên của ta nông cạn, không thể giữ Thời Gian Thụ lại.” Trị Di cúi người hành lễ, nàng quả thật rất hổ thẹn. Lúc đầu muốn đưa Thời Gian Thụ cho Lam Tiểu Bố, kết quả chính nàng cũng không lấy được.
Đến Phiến Bất Ngang đang chuẩn bị nói chuyện cũng lúng túng không thôi, hắn ta cũng dự định dưa Thời Gian Thụ cho Lam Tiểu Bố, hứa hẹn đã nói, nhưng bây giờ lại không có gì.
Lam Tiểu Bố xua tay, nhìn Thời Gian sơn một chút, đột nhiên nói, “Mấy vị đạo hữu chờ chút, ta lên Thời Gian sơn nhìn xem, chờ ta xuống sẽ tâm sự đại đạo với mấy vị sau.”
Lam Tiểu Bố dự định hỏi thăm chuyện Vĩnh Sinh Đại Đạo một chút, nhưng mà chuyện trên Thời Gian sơn có Thời Gian Thụ, hắn muốn tự mình xem một chút, cho dù Thời Gian Thụ đã bỏ chạy cũng chẳng sao.
Phiến Bất Ngang, Chấn Trường Thiên, Đại Huyền Cung và Hoàng Tuyền lão tổ đều vội vàng khách sáo vào câu, trong lời nói đều tỏ vẻ nhất định sẽ chờ Lam Tiểu Bố trở về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận