Khí Vũ Trụ

Chương 710: Phong Loan.

Chuyện hắn quan tâm đến, một là có phải Lam Tiểu Bố đã lấy được một thần khí phi hành hay không, còn một chuyện nữa chính là không muốn lại dùng tiên thuyền tạo dựng từ Vô Căn Mộc để vượt qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không. Lỡ như bị lại bị rơi xuống một lần nữa, vậy chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp.
Lam Tiểu Bố xòe tay ra, quạt xếp trong tay biến thành một Thương Ưng Phong Diên vô cùng to lớn, hai cánh tựa như thật. Lam Tiểu Bố bước vào trong Phong Diên, hắn có thể cảm nhận được cái pháp bảo phi hành này có tốc độ vượt xa tiên khí phi hành của hắn. Rõ ràng Tân Vô Nguyên không nói mò, cái này quả thật là một món thần khí phi hành.
“Cung lão ca, lên đây đi, pháp bảo phi hành này có cái tên cũng không tệ lắm, là Phong Loan.” Lam Tiểu Bố vẫy tay một cái.
Cung Doãn Kỳ không kịp chờ lập tức nhảy lên Phong Loan, cười he he, “Thần khí quả là khác, vừa lên đã cảm thấy không giống bình thường.”
Lam Tiểu Bố cười thầm trong lòng, thật ra đứng trên pháp bảo phi hành này và đứng trên tiên khí phi hành không khác gì nhau cả, thậm chí không gian bên trong còn không lớn bằng tiên khí phi hành của hắn.
Pháp bảo phi hành này chỉ có hai gian phòng không lớn lắm, ở giữa có một khu công cộng, nhưng mà cũng rất nhỏ.
“Ngồi vững một chút, ta thử tốc độ.” Lam Tiểu Bố nhắc nhở một câu, đột nhiên kích phát tốc độ của Phong Loan lên mức cao nhất. Phong Loan tựa như thuấn di, chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi chỗ cũ, đi đến biên giới hẻm núi Ma Huyền Hư Không.
“Thật nhanh…” Cung Doãn Kỳ chấn động nói.
Lam Tiểu Bố cũng bị kinh sợ, cái thần khí hạ phẩm này với tiên khí cực phẩm kia chính là hai khái niệm khác nhau.
Phong Loan vẫn không dừng lại, vọt thẳng về phía hẻm núi Ma Huyền Hư Không. Sau khi tiến vào hẻm núi, Lam Tiểu Bố còn có chút lo lắng, nhưng mà một nén nhang sau, hắn biết lo lắng của mình là dư thừa rồi.
Phong Loan lao đi vùn vụt trên không hẻm núi này, không khác gì đang di chuyển ở nơi bình thường, thậm chí không có chút dao động nào.
Còn chưa đến một ngày, thần niệm của Lam Tiểu Bố đã có thể nhìn thấy Tà Giác Hư Không điện một lần nữa. Điều này cho thấy Phong Loan đã xuyên qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không, đi đến Ma Huyền Tiên Vực.
Khó trách lúc trước Trọng Tuân Tú có thể dễ dàng đưa Liễu Ly đến Ma Huyền Nam Vực, hóa ra là có đồ tốt như thế này. May là Trọng Tuân Tú không chọn chạy trốn, nếu như Trọng Tuân Tú dựa vào Phong Loan bỏ chạy, hắn hoàn toàn không thể đuổi kịp.

Vài ngày sau, Lam Tiểu Bố dẫn theo Cung Doãn Kỳ đến chiến trường Ma Huyền Viễn Cổ, lúc trước bởi vì Lam Tiểu Bố ra tay can thiệp, Yểm Ma đã không thể lấy chiến trường Ma Huyền Viễn Cổ làm cơ sở quét sạch toàn bộ Ma Huyền Tiên Vực. Bây giờ chiến trường Ma Huyền Viễn Cổ lại trở lại yên lặng như lúc trước, thần niệm quét ra chỉ có một mảnh thê lương.
Chiến trường Ma Huyền Viễn Cổ đã từng xảy ra một trận chiến, chết đi hơn ngàn Tiên Đế, Lam Tiểu Bố đã từng gnhe nói đến. Vào lúc Ma Huyền Tiên Vực có nền văn minh tu tiên cường thịnh nhất, số lượng Tiên Đế vượt hơn cả ngàn người, mà nhiều Tiên Đế như vậy, trong một trận chiến hầu như đã ngã xuống toàn bộ.
Cho dù lúc trước tu luyện đến mức nào, ở chiến trường Ma Huyền Viễn Cổ này cuối cùng vẫn hóa thành cát vàng. Lam Tiểu Bố cảm thán một chút, không biết có cảnh giới này mà sau khi tu luyện đến cảnh giới đó rồi, từ nay về sau không còn chuyện sống chết nữa.
Nhưng chuyện này cách hắn quá xa, đừng nói bây giờ hắn là tiên vương, cho dù là Tiên Đế viên mãn, thậm chí là Thần Nhân, khoảng cách đến không phải sống chết cũng không biết là bao xa.
“Đi thôi, chúng ta đi Ngũ Vũ Tiên giới, ta mới tìm ra được một nơi có thể tiến về Ngũ Vũ Tiên giới, cũng không biết có đúng hay không.” Lam Tiểu Bố không ở đó cảm thán nữa, dẫn Cung Doãn Kỳ đến cái tảng đá đã bị hắn giấu đi lúc trước.
“Nơi này chỉ có một tảng đá mà.” Cung Doãn Kỳ khó hiểu nói.
Lam Tiểu Bố bỏ đi Ẩn Nặc tiên trận, lộ ra trận văn hư không trên tảng đá, nhưng mà Cung Doãn Kỳ vẫn không nhìn ra trận văn trong đó.
“Ta biết, bây giờ ta cũng không xác định được, ngươi ở bên cạnh chờ ta một chút.” Thần niệm Lam Tiểu Bố thẩm thấu vào trận văn hư không trên tảng đá kia, bắt đầu nghiên cứu trận văn hư không trong đó.
Lúc trước khi hắn phát hiện ra trận văn hư không này, còn chỉ có thể dùng trận văn hư không bố trí ra hư Không tiên trận cấp tám. Bây giờ với trình độ hiểu biết của hắn với trận văn hư không, hắn tin mình có thể giải được cái trận văn hư không này.
Mấy ngày sau, Lam Tiểu Bố đột nhiên khắc họa mấy đạo trận văn trên trận văn hư không này, trên tảng đá loáng thoáng có một cái cửa tựa như sắp xuất hiện, nhưng mà sau đó lại lập tức biến mất.
“Lợi hại, vừa rồi ta nhìn thấy, suýt chút nữa là có thể xuất hiện một cái cửa rồi.” Cung Doãn Kỳ vui mừng nói.
Lam Tiểu Bố lại nhíu mày không nói, một hồi lâu hắn mới lên tiếng, “Cung lão ca, chỉ sợ trong thời gian ngắn ta không thể mở được trận môn hư không này. Nếu như thời gian quá dài, nói không chừng chúng ta còn phải đổi chỗ nữa.”
“Vì sao? Không phải vừa rồi ngươi đã mở được trận môn hư không này sao?” Cung Doãn Kỳ khó hiểu hỏi.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Còn kém xa lắm, với năng lực của ta chỉ sợ không thể mở được trận môn hư không này, nhưng mà ta còn muốn thử một chút.”
Sở dĩ Lam Tiểu Bố nói như vậy, là bởi vì hắn có thể khắc họa trận văn Hư không tiên trận cấp tám đỉnh cấp, nhưng hắn cảm thấy trận văn hư không khắc họa trên tảng đá này, không phải khi hắn tấn cấp đến khi có thể sử dụng trận văn hư không khắc họa ra tiên trận hư Không cấp chín là có thể mở ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận