Khí Vũ Trụ

Chương 939: Tra Tra nghi thần nghi quỷ. (2)

“Rất tốt, ngươi qua cửa này rồi, đi thôi, chúng ta đi phá cái Lượng Kiếp Chuyển Di đại trận kia thôi.” Lam Tiểu Bố nói xong thì lấy Luân Hồi Oa ra.
Đây là đáy Tuyệt Sinh Đàm, Luân Hồi Oa của hắn có thể lao ra.
“Luân Hồi Oa?” Tra Dự nhìn thấy Luân Hồi Oa, trong lòng nảy lên một cái, đây không phải là Sinh Tử Oa của hắn, mà Luân Hồi Oa cũng nổi danh như Sinh Tử Oa của hắn vậy.
Thật không ngờ, Lam Tiểu Bố thậm chí còn có được cả Sinh Tử Oa và Luân Hồi Oa, cái vận may này quả thật là…
Tra Dự thầm than, người có vận may lớn quả thật không thể nào so sánh được. Cơ Vận kia có được Trận Bàn May Mắn, cũng chỉ có thể uống nước rửa chân của Lam Tiểu Bố mà thôi, có thể thấy được vận may của Lam Tiểu Bố lớn đến mức nào.
Chỉ có vận may thôi chưa đủ, còn phải có đầu óc nữa Lam Tiểu Bố trước mắt này tựa như không thiếu chút nào cả, nếu như không có đầu óc, thì bây giờ hắn đã bị Cơ Vận áp chế rồi? Không đúng, nếu như không có đầu óc, hoàn toàn không thể đợi được đến ngày hôm nay Cơ Vận áp chế hắn, lúc trước khi ở Tuyệt Sinh Đàm hắn cũng đã có thể áp chế Lam Tiểu Bố rồi.
Bây giờ hắn mơ hồ đoán được Lam Tiểu Bố đánh lén Cơ Vận như thế nào rồi, Lam Tiểu Bố có được Thiên Cương trận bàn, xuất hiện không có dấu vết nào, rất rõ ràng, Lam Tiểu Bố còn lấy được thần thông THiên Cương Tam Thập Lục Biến của Thiên Cương Đại Đế.
Thật sự khiến người ta hâm mộ mà, loại thần thông này hắn còn chưa từng tiếp xúc đến. Nghe đồn loại thần thông này đều phải được truyền thừa, chỉ dựa vào truyền miệng đều không dùng được, thật không biết Lam Tiểu Bố học được loại thần thông này như thế nào.

Lạc Thải Tư dừng lại, Cổ Đạo cũng chỉ có thể đứng bên cạnh Lạc Thải Tư trước một mảnh sa mạc.
“Chủ mẫu, nơi này hình như không đúng lắm? Địa đồ mà Già Quân Không đưa không phải nói ở đây có một vùng đầm lầy sao? Đây rõ ràng là sa mạc mà.” Cổ Đạo không nhịn được nói.
Đại Côn Hải Cảnh đã mở ra mấy tháng rồi, mấy tháng này người khác còn đang kiếm lời đầy bồn đầy bát, bọn hắn thì lại như con ruồi không đầu di chuyển loạn khắp nơi, chính là vì tìm kiếm vị trí thần điện mà Già Quân Không nói.
Trên thực tế mấy tháng qua, đừng nói là tìm đến thần điện, ngay cả những nơi tương tự như thần điện, bọn hắn cũng không nhìn thấy.
“Nơi này là sa mạc, nhưng mà mấy tháng qua chúng ta tìm đến bao nhiêu nơi rồi, trong lòng ngươi không đếm được sao? Có tìm được chỗ nào tương tự hay không?” Lạc Thải Tư nói.
Cổ Đạo vô cùng bất mãn nói, “Ta đoán có lẽ là do lão già Già Quân Không kia không muốn sống nữa, lấy địa đồ giả ra lừa chúng ta rồi.”
Lạc Thải Tư nói, “Già Quân Không tuyệt đối không dám lấy địa đồ giả, nếu không phải là địa đồ giả, vậy thì rất có thể là địa hình ở trong này đã thay đổi.”
“Địa hình thay đổi?” Cổ Đạo nghi ngờ hỏi một câu.
Lạc Thải Tư gật đầu, “Đúng vậy, ngươi nghĩ lại mà xem, con trai Già Tân Vũ của Già Quân Không có được địa đồ thần điện. Chuyện này có rất nhiều người biết đúng không?”
“Đúng vậy, cho nên tất cả mọi giò đến tìm đến Già Quân Không muốn mua địa đồ, ngay cả Đại Côn Tiên Cung cũng muốn bản địa đò trong tay Già Quân Không.” Cổ Đạo nói.
Lạc Thải Tư bình tĩnh nói, “Theo lý mà nói, địa đồ thần điện đối với một vị tiên nhân quan trọng đến mức nào, ngươi chỉ nhìn thấy mỗi người muốn lấy địa đồ từ chỗ Già Quân Không, ngươi có nhìn thấy ai không muốn sống điên cuồng cướp lấy địa đồ chưa? Ngay cả Đại Côn Tiên Cung muốn lấy địa đồ, cũng phải vô cùng tỉnh táo, không làm ra bất cứ chuyện gì quá kích.”
“Lão già Già Quân Không này vận may không tệ, có Bố gia bảo vệ.” Cổ Đạo khinh thường nói.
Lạc Thải Tư lắc đầu, “Chỉ sợ không phải, tầm quan trọng của thần điện tuyệt đối sẽ khiến nhiều người điên cuồng. Thực lực của Tiểu Bố có mạnh đến đâu, cũng không thể chặn được sự điên cuồng của tất cả mọi người. Bọn hắn không dám ra tay với Già Quân Không trước khi Đại Côn Hải Cảnh mở ra, khả năng duy nhất chính là địa đồ này không phải là thật.”
“Già Quân Không này quả nhiên là lấy đồ giả ra bán, cái tên vương bát đản này.” Cổ Đạo chửi ầm lên.
Lạc Thải Tư không để ý đến Cổ Đạo, tiếp tục nói, “Già Quân Không không dám lấy ra địa đồ giả, nhưng địa đồ thật của hắn sau khi chúng ta tiến vào Đại Côn Hải Cảnh lại biến thành đại đồ giả. Có nghĩa là, địa hình của Đại Côn Hải Cảnh đã hoàn toàn thay đổi. Chuyện này chỉ sợ không chỉ là Đại Côn Tiên Cung biết, sợ là rất hiểu thế lực lớn khác đều biết. Chúng ta muốn tìm kiếm thần điện, cũng không thể hoàn toàn chỉ dựa vào mỗi tấm địa đồ này.”
Cổ Đạo không muốn động não nhất, nghe lời giải thích này, chỉ có thể ủ rũ cụp tai, “Được rồi.”
Nó muốn đến thần điện nhìn thử, kết quả còn lấy được một tấm địa đồ giả. Đi vào Đại Côn Hải Cảnh đã lâu như vậy rồi, không mò được gì cả, điều này khiến nó có chút thất vọng.
“Cổ Đạo, ngươi nhìn hình dạng của cái sa mạc này đi…” Lạc Thải Tư chỉ vào sa mạc nói.
“Hình dạng gì?” Cổ Đạo vô cùng mơ hồ.
Lạc Thải Tư nhẹ giọng nói, “Hình dạng của cái sa mạc này và hình dạng của cái đầm lầy trên địa đồ khá giống nhau, nếu như cái sa mạc này đúng là do đầm lầy hóa thành, thần điện kia nhất định đang ở dưới này.”
“Đúng vậy…” Nghe nói vậy, hai mắt Cổ Đạo sáng lên, giọng nói cũng cao hơn một chút.
Lạc Thải Tư nói, “Theo lời Già Tân Vũ nói, khi hắn tiến vào trong đầm lầy tìm được cửa ra vào thần điện, bởi vì đi nhầm vào một cái cửa nên đã bị thần điện truyền tống đi, đồng thời còn bị thương, sau đó thì không thể vào trong được. Chúng ta bây giờ cũng dựa vào cách Già Tân Vũ tiến vào thần điện, trước nhìn thử xem có thể tìm được cửa vào thần điện ở trong sa mạc này hay không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận