Khí Vũ Trụ

Chương 2470 - Không người nào dám đuổi theo. (2)

“Đến Đại Vũ Trụ cốc, chỉ có nơi này mới có thể giúp chúng ta nhanh chóng tấn cấp.” Lúc Lam Tiểu Bố mới nói ra. Sách Khổ Huệ Thăng cười khổ nói, “Đại Vũ Trụ cốc không tệ, nhưng không có bao nhiêu tác dụng với ta cả. Ta còn chưa từng nghe nói đến, có người có thể ở Đại Vũ Trụ cốc đột phá lên bước đại đạo thứ bảy. Nếu không, giá trị của Đại Vũ Trụ cốc đã cao hơn bây giờ gấp trăm lần rồi.”
Lam Tiểu Bố cười he he một tiếng, “Người khác không thể, không có nghĩa là chúng ta không thể, ngươi cứ đi theo ta, ta khẳng định ngươi đột phá lên bước đại đạo thứ bảy, không có nơi nào tốt hơn Đại Vũ Trụ cốc.”

Lam Tiểu Bố rời khỏi hội đấu giá, lập tức có vài chục đạo thần niệm đi theo người hắn. Quan Xung cũng rời khỏi phòng, đi đến gian phòng của Sùng ANh ở sát vách.
“Quan sư đệ, ngươi muốn đuổi theo giết tên Lam Tiểu Bố kia?” Nhìn thấy Quan Xung tiến đến, Sùng Anh lập tức nói.
Quan Xung gật đầu, “Hai chúng ta cùng nhau đuổi theo hắn, ta không tin hắn còn có thể diệt đi hai chúng ta.”
Sùng Anh lắc đầu, “Lam Tiểu Bố kia quang minh chính đại rời đi như vậy, ta khẳng định sau đó hắn sẽ rời khỏi An Lạc Thiên Thành. Hắn chính là đang chờ chúng ta đuổi theo hắn, còn người này âm hiểm xảo trá, liên tục giết chết Trần Hoàng Tử và Trọng Thứu, nếu như chúng ta cũng làm theo như vậy, chẳng mấy chốc cũng sẽ nối chân theo Trần Hoàng Tử và Trọng Thứu.”
Quan Xung nhíu mày, hắn ta biết Sùng ANh nói đúng, nhưng trong lòng lại không cam lòng.
Sùng ANh từ tốn nói, “Có lẽ trong hội đấu giá này có chín phần người đều muốn thứ trên người Lam Tiểu Bố, nhưng ngươi có nhìn thấy có ai đuổi theo ra ngoài không? Tên Lam Tiểu Bố này rất có thể đang câu cá, trừ Đạo Tổ ra, ai hắn cũng dám giết. Chúng ta muốn đối phó với Lam Tiểu Bố, nhất định phải đợi đến khi đại hội Vĩnh Sinh mở ra. Sau khi đại hội Vĩnh Sinh mở ra, hầu hết bước thứ bảy sẽ tụ tập tại An Lạc Thiên Thành, đến lúc đó chúng ta có thể liên hệ người khác. Trừ cái đó ra, Đạo Tổ cũng sẽ xuất hiện ở An Lạc Thiên Thành, Đạo Tổ sẽ không mặc kệ cho loại người Lam Tiểu Bố này tiếp tục phách lối.”

Pháp bảo phi hành của Lam Tiểu Bố có tốc độ cũng không nhanh, mãi đến khi pháp bảo phi hành của bọn hắn dừng ở bên ngoài Đại Vũ Trụ cốc, vẫn không có ai đuổi đến ăn cướp.
“Tên tuổi của lão đệ xem ra rất nổi tiếng, nếu không ta khẳng định sẽ có người cản đường cướp bóc.” Đứng ở bên ngoài Đại Vũ Trụ cốc, Sách Khổ Huệ Thăng không nhịn được cảm thán một câu.
Đạo Tổ đã quy định, ở đại vũ trụ không cho phép cướp đoạt lạm sát, nhưng trên thực tế khắp nơi đều có cướp đoạt và lạm sát, chỉ là tất cả mọi người đều làm trong bí mật mà thôi. Giống như Lam Tiểu Bố, trên người có nhiều đồ tốt như vậy, còn ở hội đấu giá mua được tâm Thiên Độc và Hỗn Độn Niết Bàn Tâm, có lẽ chân trước vừa ra khỏi thành, phía sau đã có một đống người nhào đến. Nhưng sự thật lại chứng minh, Lam Tiểu Bố suy đoán đúng, tất cả mọi người đều không phải người ngu, sẽ đi cướp của một gia hỏa có khả năng xử lý hai bước đại đạo thứ bảy.
“Ta cũng đang chờ người đến chặn đường ta, nhưng mà nếu không có người chặn đường, vậy chúng ta vào trong Đại Vũ Trụ cốc thôi.” Lam Tiểu Bố lấy Thiên Đình lệnh ta.
Thiên ĐÌnh lệnh của Ma Như thế giới có hai cái, Sách Khổ Huệ Thăng cho Lam Tiểu Bố một cái, trên người hắn ta còn một cái, hai người dùng Thiên Đình lệnh tiến vào trong Đại Vũ Trụ cốc.
“Tiểu tử này đúng là đánh ra trò rồi, thế mà không có người theo dõi cản đường cướp bóc, đúng là một đám vô dụng.” Lam Tiểu Bố và Sách Khổ Huệ Thăng vừa tiến vào Đại Vũ Trụ cốc, thân ảnh Thạch Trường Hành lập tức xuất hiện tại vị trí Lam Tiểu Bố vừa đứng.
Hắn ta theo dõi một đường đến đây, vốn định cho Lam Tiểu Bố một ân tình. Bởi vì chuyện Lam Tiểu Bố xử lý Trần Hoàng Tử, khiến Thạch Trường Hành thay đổi cách nhìn vói Lam Tiểu Bố, ngay cả Trần Hoàng Tử cũng có thể xử lý, vậy trừ người như hắn ta, ai có thể giết chết Lam Tiểu Bố? Hắn ta đi theo, chỉ cần phát hiện có người cản đường cướp Lam Tiểu Bố, hắn ta sẽ ra tay giải quyết, vậy thì Lam Tiểu Bố sẽ nợ ơn của hắn ta.
Nhưng mà trên thực tế, đám gia hỏa bước đại đạo thứ sáu, bước đại đạo thứ bảy ở An Lạc Thiên Thành này lại khiến hắn ta thất vọng rồi, vậy mà ngay cả một người cũng không đi theo, điều này khiến Thạch Trường Hành rất cạn lời, cũng bắt đầu khinh bỉ đám gia hỏa kia. Rõ ràng là nhòm ngó đến đồ của Lam Tiểu Bố, nhưng lại không dám đi ra.
“Ta còn tưởng rằng ngươi phải ở bên ngoài đợi thêm một hồi, nhìn xem có người đến chặn đường ngươi không, không ngờ ngươi lại trực tiếp vào trong.” Sau khi tiến vào Đại Vũ Trụ cốc, tâm tình Sách Khổ Huệ Thăng rất tốt, mở miệng nói đùa.
Lam Tiểu Bố thì lại không còn nhẹ nhõm như trước đó, giọng điệu trở nên nghiêm túc, “Mặc dù ta không dự định ở bên ngoài chờ, nhưng ta dự định bố trí mấy cái kết giới giám sát ở bên ngoài.”
“Vậy tại sao không bố trí?” Sách Khổ Huệ Thăng khó hiểu hỏi.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Ta luôn cảm thấy mình bị theo dõi, nhưng ta cẩn thận quan sát lại, không tìm được người theo dõi ta. Nếu như gia hỏa này là bước đại đạo thứ bảy, chỉ sợ còn lợi hại hơn cả Khổ Nhất Sí.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận