Khí Vũ Trụ

Chương 2704 - Đại quân áp sát. (2)

Nếu như Ngân Linh Tử trước mắt này thật sự là Lượng Ma Thú, đây chính là một trong hai đại Thần Thú còn sống sót trong đại chiến Thần Ma năm đó. Bản lĩnh lớn nhất của Lượng Ma Thú chính là độn thuật và tiên đoán, khó trách có thể dẫn mọi người chạy trốn đến nơi này. Hơn nữa Lượng Ma Thú còn rất hiền lành, không thích giết chóc và gây chuyện.
Ngân Linh Tử giống như đã biết Lam Tiểu Bố muốn nói gì, thở dài nói, “Sau khi rời khỏi vũ trụ lúc đầu của chúng ta, mới phát hiện bản thân mình nhỏ bé như thế nào.”
Lam Tiểu Bố im lặng không nói, hắn cũng có cảm giác này, cho dù hắn tu luyện mạnh thế nào, từ vũ trụ cấp thấp đến vũ trụ trung đẳng, từ vũ trụ trung cấp đến vũ trụ cao cấp…
Đúng như Ngân Linh Tử nói, chỉ có rời khỏi vũ trụ lúc đầu đến một nơi mới, mới biết được thực lực của mình nhỏ bé đến mức nào.
Từ khi bản thân mình xuất đạo cho đến bây giờ, Lam Tiểu Bố chỉ gặp được một ngoại lệ, đó chính là Hồng Quân. Hoàn toàn không biết thực lực của Hồng QUân là cấp độ gì, dù sao thì đến bất cứ nơi nào, Hồng Quân cũng là tồn tại cao cấp nhất.
Chân Thường Nguyên đứng bên cạnh nói, “Sau khi ta biết KHổ Trường của Khổ gia bị Mạc Niệm Yên của Đại Hoang Thần Giới giết chết, ta đã biết không ổn. Thực lực của lão tổ Khổ gia thông thiên, là người có thù tất báo, hơn nữa đắc tội với Khổ gia, bình thường sẽ bị tiêu diệt cả tinh cầu. Ta nhanh chóng tìm Ngân Linh Tử đạo hữu, sau đó dẫn Ngân Linh Tử đạo hữu thông qua truyền tống đến Đại Hoang Thần Giới, kết quả vẫn chậm một chút.”
Trong lòng Chân Thường Nguyên vẫn còn có chút tự trách, nếu như đến Đại Hoang Thần Giới sớm hơn một chút, những người còn lại của Đại Hoang Thần Giới sau khi biết được chuyện này, sẽ rời đi được nhiều hơn.
Mạc Niệm Yên? TRong mắt Lam Tiểu Bố bùng lên sát ý, gia hỏa này hoàn toàn không được xem là người của Đại Hoang Thần Giới. Hắn có chút hoài nghi, tên Mạc Niệm Yên này giết Khổ Trường, có phải là vì cố ý giá họa cho Đại Hoang Thần Giới hay không?
Vào giờ phút này, Lam Tiểu Bố đột nhiên cảm thấy không gian bắt đầu chấn động kích liệt, thần niệm của hắn quét ra ngoài, lập tức nhìn thấy đại quân ầm ầm kéo đến.
“Ha ha, vậy mà dám kéo đại quân đến diệt Nhân Hoàng thành, đã như vậy, để ta xem thực lực của Đại Nguyên tộc rốt cuộc mạnh đến mức nào.” Lam Tiểu Bố sải bước ra ngoài, đứng ở bên ngoài Nhân Hoàng thành.
Đám người cũng lũ lượt đi theo sau Lam Tiểu Bố, Bành Quản thì rất muốn chạy trốn, nhưng hắn ta thật sự không dám.
“Bọn hắn đang muốn lập uy…” Nhìn mấy chục vạn đại quân đang xếp thành một hàng, đứng trong hư không bên ngoài Nhân Hoàng thành, giọng điệu Bành Quản run rẩy.
Lam Tiểu Bố nhìn lướt qua Bành Quản, Bành Quản vội vàng nói: “Tu sĩ Nhân tộc trong Nhân Hoàng thành ta cộng lại cũng chỉ có mười mấy vạn mà thôi, theo sức chiến đấu của Nhân Hoàng thành ta, chỉ cần không đến một vạn người, bọn hắn đã có thể nghiền ép Nhân Hoàng thành. Bây giờ lại phái ra đến mấy chục vạn quân Đại Nguyên tộc, chẳng những là muốn lập uy, mà còn là không tha cho bất cứ ai trong Nhân Hoàng thành này.”
ÁNh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía quân tu sĩ Đại Nguyên tộc kia, dẫn đầu là một nữ tử, thực lực bước đại đạo thứ bảy, ở bên cạnh nữ tử này, còn có hai cường giả bước đại đạo thứ sáu.
Dáng người nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn, dung mạo xinh đẹp, da thịt giống như mỡ đông, tóc vàng, mắt màu lam nhạt, khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh diễm.
TRong lòng Lam Tiểu Bố cười ha ha, bảo vệ Nhân tộc? Dẹp đi.
Cho dù bên ngoài Nhân Hoàng thành có truyền tống trận của Đại Nguyên tộc, Đại Nguyên tộc cũng không thể nhanh chóng đến đây như vậy được. Đại Nguyên tộc có thể đến đây nhanh như vậy, chỉ có một nguyên nhân, đó chính là có người báo tin.
Thánh Tử và mấy tùy tùng của Đại Nguyên tộc đã bị hắn ghim chặt, cho dù muốn đưa tin về cũng không có cơ hội. Rất rõ ràng, là nội ứng trong Nhân Hoàng thành truyền tin về cho Đại Nguyên tộc.
Bởi vì Đại Nguyên tộc nhận được tình báo cụ thể, cho nên mới phái ra một tên bước đại đạo thứ bảy, hai tên bước đại đạo thứ sáu. Chắc hẳn là bên trong tin tức đưa ra này, thực lực của mình rất có thể là bước đại đạo thứ bảy.
Mặc dù hắn đến đây là vì tìm kiếm bọn người Lạc Thải Tư, nhưng hắn cũng sẽ thuận tay cứu hết tất cả tu sĩ nhân tộc ở Nhân Hoàng thành đi. Nhưng bây giờ thì sao? Hắn vừa mới dạy dỗ Thánh Tử của Đại Nguyên tộc, đã có tu sĩ Nhân tộc báo tin cho Đại Nguyên tộc.
TRong lòng Lam Tiểu Bố ha ha khinh bỉ, đồng thời cũng cảm thán vô cùng. Khi ở ĐỊa Cầu, là một thành viên của Hoa Hạ, hắn biết rõ, từ xưa đến nay, khi Hoa Hạ bị ngoại tộc xâm lấn nô dịch, trên cơ bản đều có nội ứng giúp một tay.
Người đáng thương ắt có chỗ đáng giận, câu nói này đặt ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng hợp lý.
“Là ai làm?” Ánh mắt của nữ tử mắt xanh rời khỏi Thánh Tử đang bị ghim ở trên tường thành, sau đó nhìn về phía Lam Tiểu Bố.
Thật sự là vì Lam Tiểu Bố đang đứng ở phía trước nhất, ngay cả Bành Quản cũng chỉ đứng khúm núm ở sau lưng. Nàng chỉ cần liếc mắt qua là biết tu vi của Bành Quản đã bị phong ấn.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Là Bố gia nhà ngươi làm, có vấn đề gì à?”
“Xem ra ngươi sẽ không tự đánh nát xương cốt của mình, sau đó rút hồn phách của mình ra quỳ xuống trước mặt ta đúng không?” Nữ tử mắt xanh cười trào phúng, nàng đã nhìn ra, thực lực của Lam Tiểu Bố chắc hẳn cũng là bước đại đạo thứ bảy.
Đừng nói Lam Tiểu Bố là bước đại đạo thứ bảy, cho dù là bước đại đạo thứ tám, ở nơi này, cũng phải co lại trước mặt nàng.
“Ngươi làm trước cho Bố gia nhìn thử, ta xem có thể làm được không.” Lam Tiểu Bố nói.
Vẻ mỉa mai trên gương mặt nữ tử mắt xanh này càng sâu, nàng cũng không tiếp tục nói nhảm nữa, vung tay lên đánh ra mấy đạo đạo tắc về phía Thánh Tử và mấy tên tùy tùng đang bị ghim trên tường Nhân Hoàng thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận