Khí Vũ Trụ

Chương 1664 - Thánh Nhân trong vực sâu Di Thần. (2)

Chuyện sau đó, Bắc Tố Đình không nói đến, nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng biết. Hắn đang suy nghĩ gia hỏa hãm hại Bắc Tố Đình là ai?
Hắn phá hủy Thần Nguyên Đan Hải của gia hỏa này, chỉ sợ đã khiến tên gia hỏa kia phải bỏ lại phần lớn tài sản ở nơi này rồi, một khi người này khôi phục lại thực lực, vậy người đầu tiên không buông tha chính là Lam Tiểu Bố hắn.
“Lam đại ca, ngươi muốn tìm một nơi để bế quan một khoảng thời gian sao?” Thấy Lam Tiểu Bố im lặng không nói gì, Bắc Tố Đình lại hỏi một câu.
“Trong này không thể bế quan được, bây giờ chúng ta nhất định phải rời khỏi vực sâu Di Thần. Bây giờ mà không đi, tương lai có lẽ vĩnh viễn không thể nào rời khỏi đây được.” Lam Tiểu Bố nghiêm túc nói.
Hắn vốn định tiếp tục tìm kiếm Mân Nguyên, kiếm thêm một ít Thần Linh mạch cực phẩm từ trên người Mân Nguyên. Nhưng mà bởi vì quy tắc thiên địa ở Vô Căn Thần Giới hoàn thiện, vận may tăng vọt, dẫn đến vực sâu Di Thần rất có thể sẽ vĩnh viễn bị phong ấn lại. Lúc đó, hắn muốn rời khỏi đây cũng không thể được. Trên người hắn không có loại Phá Giới Phù lục đỉnh cấp kia, một khi không thể rời khỏi vực sâu Di Thần từ vết nứt kia, vậy thì sẽ không có cơ hội rời khỏi đây
“Vì sao?” Bắc Tố Đình nghi ngờ hỏi một câu.
Mặc dù chính nàng bị nhốt ở trong vực sâu Di Thần không để đi được, nhưng mà Bắc Tố Đình biết rất rõ, bên trong vực sâu Di Thần có rất nhiều cường giả, những cường giả này có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Lam Tiểu Bố giải thích, “Bên ngoài là Vô Căn Thần Giới, bây giờ quy tắc thiên địa của Vô Căn Thần Giới hoàn thiện, vận may tăng vọt. Toàn bộ Vô Căn Thần Giới đang sắp dung hợp với một nơi gọi là Trường Sinh Giới, hình thành nên một giới vực càng lớn hơn. Đến lúc đó, tất cả vết nứt rời khỏi vực sâu Di Thần đều sẽ liền lại. Còn ở lại nơi này, vậy thì sẽ không thể nào ra ngoài được. Trừ khi ngươi có phù lục phá giới, thậm chí là phá vị đỉnh cấp, nếu không chỉ có thể vĩnh viễn ở lại nơi này. Trên thực tế, bây giờ đã không thể ra được rồi.”
“Vậy chúng ta…” Nghe là không ra ngoài được, trong lòng Bắc Tố Đình giật mình, vội vàng hỏi.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Nơi khác không ra được, nhưng mà ta tới nơi này có lẽ còn có thể đi ra. Nhưng cái chỗ kia chỉ có mình ta có thể ra ngoài, những người khác cũng đừng nghĩ đến. Đợi lát nữa ngươi hãy tiến vào trong tiểu thế giới của ta, ta mang ngươi ra ngoài, nếu không thì ngươi sẽ bị sương độc ăn mòn.”
“Được, vậy bây giờ ta vào trong đó luôn đi.” Bắc Tố Đình lập tức nói.
Lam Tiểu Bố mở một vùng không gian ở trong Vũ Trụ Duy Mô, lấy một chiếc nhẫn đưa cho Bắc Tố Đình nói, “Sau khi ngươi tiến vào tiểu thế giới, có thể ở bên trong bế quan chữa thương. Chờ sau khi rời khỏi vực sâu Di Thần, ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Bắc Tố Đình ở lại bên ngoài thật sự không có trợ giúp gì, đối với Lam Tiểu Bố nói, tiến vào vực sâu Di Thần thì dễ, nhưng khi rời khỏi vực sâu Di Thần thì sợ là khó hơn rất nhiều.
Chờ sau khi Bắc Tố Đình tiến vào Vũ Trụ Duy Mô, Lam Tiểu Bố trực tiếp dùng truyền tống trận truyền tống đến vị trí của mình lúc trước.
Mặc dù thần niệm không thể nào quét đến Vô Niệm Kim mà hắn đã để lại, nhưng mà Lam Tiểu Bố có thể cảm nhận được ấn ký thần niệm bên trong Vô Niệm Kim của mình vẫn còn ở đó. Còn những ấn ký khác, đều biến mất rồi.
Có thể thấy được ở vùng cát đen kia, khắc ấn ký lên vật liệu không có quy tắc là hiệu quả nhất.
Không nhìn thấy Vô Niệm Kim, Lam Tiểu Bố cũng biết rõ khi mình sử dụng Đại Thiết Cát Thuật thì có thể xé rách được nơi này.
Lam Tiểu Bố luôn cảm thấy sau khi mình lấy đi Thần Nguyên Đan Hải và hơn một trăm đầu Hỗn Độn Thần Linh mạch ở nơi này đi, sẽ tạo nên hậu quả cực lớn, hắn nhất định phải nhanh chóng rời khỏi vực sâu Di Thần, nếu không mà nói hậu quả khó mà đoán trước được.
Khi Lam Tiểu Bố đang muốn thi triển thần thông Đại Thiết Cát Thuật, trong lòng đột nhiên giật thót, không gian bắt đầu nổi lên gợn sóng. Có người đến đây? Lam Tiểu Bố chỉ nghi ngờ một chút đã biết không phải có người đến đây, mà là có người bước ra từ cái huyễn trận mà hắn không tìm được kia.
Lam Tiểu Bố không chút suy nghĩ, lập tức vung tay lên, xóa đi toàn bộ vết tích truyền tống trận mà mình đã bố trí ra, sau đó dịch hình thành một cục đá nhỏ.
Qua mấy phút, không gian dao động càng lúc càng dồn dập, sau đó một luồng khí thế cường hãn xuất hiện tại vị trí mà Lam Tiểu Bố bố trí truyền tống trận lúc trước.
Lam Tiểu Bố không mở rộng thần niệm, thậm chí hắn còn thu hết lại hơi thở của mình.
Giờ phút này trong lòng hắn có một loại bất an, gia hỏa này thực lực mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều. Trên thực tế, cho dù là Ngụy Thánh Phác Hành Thánh Nhân, cũng không cường hãn hơn hắn quá nhiều. Nhưng mà gia hỏa này lại khiến hắn vô cùng kinh hãi, điều này cho thấy người này tuyệt đối chính là một Thánh Nhân chân chính, rất có thể chính là nhất chuyển Thánh Nhân.
Qua nửa nén hương, Lam Tiểu Bố mới cảm thấy loại lo lắng hồi hộp này biến mất, hắn mở rộng thần niệm ra. Xung quanh đều vô cùng yên tĩnh, nhân vật kinh khủng vừa rồi đã rời đi.
Lam Tiểu Bố đầu tiên là thi triển thần thông quay ngược, khác với thần thông quay ngược mà Khúc Bồng đã thi triển lúc trước, thần thông quay ngược của hắn có nguồn gốc từ thần thông Hồi Thiên Phản Nhật từ Thiên Cương Tam Thập Lục Biến. Mặc dù không phải thần thông do chính Lam Tiểu Bố khai sáng ra, nhưng tương đương với thần thông khai thiên.
Chỉ trong chốc lát, một bóng người màu đen lập tức xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố.
Bóng người này không thể thấy rõ mặt, chỉ biết hắn ta đứng tại chỗ một hồi, rồi mới lên tiếng, “Kì quái, không gian sụp đổ? Chẳng lẽ lão gia hỏa kia trở về lấy đồ đi sao?”
Sau khi nói xong câu đó, bóng người màu đen kia nhanh chóng xông ra ngoài, phương hướng chính là chỗ mà Lam Tiểu Bố lấy đi Thần Nguyên Đan Hải lúc trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận