Khí Vũ Trụ

Chương 1900 - Người không biết không sợ. (2)

Ngay cả chuyện Lam Tiểu Bố tiến vào sàn bán đấu giá, cũng chỉ có mấy đạo thần niệm quét qua một chút mà thôi, càng nhiều thần niệm đều chú ý đến Thời Gian Đạo Quyển.
Lam Tiểu Bố không dự định ở chỗ này cạnh tranh, hắn vừa bước một bước, không gian dưới chân hắn đã đột ngột biến mất.
Nhưng mà hắn còn chưa bước đến đài đấu giá, một đạo thần cấm cấp chín đã ngăn cản Lam Tiểu Bố lại. Bất cứ cường giả nào, muốn xé mở cái thần cấm cấp chín này, cho dù nhanh cũng phải mất nửa nén nhang. Tại buổi đấu giá này, đừng nói là nửa nén nhang, cho dù là một hơi thở, cũng có vô số cường giả vây giết hắn.
Nhưng thân thể Lam Tiểu Bố chỉ vặn vẹo một chút, cái cấm chế phong ấn này đối với Lam Tiểu Bố giống như con đường rộng thênh thang, chẳng có chút ngăn trở nào.
“Ngươi…” Nữ tử chủ trì bán đấu giá chỉ mới nói được một chữ, Thời Gian Đạo Quyển trong tay đã rơi vào tay Lam Tiểu Bố, một khắc sau, Lam Tiểu Bố đã dùng một bàn tay giết chết nữ tử này.
Hôm nay hắn đến chính là để giết người, bất cứ người nào của Thái Khư điện, hắn đều sẽ không buông tha.
Nếu như người bị hắn giết có điều gì oan uổng, vậy thì chỉ trách mình không chọn kỹ nơi mà đến. Lam Tiểu Bố tin rằng, với cách làm việc của Thái Khư điện, hắn giết không hề oan uổng chút nào.
“Có người cướp vật phẩm đấu giá!” Tất cả mọi người trong đại điện đấu giá đều kịp phản ứng lại.
Nói thật tất cả mọi người trong hội đấu giá đều kinh sợ trước hành động của Lam Tiểu Bố. Cướp đoạt vật phẩm bán đấu giá ở hội đấu giá, đây là muốn chết sao? Hay vẫn là muốn chết?
Đừng nói là hội đấu giá ở Thái Khư điện, cho dù là ở bất cứ đâu, dám tổ chức hội đấu giá, vậy thì đương nhiên sẽ không sợ cướp. Trên thực tế cũng đúng là như vậy, từ trước đến nay, cướp đoạt ở hội đấu giá là chuyện hầu như không có. Cho dù có, cũng sẽ kịp thời bắt lại, sau đó giết ngay tại chỗ.
Nhưng bây giờ bọn hắn lại tận mắt nhìn thấy một tu sĩ trẻ tuổi xông lên bàn đấu giá của hội đấu giá, cướp Thời Gian Đạo Quyển đi. Không chỉ như vậy, người ta còn giết chết nữ tử chủ trì bàn đấu giá.
“Ta biết rồi, hắn là Lam Tiểu Bố.” Có người nhỏ giọng nói.
Giờ phút này tất cả mọi người đều bừng tỉnh đại ngộ, những người khác không thể, nhưng Lam Tiểu Bố thì không giống vậy. Lam Tiểu Bố là ai? Lúc trước khi vừa mới đến đây, đã dám ở quảng trường Thái Khư Phần giết chết lục chuyển Thánh Nhân Giang Sâm, Giang Sâm này mặc dù không phải người của Thái Khư điện, nhưng mà có quan hệ rất tốt với Thái Thượng trưởng lão Đổng Yến của Thái Khư điện. Cho đến bây giờ bên ngoài quảng trường Thái Khư Phần, vẫn còn lệnh truy nã Lam Tiểu Bố.
Nếu là Lam Tiểu Bố, vậy chuyện cướp đoạt vật phẩm tại sàn bán đấu giá hình như cũng không phải chuyện gì không bình thường. Có một câu gọi là người không biết thì không sợ, Lam Tiểu Bố tuổi còn trẻ mà, có lẽ là sau khi tấn cấp đến tầng cao hơn, cho nên mới cảm thấy rằng mọi thức đều nằm trong lòng bàn tay của hắn. Nhưng mà nếu như thật sự cho rằng mình có thể dễ dàng giết chết được Giang Sâm, vậy thì có thể đi ngang ở Thái Khư điện, vậy thì chỉ có thể nói, thật thiếu hiểu biết.
Không có ai bỏ đi cả, phần lớn người thậm chí còn không đứng lên, bọn hắn biết chẳng mấy chốc nữa Lam Tiểu Bố sẽ bị khống chế, hội đấu giá có lẽ sẽ còn tiếp tục.
Quả nhiên, Lam Tiểu Bố vừa mới giết chết nữ tử chủ trì sàn bán đấu giá, mấy bóng người đã chặn Lam Tiểu Bố.
“Quả nhiên là có mấy phần bản lĩnh, ngay cả Hoàn Khải cũng không thể ngăn cản được ngươi.” Nói chuyện chính là một nam tử râu dài, khi hắn ta nói chuyện, lĩnh vực đã sớm phong tỏa không gian của Lam Tiểu Bố lại.
Đây là một tên bát chuyển Thánh Nhân, đạo vận quanh thân lưu chuyển, khí thế đại đạo cường hãn tựa như muốn xé rách vùng không gian của Lam Tiểu Bố thành bã vụn.
Mà bên cạnh tên bát chuyển Thánh Nhân này, còn có một nữ tử trung niên, nữ tử này hình như là một bát chuyển Thánh Nhân. Mặc dù nàng không nói chuyện, nhưng lĩnh vực của nàng cũng đang tăng cường, điệp gia lên lĩnh vực của tên bát chuyển Thánh Nhân trước đó.
Trừ hai tên bát chuyển Thánh Nhân này, còn có mấy tên thất chuyển Thánh Nhân, phong tỏa đường chạy của Lam Tiểu Bố.
“Ngươi muốn buông tay chịu trói, hay là để ta ra tay?” Tên bát chuyện Thánh Nhân râu dài bình tĩnh nói, giống như xử lý Lam Tiểu Bố, là một chuyện vô cùng bình thường, không có bất kỳ ngoài ý muốn gì xảy ra.
Lam Tiểu Bố chẳng thèm nhiều lời, tay mở ra, Trường Sinh Kích xuất hiện trong tay.
Thần niệm của hắn đã sớm quan sát được những người chặn đường hắn, hai bát chuyển Thánh Nhân, bốn thất chuyển Thánh Nhân, còn có mấy tên lục chuyển Thánh Nhân ở bên ngoài.
KHông thể không nói thực lực của Thái Khư điện thật sự không bình thường, có lẽ cường giả ở nơi này đều đến từ rất nhiều giới vực Thần giới khác, nhưng những người này đều tụ tập ở chỗ này, đã tụ được một nguồn lực lượng cường đại.
Điều duy nhất khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy ngoài ý muốn chính là, không nhìn thấy có cửu chuyển Thánh Nhân ở nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận